“Ngồi đi.” Bóng người kia dùng giọng nói mang theo một chút cuốn hút lại hơi có vẻ mơ hồ nói.
“Xin chào.” Lumian lễ phép cúi người thi lễ, sau đó mới ngồi xuống: “Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào?”
Bóng người kia ngẫm nghĩ một chút nói:
“Ngươi có thể coi ta là nhà thơ.”
Nhà thơ? Lumian không rõ danh hiệu này có ý nghĩa gì, nhưng vẫn lựa chọn tôn trọng:
“Xin chào, ngài nhà thơ.”
Nhà thơ kia nhẹ nhàng gật đầu nói:
“Pháp sư đã nói thông tin về cả giấc mơ và liên quan cho ta biết, nhưng ta vẫn hy vọng nghe ngươi thuật lại kỹ càng một lần.”
Gọi thẳng pháp sư… hắn cũng là một thành viên của hội Tarot? Một kẻ cầm giữ lá bài nào đó trong bộ ẩn chính sao? Lumian như có điều suy đoán lại quan sát nhà thơ ở đối diện.
Dựa vào hình dáng trong sương mù dày đặc phác họa ra, hắn có ấn tượng sâu hơn một bước:
Tóc đen dài hơn người bình thường, thật sự giống với một nhà nghệ thuật; mắt màu xanh biếc, ánh mắt không sắc bén lắm; khuôn mặt khá gầy, không hề thấp; dáng ngồi không nghiêm chỉnh lắm, có vẻ rất tùy ý…
Những yếu tố này với sương mù dày đặc tổ hợp lại với nhau, khiến cho nhà thơ giống như đến từ chỗ sâu của cảnh trong mơ.
“Được.” Lumian đáp lại lời đối phương.
Hắn thuật lại từ đầu đến cuối cơn ác mộng về thôn Cordu, cũng bổ sung đủ loại dấu vết đã phát hiện ra từ trong di tích đổ nát và rất nhiều thông tin đã thu thập được trong vòng một tháng gần đây.
So với trước kia, khi nhớ lại những chuyện này, tuy rằng hắn vẫn còn có dao động cảm xúc, nhưng đã không kịch liệt như vậy, trong cả quá trình chỉ xuất hiện một lần trạng thái hít sâu.
Nói cứ nói, Lumian nhìn thấy nhà thơ ngồi tựa lưng vào ghế dựa kia đã nắm hai tay lại, đặt ở giữa ngực và bụng, còn hai mắt màu xanh lá càng sáng trong hơn không ít.
Một giây sau, Lumian phát hiện ở hai bên cạnh hốc mắt của đối phương có các con sâu quái dị đang chui ra chui vào.
Những con sâu này trong suốt với mờ đục đan xen, giống như đang đeo các vòng tròn.
Cảnh tượng như vậy khiến cho Lumian suýt chút nữa quên kể tiếp, giống như khi đối mặt với quái vật không đầu do giám sát Olson tạo ra, không thể tránh khỏi sinh ra cảm xúc kinh hãi.
Hắn lấy lại bình tĩnh, ép buộc bản thân không được nhìn những con sâu quái dị đang ngọ nguậy chui vào trong hốc mắt này nữa, biểu đạt nội dung hoàn chỉnh muốn nói ra.
Chờ hắn nói xong, nhà thơ trầm mặc một chút mới nói:
“Đúng là một cảnh trong mơ tràn ngập ý nghĩa tượng trưng.”
“Chúng ta bắt đầu từ cảnh đơn giản nhất trước, phù thủy đã chết ở trong ngôi mộ.”
Cái này chẳng phải tượng trưng cho Aurora trở thành quyến giả của số mệnh, cuối cùng lại chết đi sao? Lumian còn chưa kịp đưa ra vấn đề này, nhà thơ giống như đã nhận ra ý tưởng của hắn, chủ động giải thích:
“Đây là tượng trưng cho kết cấu hai tầng vô cùng điển hình, nói cách khác, có bao hàm hai tầng ý nghĩa.”
“Tầng thứ nhất, phù thủy đã chết kia tượng trưng cho sức mạnh của số mệnh, hay nói cách khác là ô nhiễm, cũng đại biểu cho Termiporus, quan tài và khái niệm chết đi này xem như ngang nhau, đều tượng trưng cho sức mạnh của số mệnh bị phong ấn, mất đi sức sống, còn ngôi mộ đại biểu cho phong ấn bản thân.”
“Ở trong giấc mơ, chúng ta có thể nhìn thấy, phù thủy thật sự đã chết đi, chưa bao giờ rời khỏi ngôi mộ đó, như này ăn khớp với trạng thái phong ấn ở trên người ngươi.”
“Bởi vì trong chuyện này, chị gái của ngươi Aurora cũng tiếp nhận ban ơn của số mệnh, trước mắt giống như một trong những người chủ đạo, ở trên trình độ nào đó cũng đại biểu cho sức mạnh của số mệnh, mặt khác, nàng còn đã chết, do đó, chuyện phù thủy có tầng ý nghĩa thứ hai.”
“Hai tầng ý nghĩa tượng trưng này thông qua điểm cốt lõi là sức mạnh của số mệnh chồng chéo lên nhau, khiến cho người giải đọc rất dễ dàng bỏ qua một tầng trong đó.”
Hóa ra là như vậy… Lumian với tâm tình dần dần trầm trọng bị nhà thơ thuyết phục, từ một góc độ khác nhận thức đến bản chất của truyền thuyết phù thủy là cái gì.
Nhà thơ vẫn duy trì dáng ngồi mới vừa rồi, trong hốc mắt không còn những con sâu quái dị chui ra chui vào nữa:
“Có lời giải ý nghĩa tượng trưng hoàn chỉnh của phù thủy đã chết đi, con cú mèo và một ngươi khác đại biểu cho điều gì đã có đáp án bước đầu:
“Một ngươi khác tượng trưng cho ngươi bởi vì ô nhiễm nên nhân cách thay đổi, lại tượng trưng cho Termiporus có ý đồ thông qua ảnh hưởng đến ý tưởng của ngươi để đạt được mục đích của bản thân, nếu như chỉ có tượng trưng trước, có lẽ một ngươi khác cũng không có cách nào rời khỏi ngôi mộ được.”
“Con cú mèo có thể tự do ra vào ngôi mộ của phù thủy đã chết đi nói lên nó có thể vòng qua phong ấn ở trên trình độ nào đó, đồng thời nó còn biểu hiện ra một vài đặc thù: Luôn luôn theo dõi biến hóa của ngươi, vào thời khắc mấu chốt không xuất hiện, canh giữ ở bên cạnh phù thủy đã chết đi.”