Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 770 - Chương 770 - Bức Tranh Tâm Lý (2)

Chương 770 - Bức tranh tâm lý (2)
Chương 770 - Bức tranh tâm lý (2)

Loại người như vậy, sau khi đi đến Trier, sau khi bị các dân địa phương kỳ thị giọng tỉnh lẻ, nhất định sẽ dùng phương thức của bản thân để phát tiết và chứng minh.

Kết hợp với các tình huống như tăng cường khát vọng, xuất hiện ở khu công chúa đỏ và phong cách trước kia, Guillaume Bene rất có thể sẽ tìm một kỹ nữ hạng sang tương đối nổi tiếng, khiến cho những người dân địa phương muốn lại không chiếm được này ghen tỵ, thậm chí sẽ trực tiếp mang một hai người trong đó đi, nuôi ở trong nhà.

Những nội dung trên đây, việc phân tích đặc điểm tính cách và trạng thái tâm lý của linh mục giáo xứ không phải do Lumian làm ra, nó đến từ chính bác sĩ tâm lý Anthony Roseau này, từ trong miêu tả kỹ càng của Lumian về Guillaume Bene, hắn đã phác họa ra bức tranh tâm lý của tín đồ Tà Thần này.

Do đó, trước mắt phương hướng truy tìm con mồi có hai hướng, một là đi đến ngồi canh chừng ở vài nhà thổ xa hoa, có kỹ nữ hạng sang nổi danh, sẽ cung cấp đồ ăn, hai là hỏi thăm trong hai tháng gần đây có kỹ nữ hạng sang nào lập gia đình hoặc là trở thành nhân tình của ai đó, thậm chí là mất tích không.

Phương hướng thứ nhất do người của hội Chữ thập Sắt và Máu phụ trách, việc hiện giờ Lumian cần làm là tìm kiếm đối tượng hiểu biết có thể cung cấp đủ loại tin tức tai tiếng của phố tường thành.

Anthony Roseau kẻ buôn bán tin tức này có hiểu biết nhất định đối với chuyện này, hắn biết rõ phóng viên chuyên mục của tạp chí “Mặt quỷ” Bühler là khách quen của phố tường thành, lấy việc vạch trần các vụ tai tiếng và lời đồn đại của nơi đây để nổi danh.

Việc Bühler thích nhất trước khi đi đến nhà thổ là ngồi trong góc xó có thể nhìn thấy ngoài cửa của quán cà phê Hope để uống rượu và viết bản thảo.

Lumian có mục đích rõ ràng bước chân không nhanh không chậm đi về phía quán cà phê nằm ở đoạn giữa con phố tường thành kia.

Dọc theo đường đi, hắn sắp xếp lại cả câu chuyện một lần, không hiểu sao hơi cảm khái:

Năng lực bói toán hắn rõ ràng không sánh bằng Franck, chỉ có một thuật tiên đoán không dám tùy tiện sử dụng, bức tranh miêu tả tâm lý mục tiêu và thu thập các loại tin tình báo thì hắn không bằng Anthony Roseau, nhưng hắn có thể tìm được hai người như vậy giúp sức, phát huy thế mạnh của bọn họ, cũng tương đương với nhận được những năng lực này.

Lumian không rõ ràng sau khi có được thần tính thì sẽ như thế nào, nhưng có một điểm hắn rất xác định, ở dưới danh sách 4, sức mạnh của một người là có hạn, đoàn đội bù đắp cho nhau thì có thể phát huy ra hiệu quả một cộng một lớn hơn hai, hoàn toàn có năng lực khiêu chiến kẻ ở danh sách càng cao không có dính dáng đến thần tính.

Không bao lâu sau, Lumian nhìn thấy quán cà phê Hope với các khung cửa sổ cánh cửa đều được quét thành màu trắng ngà.

Sau khi đẩy cánh cửa tương đối nặng nề kia ra, ánh mắt của hắn ném thẳng vào trong một góc xó có thể nhìn thấy nơi này.

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi với khuôn mặt gầy yếu, tóc màu đen mắt màu xanh lam, chòm râu được tỉa tót ngay ngắn chỉnh tề và phần ngọn được vuốt sáp cũng vừa vặn nhìn ra cửa.

Nhận thấy ánh mắt của Lumian đang nhìn quét sang bên này, người đàn ông kia biến sắc, định cầm lấy bản bút ký bìa mềm và bút máy bơm mực màu đỏ ở trên bàn lên, đi ra cửa sau ở bên cạnh.

Lumian trực tiếp rút súng lục ra, nã một phát súng vào cửa sau của quán cà phê Hope.

Trong tiếng đùng, viên đạn được khảm lên trên tấm gỗ.

Các vị khách ở trong quán cà phê đồng thời nhận lấy kinh hãi, hoặc trốn tránh hoặc xoay người, cảnh tượng hỗn loạn.

Người đàn ông với chòm râu được vuốt sáp kia cứng đờ tại chỗ, chạy cũng không được, lưu lại cũng không xong.

Ở trong ánh mắt sợ hãi của bartender, bồi bàn và những vị khách ném tới, Lumian cầm khẩu súng lục ổ quay, không nhanh không chậm đi tới trước mặt mục tiêu, mỉm cười hỏi:

“Là ông Bühler sao?”

“Là, là ta.” Bühler cố gắng nặn ra một nụ cười.

Lumian chỉ vào vị trí ban đầu của Bühler, dáng vẻ như không có chuyện gì nói:

“Ngồi đi, ta đến đây để mua tin tức.”

Bühler hơi nhẹ nhàng thở ra, mơ hồ hơi khom lưng vòng trở lại, ngồi xuống.

Lumian kéo một cái ghế dựa, ngồi ở đối diện, buông súng lục xuống, buồn cười hỏi:

“Vì sao ngươi lại thích ngồi ở một chỗ không thể lấy ánh sáng vậy?”

Bühler thở dài nói:

“Làm nghề như của ta, luôn sẽ lo lắng bị người trả thù, ngươi biết đấy, có người không thích tên hoặc là hình tượng của bản thân xuất hiện ở trên các tờ báo tập san, có liên quan đến các tin đồn tai tiếng.”

“Ngồi ở chỗ này, ta có tầm nhìn rất tốt để quan sát cửa vào, phát hiện ra trước tiên có ai muốn tìm ta gây phiền toái hay không, lại có thể nhanh chóng bỏ trốn từ cửa sau.”

Sau khi đề cập ngắn gọn đến chuyện mình chọn chỗ trước mặt là chỗ ngồi, Bühler ngẩng đầu lên liếc nhìn Lumian, cười giống như tự giễu:

“Ta không nghĩ tới ngươi lại trực tiếp nổ súng.”

Bình Luận (0)
Comment