Lumian không quan tâm đến kiểm tra trạng thái thân thể, không quan tâm đến việc lý giải vì sao bản thân lại đột nhiên chiếm ưu thế, tiếp tục chạy về phía linh mục giáo xứ Guillaume Bene.
Chỉ cần xuất hiện cơ hội, thì không thể bỏ qua!
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, hắn nhìn thấy rõ ràng dấu vết màu đen giống như con dấu này:
Chúng nó giống như được tạo thành từ văn tự độc đáo kết hợp với ký hiệu kỳ dị.
Trong ánh mắt nhanh chóng quét qua, Lumian phát hiện ra thứ gì đó quen thuộc.
Trên ngực trái của linh mục giáo xứ Guillaume Bene, ký hiệu màu đen giống như bụi gai chui ra từ bên trong, vòng ra đằng sau!
Cái đó giống hệt với cái trước ngực Lumian, nhưng mà nhạt hơn không ít.
“Hắn cũng có?”
Lumian chấn động trong lòng.
“Đây là nguyên nhân trong thôn xuất hiện khác thường?”
“Vì sao ta sẽ có, có từ khi nào?”
“…”
Hết ý nghĩ này đến ý nghĩ khác nhanh chóng hiện lên trong đầu Lumian, nhưng không gây ảnh hưởng đến động tác của hắn.
Hắn chạy vội tới trước mặt Guillaume Bene, cánh tay phải duỗi ra, vòng quanh đầu kẻ địch.
Ngay sau đó, hắn không hề dừng lại, dùng sức vặn ra sau lưng linh mục giáo xứ.
Răng rắc một tiếng, đầu của Guillaume Bene xoay chuyển một phương hướng, đối diện với xương sống của bản thân.
Phù… Lumian nhìn thấy thế, lặng yên nhẹ nhàng thở ra. Phiền toái lớn nhất đã được giải quyết, mình phải nhanh chóng về nhà, cùng với chị gái bỏ trốn đi, chuyện còn thừa lại giao cho ba người xứ khác kia xử lý!
Đúng vào lúc này, Guillaume Bene vốn đã chết lại mở mắt ra.
Con ngươi của hắn toàn là màu đỏ như máu.
Ong!
Đầu của Lumian giống như bị người dùng rìu bổ ra thành hai nửa, đau đớn kịch liệt khiến cho hắn không thể phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tất cả những gì nhìn thấy trước mắt hắn lập tức phá thành mảnh nhỏ, biến thành vô cùng đen đậm.
Hắn mất đi tri giác.
…
Đau!
Rất đau!
Lumian đột nhiên ngồi bật dậy, mở to mắt, vò đầu.
Hắn lập tức nhìn thấy bàn gỗ bên cửa sổ, ghế dựa đang để lệch cùng với tủ quần áo và giá sách nhỏ chia ra đặt hai bên cạnh.
Tất cả hắn đều thật quen thuộc.
Đây là phòng ngủ của hắn.
“Ta được chị gái cứu về sao? Ta đã hôn mê bao lâu? Tình huống của nhà thờ như thế nào?” Lumian không nghĩ nhiều nữa, nhớ lại những chuyện đã xảy ra, lập tức xoay người xuống giường, ôm đầu, xông ra ngoài.
Rất nhanh, hắn tìm được Aurora đang ở trong phòng bếp tầng một.
Aurora mặc váy dài màu lam gọn nhẹ, đang nghiêm túc chuẩn bị bữa tối.
“Aurora! Chị, nhanh lên!” Lumian cao giọng kêu: “Linh mục giáo xứ còn có thật nhiều người trong thôn đều bị điên, bọn họ giết Ava vào cuối lễ mừng!”
Hắn không xác định được chị gái có biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không, dù sao có rất nhiều phương thức cứu giúp, không có nghĩa là nhất định phải đến hiện trường, do đó, dứt khoát nói ra trọng điểm, miễn cho kéo dài thời gian.
Aurora xoay người, vẻ mặt nghi ngờ hỏi ngược lại:
“Lễ mừng?”
“Lễ mừng của Mùa Chay?”
“Đúng.” Lumian dùng sức gật đầu.
Aurora nở nụ cười:
“Câu chuyện vừa rồi soạn ra thật sự không tệ, hai câu ngắn ngủi đã đồng thời phác họa ra sự kiện quỷ dị, khiến cho người ta không tự chủ được sợ hãi.”
“Nhưng lần sau sáng tác câu chuyện cảm phiền nghiên cứu một chút, Mùa Chay còn mấy ngày nữa.”
“…” Lumian thoáng cái ngớ ra.
Cách vài giây, Lumian nhìn vào ánh mắt Aurora, chậm rãi nói:
“Cách Mùa Chay còn mấy ngày?”
Hắn hoài nghi mới vừa rồi chị gái đang nói giỡn, nhưng từ bao nhiêu năm cho đến nay, hắn chưa bao giờ thấy chị gái biểu hiện ra thái độ lỗ mãng đối với chuyện quan trọng, mà trước mặt là bước ngoặt cấp bách có liên quan đến tồn tại và diệt vong của cả thôn xóm bao gồm cả hai chị em mình.
Aurora quan sát em trai vài lần từ trên xuống dưới:
“Mới vừa rồi ngươi đi ngủ bù, đã ngủ đến choáng váng sao?”
“Hôm nay là ngày 29 tháng 3 năm 1358, cách Mùa Chay còn mấy ngày nữa.”
Ngày 29 tháng 3… Lumian lặp lại thời gian này, đột nhiên có một cảm giác bây giờ không phải ta đang nằm mơ.
Hắn rõ ràng đã trải qua lễ mừng Mùa Chay với mở đầu vui vẻ và kết cục máu tanh kia, rõ ràng nhìn thấy đầu của Ava bị người chăn cừu Pierre Berry dùng rìu chặt xuống, máu tươi bắn lên tận giữa không trung…
Kết quả bây giờ đang nằm mơ, hay là trước đó đang nằm mơ… cho dù cái nào là nằm mơ thì đều không khỏi quá chân thật đi? Lumian không tìm ra được dấu vết đang nói dối nào từ trên mặt chị gái.
Đương nhiên, như vậy cũng có thể nói lên kỹ thuật diễn của Aurora cao siêu, nhưng Lumian tin tưởng Aurora tuyệt đối không phải là người như vậy.
Thời gian ở chung năm năm này, rất nhiều chi tiết, chị gái là người như thế nào vốn không có khả năng lừa gạt được hắn!
Aurora chỉ có hai khả năng lừa gạt hắn về chuyện thời gian:
Một là nàng bị linh mục giáo xứ hoặc một vị bí mật nào đó khống chế;