“Là như vậy.” Franck nhẹ nhàng gật đầu.
Nàng có thể tiêu hóa hết ma dược của thích khách và kẻ xúi giục, chỗ dựa vào chính là cách nghĩ như vậy, cũng không chỉ lấy phương thức xúi giục để giúp đỡ bạn bè.
Hai người không trò chuyện thêm nữa, Franck khom lưng xuống, cầm lấy chùm chìa khóa màu đồng thau ở trên thân người gác cổng.
“Chỉ canh giữ một cánh cửa, vì sao lại có nhiều chìa khóa như thế chứ? Ở trong nhà hắn sao?” Franck vừa thì thầm vừa đi ra khỏi phòng nhỏ, đi đến cửa mỏ đá khe sâu, thử từng chiếc chìa khóa.
Thử đến cuối cùng, nàng vừa kinh ngạc lại nghi ngờ lẩm bẩm:
“Đều không đúng…”
“Đều không đúng?” Jenna hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có một khả năng như vậy.
Không có một chiếc chìa khóa nào có thể mở ra cửa vào của mỏ đá khe sâu, vậy còn canh cửa cái gì?
Franck nửa dạy bảo nửa suy xét nói:
“Khả năng chùm chìa khóa này là ngụy trang, chìa khóa chân chính được giấu ở chỗ khác.”
Nàng lập tức nói với Jenna:
“Ngươi lục soát xung quanh đây, ta đi kiểm tra người gác cổng kia.”
Jenna không dị nghị, dựa vào năng lực mắt nhìn thấy trong bóng tối, bắt đầu từ căn phòng nhỏ, dần dần lục tìm trong bụi cỏ và kẽ đá.
Franck thì ngồi xổm xuống bên cạnh người gác cổng, lần mò trên người đối phương từ trên xuống dưới.
Khi đến phần háng, nàng cong ngón tay lên, bắn ra thật mạnh, cười lạnh nói nhỏ:
“Jenna không nhỏ mọn, ta nhỏ mọn.”
Lục tìm xong, hai người tụ họp ở chỗ cửa gỗ nặng nề, đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ không thu hoạch được gì.
Franck chậc một tiếng nói:
“Mỏ đá này quả nhiên có vấn đề.”
“Thằng cha kia thật sự là người gác cổng, chỉ phụ trách trông cửa, không có năng lực mở cửa!”
“Còn muốn đi vào sao?” Jenna chần chừ hỏi.
“Ta lại thử một lần.” Franck đưa tay phải lên ổ khóa bằng đồng được khảm bên trên cửa gỗ nặng nề.
Sương trắng chi chít dày đặc bốc ra từ trong lòng bàn tay nàng, rót vào trong ổ khóa, lấp đầy nó.
Sương trắng không ngừng cóp lại chồng chéo và ép lên nhau, cuối cùng biến thành băng cứng.
Franck sử dụng năng lực, rút khối băng này ra, nhận được một chiếc chìa khóa trong suốt.
Còn có thể như vậy? Jenna nhìn xem vừa kinh ngạc lại mong chờ.
Nhận thấy ánh mắt của nàng, Franck tương đối đắc ý nói:
“Ta có một người bạn, ta thật sự có một người bạn, rất am hiểu mở khóa, bọn ta từng thảo luận lợi dụng năng lực của nữ phù thủy để mở khóa như thế nào.”
Sau khi khiến khối băng trở nên kiên cố ngưng thực, Franck một lần nữa cắm nó vào trong ổ khóa, nhẹ nhàng vặn.
Trong tiếng rắc cạch, cánh cửa gỗ nặng nề mở ra.
Franck thu hồi chìa khóa bằng băng, để cho nó biến mất, xóa sạch tất cả dấu vết.
Trước khi tiến vào mỏ đá khe sâu, nữ phù thủy này một lần nữa treo chùm chìa khóa màu đồng thau trở lại bên hông người gác cổng, điều chỉnh tư thế của hắn, để cho hắn thoạt nhìn giống như đang ngủ say.
Làm xong tất cả, Franck lấy túi tiền đựng đầy tiền xu ra, lấy một chiếc nhẫn màu sắt thô to phủ kín mũi nhọn thật nhỏ từ trong đó.
“Đây là chiếc nhẫn trừng phạt trước đó ta đã từng đề cập đến, bây giờ ngươi đeo vào.”
“Cụ thể sử dụng như thế nào, có cấm kỵ gì, ta đã từng nói rồi, việc ngươi cần phải nhớ kỹ chỉ có một: Trong vòng một tiếng không thể sử dụng nó trên ba lần.”
“Còn có, sau khi hành động kết thúc lập tức gỡ ra, bỏ lại vào trong túi đựng tiền xu này.”
“Được.” Jenna chìa tay tái ra, mặc cho Franck lấy hình thức da thịt tiếp xúc đeo chiếc nhẫn màu sắt kia lên trên ngón giữa của mình.
Franck vui vẻ khó hiểu, kéo kỹ mũ trùm đầu, đẩy cửa gỗ ra, đi vào trong mỏ đá khe sâu.
Chờ sau khi Jenna đi vào theo, nàng trở tay đóng cửa gỗ lại, duy trì trạng thái khóa cửa.
Làm như vậy, từ bên ngoài gần như không thể phát hiện ra đã có người đi qua cửa vào trong mỏ đá này.
Franck và Jenna đều là thích khách có được năng lực nhìn trong bóng tối, tuy rằng không xách theo đèn cacbua canxi, nhưng vẫn thoải mái nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở đằng sau cánh cửa:
Đây là một đường hầm vô cùng đổ nát, xung quanh mọc không ít cỏ rêu, bên trên vách đá còn có khe nứt chồng chéo ngang dọc, giống như sẽ rơi xuống một khối bất cứ lúc nào.
Đi dọc theo đường hầm tới phía trước không xa là một chỗ trống, không có gì khác biệt về bản chất với những mỏ đá ở dưới lòng đất.
Jenna và Franck nghiêm túc điều tra gần ba mươi phút, lượn một vòng toàn bộ khu vực chưa sụp xuống vốn không lớn, nhưng chưa phát hiện ra chi tiết nào đáng để hoài nghi.
“Hiện giờ ta cảm thấy vấn đề ở nơi đây rất lớn.” Sau khi quay trở về vị trí tới gần đường hầm, Franck thấp giọng nói.
Vừa không có dị thường, lại để cho người gác cổng đều không có chìa khóa mở cửa, chuyện này có vẻ quỷ dị.
Jenna suy ngẫm nói:
“Khả năng chính là có người xâm nhập nơi đây, thấy quặng mỏ sụp xuống, nên dứt khoát lấy chìa khóa đi.”