“Chức trách của người gác cổng chính là chặn lại, không phải mở cửa.”
Franck đang định nói gì đó, đột nhiên nghe thấy tiếng rắc cạch.
Đó là tiếng động cánh cửa của mỏ đá khe sâu được mở ra!
Franck và Jenna liếc mắt nhìn nhau, lập tức trốn vào một chỗ khuất cách cửa ra đường hầm không xa.
Cánh cửa mỏ đá dần dần mở ra, tia sáng đất đèn nhiễm một chút màu xanh lam soi vào, xua tan bóng tối ở bên trong đường hầm.
Franck và Jenna vụng trộm nhìn lại, nhìn thấy một người đàn ông trùm một trường bào màu xám.
Bên hông người đàn ông kia có cột tạp dề màu trắng thợ đá cổ đại thường xuyên sẽ đeo, mũ trùm đầu treo sau cổ, không đội lên.
Đây là ăn mặc tiêu chuẩn của tu sĩ khổ hạnh hay nói cách khác là tu sĩ của giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc.
Tu sĩ kia xách theo một chiếc đèn cacbua canxi chiếu ra tia sáng, tóc ngắn màu đen đậm, xung quanh bên mắt trái có khảm rất nhiều bánh răng, ốc vít và lò xo màu sắt xám, chúng nó cùng đỡ lấy một con mắt giả trong suốt màu xanh ngọc lục bảo.
Ở Trier, người lắp mắt giả không nhiều, nhưng cũng tuyệt đối không ít, có điều giống như kẻ này vì mắt giả mà cải tạo một phần tư khuôn mặt thành máy móc, cho dù là Jenna hay Franck, trước đó đều chưa từng gặp.
Nhưng nghĩ đến kẻ kia tình nghi là tu sĩ của giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc, hai người lại cảm thấy bình thường.
Say mê máy móc, sùng bái máy móc là đặc thù chủ yếu của những người này!
Tu sĩ có cột tạp dề màu trắng, xách theo đèn cacbua canxi, giống như tượng đá bước từng bước một vào trong đường hầm, con mắt giả màu xanh ngọc lục bảo được phần lớn bánh răng và lò xo vây quanh kia giống như có sinh mệnh, khi thì đảo sang trái, khi thì quay lên trên, quét nhìn xung quanh.
Franck kéo Jenna, ý bảo nàng đừng quan sát về phía đường hầm nữa, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, miễn cho bị đối phương nhận ra.
Hai người chui vào càng sâu hơn trong chỗ bí mật, ẩn mình ở chỗ tia sáng của đèn cacbua canxi không thể chạm đến.
Tu sĩ giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc khoác trường bào màu xám, chưa hề đội mũ trùm đầu này thong thả đi tới trước, vừa quan sát xung quanh, vừa đến gần cái đáy mỏ đá khe sâu, cũng chính là khu vực đã xuất hiện sụp đổ bị vùi lấp.
Nhờ vào năng lực của thích khách, nhờ vào che chắn của bóng tối, Jenna và Franck chưa bị phát hiện ra, vẫn luôn đợi đến khi tu sĩ kia rời khỏi cửa vào đường hầm mới lặng yên thò đầu ra, ném ánh mắt vào bóng lưng của đối phương.
Tu sĩ xách theo đèn cacbua canxi dừng ở bên cạnh khu vực sụp đổ, thò tay phải phản xạ tia sáng kim loại màu sắt, nắm lấy một khối gồ lên.
Tiếng răng rắc vang lên theo, giống như có rất nhiều bánh răng vĩ đại đang ăn khớp chặt chẽ, chậm rãi chuyển động.
Vách đá kia nứt ra, đằng sau mỗi một khối nham thạch đều vươn dài ra một sợi xiềng xích được chế tạo từ kim loại.
Vì thế, những nham thạch này nở rộ giống như đóa hoa tươi, lộ ra một huyệt động tăm tối sâu thẳm.
Dựa vào tia sáng từ đèn cacbua canxi ở trong tay tu sĩ kia, dựa vào thị lực giống như diều hâu của thích khách, Franck và Jenna nhìn thấy sương mù màu trắng nhàn nhạt tràn đầy ở bên trong huyệt động, nhìn thấy các cánh tay, các bắp đùi được khảm ở trên vách động.
Cánh tay của nhân loại, bắp đùi của nhân loại!
Chúng nó có cái vẫn còn rất tươi mới, có cái tự nhiên đã khô quắt, đều chưa hề xuất hiện dấu hiệu bị hư thối.
Jenna và Franck đưa mắt nhìn nhau, thấy được kinh ngạc và sợ hãi ở trình độ khác nhau nhưng tồn tại chân thật trong mắt đối phương.
Theo tu sĩ kia đi vào huyệt động, kích hoạt một cơ quan nào đó, những dây xích kim loại này đồng thời buông lỏng, để cho nham thạch trở về vị trí ban đầu, một lần nữa ghép thành vách đá, chỉ để lại một khe nứt nhìn giống như tượng trưng cho dấu vết sụp đổ.
Hóa ra là như vậy… Ta vì ấn tượng ban đầu làm chủ, luôn luôn tin tưởng nơi đây đang sắp sụp đổ, không hề sinh ra hoài nghi đối với những khe nứt này… Franck bừng tỉnh hiểu ra, đã rõ ràng nguyên nhân vì sao mình và Jenna không tìm được dị thường.
Nàng kéo cánh tay của Jenna, hạ thấp giọng nói:
“Hiện giờ rời khỏi nơi đây, về sau lại tìm cơ hội đến thăm dò.”
Nếu như đã phát hiện chỗ tồn tại vấn đề, nắm giữ phương pháp mở hang động bí mật ra, vậy hoàn toàn không cần phát sinh xung đột chính diện với tu sĩ của giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc kia, có thể đổi sang một thời gian khác lại đến!
Jenna nhẹ nhàng gật đầu, xoay chiếc nhẫn trừng phạt ở trên ngón tay, khom lưng, đi theo Franck ra khỏi chỗ ẩn nấp bí mật, men theo đường hầm quay trở về cánh cửa chỗ mỏ đá khe sâu.
Khi nhìn thấy nàng định mở cửa đi ra ngoài, Franck vội vàng thấp giọng ngăn cản: