“Bây giờ chúng ta xác định một vài chuyện trước, miễn cho xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, không kịp trao đổi.”
“Được.” Cho dù Chuột Christo hay là Người Khổng Lồ Simon đều cảm thấy lời này của Lumian là đương nhiên.
Lumian nhẹ nhàng gật đầu nói:
“Một, bắt đầu kể từ khi tiến vào đường hầm thứ hai đến khi quay trở lại nơi đây, mỗi người đều không thể nói chuyện, cố gắng dùng động tác của tứ chi để ám chỉ, thật sự không được, sau khi nhận được sự đồng ý của ta mới có thể mở miệng.”
Đây là việc cần lưu ý được mở rộng ra căn cứ vào lời Gardner Martin đã nói là không thể có trao đổi về ngôn ngữ với người giao dịch, Lumian phóng đại phạm vi tác dụng và tính tuyệt đối lên rất nhiều, để tránh ngoài ý muốn có khả năng xảy ra.
Christo và Simon đều nhớ lời dặn dò của lão đại, lần lượt gật đầu, nhận lấy hạn chế này.
Lumian thấy thế, tiếp tục nói:
“Hai, không quan tâm xảy ra dị thường gì, trừ phi có sự vật trực tiếp công kích các ngươi, bằng không đều phải duy trì bình tĩnh, căn cứ vào phản ứng của ta để áp dụng hành động.”
“Ba, ta không bắt buộc, nhưng nếu như các ngươi muốn sống sót, tốt nhất đều nghe theo chỉ huy của ta.”
Hai yêu cầu này khiến Chuột Christo và Người Khổng Lồ Simon đều hơi kháng cự, bởi vì như vậy có ý nghĩa rằng bọn họ ký thác an toàn của bản thân lên trên suy nghĩ, năng lực, phản ứng và kiến thức của Lumian, đối với người phi phàm hoang dại đã quen với việc dựa vào bản thân, làm như vậy rõ ràng không quá thích ứng.
Do dự vài giây, nghĩ đến thực lực của Shire và đủ loại biểu hiện trước đó, Chuột Christo cố gắng nặn ra nụ cười:
“Ta sẽ nghe theo sắp xếp của ngươi, nhưng nếu như ngươi không phản ứng kịp, mà Taffy cho ta cảnh báo nguy hiểm, vậy ta cũng sẽ tự mình lựa chọn hành động.”
“Chết tiệt, làm ăn buôn lậu càng lâu, ta lại càng sợ hãi dưới lòng đất của Trier.”
Người Khổng Lồ Simon cũng nói theo:
“Ta giống như Chuột.”
Có thể thuần phục hai người phi phàm đều là trùm của băng đảng Savoie đến mức độ như vậy, Lumian đã tương đối hài lòng, chưa hề cưỡng cầu, gật đầu nói:
“Không thành vấn đề.”
“Bốn, đợi lát nữa để ta tiếp xúc với người giao dịch kia, nhận lấy hòm lão đại cần từ trong tay hắn.”
Nghe đến đó, Chuột Christo và Người Khổng Lồ Simon đều dùng ánh mắt một lần nữa nhận biết Shire để nhìn Lumian.
Bọn họ còn tưởng rằng kẻ phóng hỏa này sẽ mượn dùng ưu thế về thực lực và địa vị để sai khiến một trong hai người bọn họ đi tiếp xúc với người giao dịch kia, gánh vác một phần nguy hiểm nhất trong nhiệm vụ, hoặc đề nghị rút thăm quyết định làm kẻ chủ trì, ai ngờ hắn lại chủ động đề cập đến bản thân sẽ nhận cái hòm kia.
Shire làm việc coi như công bằng… Người Khổng Lồ Simon không tự kiềm chế được cảm khái một câu.
Đổi lại là hắn, chắc chắn không làm được.
Điều này khiến cho hắn và Chuột Christo không còn kháng cự việc nghe theo chỉ huy của Lumian giống như mới vừa rồi nữa.
Tuy rằng ánh sáng không sáng ngời lắm, nhưng Lumian vẫn nhìn rõ phản ứng của hai đồng nghiệp ở dưới đáy mắt.
Hắn không nhịn được cười nhạo một tiếng ở dưới đáy lòng:
“Nếu như không phải các ngươi đều thuộc về người phi phàm thiếu thốn hiểu biết về thần bí học, rất có khả năng làm ra vấn đề gì đó khi tiếp nhận cái hòm, ta đâu thể để bản thân mạo hiểm được?”
Điều này khiến cho Lumian cảm thán từ tận đáy lòng, có đôi khi, nhỏ yếu cũng là ưu thế.
Sau khi lại cường điệu không thể nói chuyện, hắn xách theo đèn cacbua canxi, xoay người đi tới dưới đáy hang động, ý bảo Người Khổng Lồ Simon ôm một tảng đá cao cỡ nửa người, di chuyển nó sang bên cạnh.
Tảng đá kia vô cùng nặng, lấy sức mạnh của Simon đều hơi gian nan, tiêu tốn công phu một hồi lâu mới di chuyển nó sang bên được, lộ ra lối vào sâu thẳm của con đường hầm bí mật.
Con đường hầm này không dài lắm, ba người chỉ tốn bảy đến tám phút đã khom người đi đến, tới một quặng mỏ cơ bản đã sụp xuống, chỉ còn lại một chút không gian.
Đây là mỏ Albert điểm đến của bọn họ.
Lumian quan sát từng tầng tảng đá màu xám đen lộn xộn vài lần, nghiêng đầu nhìn Người Khổng Lồ Simon mặc bộ vest màu đen, chỉ vào ngực.
Simon hiểu ý của hắn, lấy một chiếc đồng hồ bỏ túi màu sắt xám, tách mở nó ra.
Bên trên mặt đồng hồ để lộ ra rất nhiều bánh răng ăn khớp vào nhau, có một vẻ đẹp máy móc vừa tinh vi lại lạnh lùng.
Người Khổng Lồ Simon cầm đồng hồ bỏ túi, chìa ra cho Lumian và Chuột Christo nhìn xem, để cho bọn họ biết rõ hiện giờ cách thời gian giao dịch, cũng chính là mười hai giờ đúng, còn mười mấy phút đồng hồ nữa.
Lumian gật đầu, vẫn duy trì trầm mặc, nhẫn nại chờ đợi.
Đợi một lúc, hắn hơi nghiêng đầu, lắng nghe động tĩnh xung quanh.
Hắn cảm thấy dưới lòng đất có âm thanh kỳ quái, giống như là rất nhiều người đang ở đó gào thét, gầm rú và đánh nhau.