“Kết hợp với giải đọc của chúng ta về ý nghĩa tượng trưng cho phù thủy đã chết đi kia, điều con cú mèo tượng trưng cho là một người số mệnh khác, phụ trách theo dõi trạng thái của ngươi, thái độ của nó đối với phù thủy đã chết đi tương đối mơ hồ, lại không thể hiện ra bảo vệ nó nên có, lại chưa hề cung cấp trợ giúp làm thiên sứ giáng xuống ở trên nghi thức cuối cùng.”
“Vòng qua phong ấn có lẽ đại biểu cho nó đang ở bên ngoài, có thể thông qua phương thức nào đó để trao đổi với Termiporus, một điểm này ta còn chưa thể chắc chắn, ngươi không thể bỏ qua những khả năng khác.”
Tượng trưng cho kẻ chịu khổ kia hóa ra là con cú mèo, ta còn tưởng rằng là một ta khác hoặc là Aurora… Lumian vừa nhẹ nhàng thở ra, lại xuất hiện thất vọng nhất định.
Thừa dịp nhà thơ tạm thời dừng lại, hắn đưa ra vấn đề:
“Tế đàn dưới lòng đất thật sự có tồn tại, nhưng khí tức của kẻ chịu khổ ở trong giấc mơ lại tượng trưng cho điều gì?”
“Tầng tượng trưng thứ nhất là nơi đó đã từng xuất hiện sức mạnh của số mệnh, nhưng nếu như chỉ có một tầng này, nguyên tố tượng trưng chưa chắc lấy hình thức khí tức của kẻ chịu khổ để xuất hiện.” Vài giây sau nhà thơ mới giải đọc tiếp: “Tầng thứ hai, nếu như con cú mèo theo dõi ngươi tượng trưng cho vừa là quyến giả của số mệnh vừa là kẻ chịu khổ, điều đó đại biểu cho nó không chấp nhận để cho người khác tiếp xúc đến tế đàn của số mệnh, như vậy cũng tượng trưng cho sức mạnh của số mệnh.”
“Mặt khác, chúng ta còn thấy, khi đó tổn thương ngươi gặp phải là nhỏ nhất, như vậy tỏ vẻ kẻ chịu khổ kia cũng không muốn giết chết ngươi, thậm chí sẽ còn bảo vệ ngươi ở trên trình độ nào đó, điều này rất tương tự với tâm lý trị liệu ngươi đang tiến hành ở khu chợ Trier.”
Ngay từ ban đầu, vị kia đã có suy nghĩ định tính kế Termiporus rồi sao? Đương nhiên, trước khi ý đồ chân chính bị bại lộ, kẻ này cũng sẽ phối hợp với Termiporus làm ra chút chuyện… Termiporus nhiều lần định có ý đồ ảnh hưởng đến ta, nhưng đều không thành công, có phải là có nguyên nhân ở phương diện này không? Lumian không nhịn được cảm thấy đồng tình với thiên sứ của số mệnh đang bị phong ấn ở trước ngực mình.
Nhà thơ tiếp tục nói:
“Ta hoài nghi còn có tầng tượng trưng thứ ba nữa, nó đại biểu cho thôn Cordu có một kẻ chịu khổ chân chính, kẻ chịu khổ không phải trình độ siêu phàm.”
Kẻ chịu khổ chân chính… Lumian nghe xong kinh hãi trong lòng.
Hắn sinh ra rất nhiều liên tưởng nhưng lại không tìm thấy đáp án chính xác.
Bản thân nhà thơ cũng không quá chắc chắn một điểm này, chưa nói gì nhiều hơn, ngược lại giải đọc tượng trưng trước mắt Lumian đang chú ý đến nhất:
“Cho dù tiểu tinh linh hình dáng thằn lằn có xuất hiện ở trong hiện thực hay không, ý nghĩa tượng trưng của nó ở trong giấc mơ đều tương đối rõ ràng.”
“Thứ nhất, nó biểu hiện ra khát vọng đối với nghĩa trang, yêu thích ra vào những huyệt mộ này, nhưng lại chưa từng chân chính tiến vào trong ngôi mộ của phù thủy đã chết đi, như vậy tượng trưng cho nó thuộc về một thế lực khác, tồn tại liên hệ nhất định với sức mạnh của số mệnh nhưng tuyệt đối không cùng cấp bậc, càng giống như đang mượn hành động này để tìm kiếm và thu thập thứ gì đó có dính dáng đến số mệnh.”
Thế lực khác… Lumian hồi tưởng lại con thằn lằn trong suốt đã xuất hiện ở hiện trường trong sự kiện cây Ám Ảnh kia.
Nhà thơ hơi ngồi thẳng lên:
“Thứ hai, nó tượng trưng cho ô nhiễm đã ẩn náu và thay đổi không tự chủ.”
“Trong cả giấc mơ, chỉ có hai người có tiểu tinh linh hình dáng thằn lằn từng chui ra khỏi miệng, một người là chị gái ngươi Aurora, người thứ hai là phó linh mục giáo xứ Michelle Garrigou, ở trong hiện thực ngươi có ấn tượng gì với vị phó linh mục này không?”
Lumian ngẫm nghĩ một chút mới trả lời:
“Không khác trong giấc mơ bao nhiêu, nhưng không khoa trương như vậy.”
“Hắn là một tín đồ Mặt Trời Vĩnh Hằng tương đối thành kính, bởi vì bị Guillaume Bene xa lánh, có suy nghĩ hoang tưởng là bản thân muốn chủ trì một phen giảng đạo, nghe một lần sám hối, sau này, biểu hiện của hắn càng ngày càng rõ ràng, hoàn toàn xem nhẹ bất cứ chuyện gì khác…”
Nói đến đây, Lumian đột nhiên ngớ ra:
Hắn đang nhớ tới Aurora, một người khác cũng từng có tiểu tinh linh hình dáng con thằn lằn chui ra khỏi miệng.
Nàng cũng xem nhẹ chuyện viết thư xin Hella giúp đỡ sao?
Ngài nhà thơ gật đầu:
“Có lẽ chị gái của ngươi Aurora cũng có biểu hiện tương tự vậy.”
“Thứ ba, thế lực hoặc thần linh do tiểu tinh linh hình dáng thằn lằn đại biểu cũng không muốn nhìn thấy thiên sứ của số mệnh chân chính buông xuống, nó tượng trưng cho kiểu người phá hư.”
Thấy Lumian có vẻ không hiểu, nhà thơ nói sâu hơn:
“Nếu như không phải người có tiểu tinh linh hình dáng thằn lằn bò ra khỏi miệng đánh ngất xỉu ngươi, mang ngươi đến nơi hiến tế sau cùng, khiến cho ngươi trở thành vật chứa, nghi thức buông xuống kia rất có thể thành công.”