“Nếu như gặp được chuyện ma quái tương tự vậy, không thể khinh thường, cân lo lắng đến khả năng có dính dáng tới oan hồn chân chính.”
Lumian nghiêm túc nghe xong, ngẫm nghĩ nói:
“Đối mặt với xác sống và oan hồn, công kích nhằm vào linh hồn có hiệu quả hơn?”
“Đúng, ta đề cử năng lực của lĩnh vực Thái Dương.” Franck nhẹ giọng cười nói: “Nhưng ta càng đề nghị nếu như ngươi gặp phải kẻ địch như vậy, có thể chạy thì bỏ chạy, không thể chạy thì nhanh chóng cầu cứu.”
Lumian chưa bao giờ cảm thấy kêu cứu mạng sẽ mất mặt, vừa tỏ vẻ tán thành vừa đưa ra ý tưởng mới:
“Bọn họ đều là thành viên của phái buông thả, dùng năng lực ảnh hưởng đến dục vọng để đối phó với bọn họ có phải rất tốt không?”
Nếu như là vậy, vật phẩm thần kỳ được chế tạo thành từ nhánh cây Ám Ảnh có thể phát huy công dụng.
- Lumian tạm thời còn chưa liên lạc với quý cô pháp sư, định đợi nhận ban thưởng của K tiên sinh rồi mới quyết định dùng đặc tính phi phàm của lĩnh vực nào để phối hợp với nhánh cây Ám Ảnh.
“Về lý luận thì là như vậy, nhưng khả năng sinh ra hiệu quả ngược lại.” Franck cố ý nhắc nhở một câu.
Trao đổi xong vấn đề của học phái Hoa Hồng, Jenna nói đến chuyện mình được mời chào làm người đưa tin, đã tiết lộ tin tình báo về tu viện Thung lũng sâu.
Franck cảm thấy vui vẻ thay nàng từ tận đáy lòng:
“Không tệ, như vậy ngươi cũng có con đường tài nguyên cố định rồi, nhưng phía chính phủ kiểm soát vật phẩm mấu chốt rất nghiêm ngặt, ngươi không thể hoàn toàn ỷ lại vào bọn họ.”
Lumian không nghĩ tới Valentine cũng đi đến khu chợ, cho nên sinh ra sầu lo nhất định đối với chuyện mình đang thiếu đi ngụy trang cần thiết – kính nhìn trộm chỉ có thể sử dụng vào thời khắc mấu chốt.
Hắn cân nhắc một chút, nói với Jenna:
“Ở trước mặt kẻ thanh lọc, ngươi biểu hiện mình thành kính với Mặt Trời Vĩnh Hằng nhiều chút sẽ có thu hoạch không tưởng.”
“Ngươi có vẻ rất có kinh nghiệm.” Ánh mắt Jenna hơi đổi, cảm thấy Shire người này dường như còn có rất nhiều bí mật.
…
Ra khỏi số 3 phố áo khoác trắng, Lumian giống như đang tản bộ quay trở về sàn nhảy Brise.
Càng tiếp xúc với những tổ chức bí mật này, hắn càng cảm thấy sự nghèo nàn về tri thức thần bí học của bản thân.
Lumian uống ly rượu Absinthe để nâng cao tinh thần, sau đó ngồi xuống trong phòng làm việc thuộc về bản thân.
Hắn vừa định thay đổi sang một tư thế thoải mái chút, đã nhìn thấy đằng trước có các đốm sao chảy ra, tạo thành một cánh cửa lộng lẫy ảo mộng.
Cánh cửa mở ra, quý cô pháp sư kia đi tới, hôm nay nàng mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng gạo, váy dài màu nâu nhạt phối với giày da màu nâu đậm.
Có chuyện gì vậy? Lumian lập tức đứng lên.
Quý cô pháp sư mỉm cười nói:
“Người bạn giúp ngươi giải đọc yếu tố tượng trưng trước kia ta từng đề cập đến đã hoàn thành xong công việc gần nhất, có ngày nghỉ ngắn ngủi, bây giờ ta sẽ dẫn ngươi đi tìm hắn.”
Lumian mừng rỡ lạ thường đáp lại:
“Được!”
Lumian chờ đợi giải đọc tượng trưng của cảnh trong mơ được một khoảng thời gian, khao khát nhận được đầy đủ gợi ý trước khi gặp lại linh mục giáo xứ Guillaume Bene.
Chỉ có như vậy, hắn mới có thể tra hỏi mục tiêu một cách cụ thể hơn được.
Một lần này, quý cô pháp sư túm lấy sau bả vai hắn, cảnh tượng hắn nhìn thấy đã không còn là các khối màu chồng chéo nồng đậm và sinh vật có hình thù kỳ quái nữa.
Đầu tiên hắn cảm thấy có các đốm sao vọt lên, chợt đưa thân vào trong đường hầm tăm tối vặn vẹo lại bí mật, cả linh hồn và xác thịt đều giống như xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, không biết đang tiến lên trước hay lùi lại đằng sau, cũng hoặc là vọt lên trên hay hạ xuống dưới.
Trạng thái như vậy chỉ duy trì trong một khoảng thời gian rất ngắn, nhưng Lumian không thể nói rõ rốt cuộc có bao lâu, giống như tạm thời mất đi cảm giác chuẩn xác đối với thời gian trôi đi.
Khi hắn khôi phục lại bình thường, mở to mắt ra, thậm chí hoài nghi một giây trước mình vẫn còn đang ở sàn nhảy Brise, một giây sau đã tới nơi.
Đập vào trong mi mắt của hắn là một khu rừng rậm nguyên thủy gần như che phủ bầu trời, một căn nhà nhỏ thợ săn có màu nâu vàng đứng sừng sừng trong một mảnh đất trống được cây cối vĩ đại bao bọc lại.
“Vào đi thôi.” Bên tai Lumian truyền đến giọng nói của quý cô pháp sư, nhưng hắn không nhìn thấy bóng dáng của Bán Thần này.
Dựa theo chỉ thị, hắn bước chân ra, đạp lên rất nhiều con đỉa đang trườn đến gần, xuyên qua đủ loại sâu có độc bay lượn giữa không trung, bò sát ở mặt ngoài cỏ cây, đi đến trước căn nhà nhỏ thợ săn kia, đẩy cánh cửa gỗ khép hờ ra.
Bên trong là hàng loạt giá sách và bàn gỗ bày ở giữa các giá sách, với rừng rậm nguyên thủy và ngoại hình của căn nhà nhỏ thợ săn giống như ở hai thế giới.
Có một bóng dáng đang ngồi đằng sau bàn gỗ, hắn mặc áo sơ mi màu trắng và áo khoác màu đen rộng rãi, thân thể dựa lưng vào ghế dựa, toàn thân giống như bị sương mù nồng đậm che khuất, có vẻ vô cùng mơ hồ, khiến cho Lumian không thể nhìn rõ dung mạo của hắn, chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra tình trạng quần áo, vị trí ngũ quan và giới tính cụ thể.