Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 741 - Chương 741 - Bé Trai Kỳ Quái (2)

Chương 741 - Bé trai kỳ quái (2)
Chương 741 - Bé trai kỳ quái (2)

Nói xong, Lumian xoay người lại, bước lên cầu thang.

Bé trai đi theo đằng sau hắn, rất có lễ phép đóng cánh cánh cửa màu nâu đậm của hầm lại.

Thấy Lumian quay đầu nhìn hắn, hắn nghiêm túc giải thích:

“Nếu như không đóng lại, đồ ăn bên trong rất dễ dàng bị hỏng.”

“Đúng thế.” Lumian thu hồi tầm mắt, tiếp tục bước lên dọc theo cầu thang.

Bé trai theo sát đằng sau hắn, nhìn chăm chú vào mỗi hành động của hắn, luôn luôn đề phòng hắn tiếp xúc với người xung quanh, bán đứng tin tức về mình.

Lumian mang theo hắn, xuyên qua phòng bếp, đi lên quán cà phê ở trên tầng hai, gọi một phần đồ ăn.

Không bao lâu, các món ăn như thịt bê bít tết áp chảo, lươn nướng, đùi cừu nướng, bánh nhân thịt gà, kem rượu vang đỏ đã được bưng lên theo thứ tự.

Lumian ngồi ở chỗ kia, nhìn bé trai lấy dáng dấp của dạ dày có dung lượng không giới hạn nhanh chóng ăn những món ăn đó.

Hắn thậm chí còn thường xuyên bình luận vài câu:

“Thịt bê bít tết áp chảo rất không tệ, nhưng bản thân chất thịt không tốt lắm…”

“Nước xốt hơi ngọt đã trừ khử mùi của bản thân con lươn, vấn đề là tương đối dầu mỡ…”

“Đùi dê nướng vừa lửa, bên ngoài vàng ruộm, bên trong tươi non, lựa chọn hương liệu lại không hoàn mỹ lắm, thì là cho hơi nhiều…”

“…”

Ăn thì ăn đi, sao lại nói nhiều thế… Lumian yên tĩnh nhìn xem bé trai mang theo vẻ mặt thỏa mãn ăn hết một bàn bữa chính.

Lại qua mười lăm phút đồng hồ, Nam tước Brinell đội mũ dạ bằng lụa nửa cao và đeo nhẫn kim cương xuất hiện ở lối vào tầng hai.

Bé trai ngạc nhiên xoay người, nhìn thoáng qua, sau đó lại nhìn Lumian.

Lumian khẽ cười hỏi:

“Ngươi sẽ không cho rằng ở đây chỉ có mình ta quen biết ngươi đó chứ?”

Bé trai thoáng chốc ngớ ra, rơi vào trầm mặc.

Nam tước Brinell đi đến trước mặt Lumian, mang theo thả lỏng không hề che giấu nói:

“Cảm ơn ngươi, Shire.”

“Ta chỉ vừa vặn phát hiện hắn ăn vụng ở trong hầm thôi.” Lumian tỏ thái độ ấm áp đáp lại.

Nam tước Brinell liếc mắt nhìn hắn, nghiêng đầu nói với bé trai kia:

“Ludwig, chúng ta đi về.”

Bé trai tên Ludwig không nói gì, cấp tốc ăn hết đồ ăn không còn thừa lại nhiều, đứng lên.

“Shire, để sau ta lại đến tìm ngươi.” Nam tước Brinell gật đầu với Lumian.

Lumian ngồi ở ghế tựa đối diện, nhìn Nam tước Brinell dắt theo Ludwig, định rời khỏi quán cà phê, hắn lập tức cười nói một câu:

“Nhớ thanh toán tiền cơm đấy.”

Nam tước Brinell hơi ngơ ngác, đôi mắt khẽ động, giống như xuất hiện dao động đối với suy đoán ban đầu.

Hắn không nhiều lời, lấy ra ví tiền có đựng không ít tiền giấy, thanh toán tiền cơm của Ludwig.

Sau khi trầm mặc nhìn theo một lớn một nhỏ biến mất ở đầu cầu thang, Lumian dựa lưng ra sau ghế dựa, hạ thấp giọng, giống như lẩm bẩm hỏi:

“Termiporus, gặp gỡ của vận mệnh ngươi đã nói rốt cuộc ở đâu?”

Mặc dù không hoàn toàn tin tưởng Termiporus, nhưng Lumian vẫn có một chút tò mò đối với cái gọi là gặp gỡ của vận mệnh này.

Lần trước Termiporus sử dụng gặp gỡ là chỉ khối khoáng thạch Địa Huyết kia, còn lần này không thể là đứa bé Ludwig đấy chứ?

Thằng nhóc này đúng là có vấn đề thật, không đủ bình thường, nhưng sau khi Lumian trao đổi với hắn một lúc, trừ bỏ xác nhận một vài chuyện như lai lịch của đối phương, chỉ số thông minh của hắn và ngoài mặt đứa bé này tín ngưỡng Thần của Tri Thức và Trí Tuệ, thì không có thu hoạch gì khác chân chính trên ý nghia nữa, cũng không nhìn ra phát triển có khả năng trong tương lai, không giống như khoáng thạch Địa Huyết, hắn biết rõ ràng, chỉ cần mang nó xuống dưới lòng đất, tìm được khu vực chính xác, thì có cơ hội gặp được chuyện nào đó.

Giọng nói rộng lớn trùng điệp của Termiporus lại quanh quẩn ở bên trong cơ thể của Lumian:

“Đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết thôi.”

“Các ngươi những người này không thể nói chuyện rõ ràng được sao?” Lumian cảm thấy máu của bản thân đang vùn vụt trào lên trên đầu.

“Ta không phải người.” Termiporus dùng lời nói mộc mạc nhất để trả lời vấn đề của Lumian: “Ta là sinh vật thần thoại.”

“…” Lumian gần như không lời nào để nói, cố tình cười nhạo nói: “Ta đều hoài nghi ngươi đã bị phong ấn có thể chân chính nhìn thấy vận mệnh, biết trước tương lai hay không, câu trả lời đưa ra mỗi một lần đều vô cùng hàm hồ, có nhiều cách giải thích, như vậy có khác gì những tuyển thủ nghiệp dư ở trong câu lạc bộ bói toán chứ? Có bản lĩnh ngươi nói thẳng cho ta biết, cơ hội nhập vai lần sau của ta ở đâu!”

Giọng Termiporus hùng hậu đáp lại:

“Mười một giờ đêm nay, kho hàng số 3 ở bến tàu Rieste.”

Hả? Lumian không ngờ Termiporus lại thật sự cho nhắc nhở.

Điều này khiến cho hắn ngoài ngạc nhiên ra còn phản xạ có điều kiện sinh ra rất nhiều nghi ngờ:

“Thiên sứ của số mệnh có lòng tốt như vậy sao?”

“Là tu sĩ hành khất cấp bậc cao, hắn không dễ dàng bị khiêu khích, bị kích động giải đọc vận mệnh như vậy…”

Bình Luận (0)
Comment