Franck thấy thế, vừa tiếp tục chạy vội, vừa ném tấm gương đang cầm trong tay ra bên ngoài cửa.
Rắc một tiếng, tấm gương đánh vào đằng sau cánh cửa gỗ đã hoàn toàn đóng lại, mảnh nhỏ vương vãi đầy đất.
Lumian và Franck đồng thời dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía Saliente, Jenna lại vọt tới trước hai mét mới tỉnh ngộ lại, làm ra lựa chọn giống vậy.
Bên trong lối đi ảm đạm lạ thường, Saliente mặc áo khoác màu xanh lam viền vàng đứng thẳng bất động tại chỗ, khuôn mặt trắng bệch bị nhiễm lên một chút màu xanh ngọc lục bảo.
Tiếng đập từ trong ngôi mộ ở hai bên cạnh vẫn còn đang tiếp tục, quanh quẩn ở trong lòng những người sống đang ở đây.
Thân thể của Saliente xuất hiện sợ run rõ ràng, hắn tự nói giống như thì thào:
“Xong rồi, chúng ta đều xong rồi…”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tốc độ nói của Franck khá nhanh nhưng thái độ trấn định hỏi.
Chỉ có biết rõ ràng thực chất của vấn đề thì mới có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết hữu hiệu trong thời gian ngắn.
Saliente giống như đã mất đi linh hồn, chưa trả lời vấn đề của Franck, lặp lại nửa vời những lời mới vừa rồi đã nói:
“Xong rồi, chúng ta chết chắc rồi…”
Hắn còn chưa dứt lời, cả tầng hầm ngầm đột nhiên rung chuyển.
Các ánh đèn màu xanh ngọc lục bảo đã thu nhỏ đến kích cỡ hạt gạo rõ ràng nghiêng về một phương hướng.
Trên mặt Saliente lộ vẻ hoảng sợ, giọng nói không tự chủ được phóng đại:
“Nó tỉnh rồi! Nó tỉnh rồi!”
“Nó là ai?” Jenna cảm thấy chuyện này còn khủng bố hơn những câu chuyện ma quỷ trước kia từng nghe thấy, nhưng vẫn cố chịu đựng hỏi tới.
Saliente chưa trả lời nàng, vẫn ở đó hô lớn:
“Nó tỉnh rồi! Nó tỉnh rồi!”
Thấy trạng thái của ông chủ cửa hàng Thuốc thần bí này rõ ràng không đúng, giống như rơi vào trong hoảng sợ cực độ, Franck quyết đoán bỏ qua dò hỏi, lấy một tấm gương khác ra.
Nàng định dùng phương thức bói toán gương ma thuật để cấp tốc xác định tình huống trước mắt.
Cho dù đáp án nhận được từ bói toán không đủ rõ ràng, cần phải giải đọc, cũng tốt hơn không biết gì hết!
Rất nhanh, Franck đã tụng niệm xong chú văn, nhìn thấy mặt gương có ánh nước nổi lên.
Nàng đang định sắp xếp lại ngôn ngữ, đưa ra vấn đề thích hợp, thỉnh cầu đáp án tương ứng, Lumian trầm mặc đứng ở bên cạnh lại đột nhiên mở miệng hỏi:
“Thành công không?”
“Thành công, có thể bói toán.” Tuy ràng Franck có nghi ngờ nhưng vẫn vô cùng phối hợp trả lời.
Lumian lập tức nở nụ cười:
“Ngươi không cần nêu câu hỏi.”
Hả… Franck đầu tiên sững sờ, chợt hiểu ra Lumian định làm gì.
Vào lúc này, tầng hầm ngầm lại xảy ra rung động rõ ràng, ông chủ cửa hàng Thuốc thần bí Saliente sợ hãi đến giọng nói đều trở nên thê lương:
“Nó đến rồi! Nó đến rồi!”
“Chúng ta phải chết!”
Một giây sau, Lumian túm lấy bả vai hắn.
Cùng lúc đó, một tay khác của Lumian nắm chặt lấy cánh tay của Jenna, còn Franck thì lấy dáng vẻ huynh đệ tình thâm để ôm lấy bả vai hắn.
Tia sáng âu u lộ ra từ trong khe hở quần áo lóe lên, bốn người xuất hiện ở bên ngoài tầng hầm ngầm, xuất hiện ở trước cánh cửa gỗ tối đen được vẽ ra nhiều ký hiệu thần bí học.
“Nó đến rồi! Nó đến rồi!”
“Chúng ta phải chết!”
Saliente còn đang tuyệt vọng gào thét.
Lumian nhìn ông chủ cửa hàng Thuốc bí ẩn này, nghiêm túc cân nhắc xem có cần sử dụng đến khuôn mặt của Niese, ngụy trang thành xác ướp, dọa sợ hắn không.
Liệu pháp kích thích cũng là liệu pháp!
Cân nhắc đến linh tính của bản thân đã không còn thừa lại bao nhiêu, hơn nữa không cần thiết phải lộ ra quá nhiều năng lực ở trước mặt một người không quen biết như vậy, cuối cùng Lumian vẫn bỏ qua tính toán đùa dai.
Bốp!
Jenna vung tay phải lên, tát vào mặt Saliente, tát đến khiến cho hắn hơi ngây người, mờ mịt nhìn cô gái trước mắt.
Franck và Lumian đều hơi kinh ngạc, không nói gì nhìn xem một màn này, không biết nên tham dự như thế nào.
Trong rung chuyển rất nhẹ của cánh cửa gỗ tối đen và vách tường của tầng hầm ngầm, cảnh tượng bên trong đột nhiên yên tĩnh.
Jenna bị các ánh mắt nhìn đến không được tự nhiên, lẩm bẩm nói:
“Không phải đều thức tỉnh kiểu như vậy sao?”
“Trước kia khi cảm xúc của hàng xóm ta mất khống chế, chính là đánh thức như vậy.”
Như này lại không phải thật sự phát điên, người của khu nhà máy đều có biện pháp giải quyết mang tính kinh nghiệm, phần lớn thời gian đều có tác dụng, hiếm có không hiệu quả.
Đương nhiên, nếu như là người thân của mình, nàng chắc chắn không xuống tay được, phải để cho người khác hỗ trợ.
“Làm rất tốt.” Franck phục hồi tinh thần lại, khen ngợi từ đáy lòng.
Vài giây sau, ánh mắt của Saliente dần dần tỉnh táo.
Hắn theo bản năng nhìn quanh một vòng, ngạc nhiên bật thốt lên:
“Chúng ta đi ra sao?”
“Chúng ta đi ra khi nào vậy?”
“Khi ngươi đang kêu ‘chúng ta phải chết’ ‘chúng ta phải chết’.” Lumian dùng giọng điệu giống như muốn ăn đòn đáp lại.
Sau đó, hắn nhướn mày lên, trầm giọng hỏi:
“Ngươi mới vừa nói ai sắp tỉnh?”