“…” Người hầu kia nghe xong ngẩn ra, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy có người hỏi thăm tin tức như vậy.
Không, cũng không phải là lần đầu tiên gặp được, mọi người âm thầm thảo luận, khi ba hoa ở trong quán rượu, thỉnh thoảng cũng sẽ có người tò mò chuyện này, nhưng đâu có ai trực tiếp gõ cửa nhà người xa lạ để hỏi vào lúc ánh mặt trời đang rực rỡ chứ?
Người này rốt cuộc định làm cái gì?
Trước khi người hầu phản ứng lại kịp, Lumian đã lấy ra một tờ tiền giấy mệnh giá 10 pelkin, mỉm cười đưa tới.
Người hầu nheo mắt, do dự vài giây, cuối cùng vẫn lựa chọn nhận lấy.
Hắn hoài nghi người trẻ tuổi ở đối diện kia là kẻ theo chủ nghĩa Dandyism chuyên môn lừa gạt thân thể và tài sản của các quý bà, diện mạo và hành vi của hắn đều rất phù hợp với miêu tả ở trên báo chí.
Nhưng nếu như mục tiêu không phải là phu nhân và tiểu thư nhà mình, tại sao phải từ chối một khoản thù lao chứ?
Khi đối phương nhận được điều họ muốn, một vị phu nhân nào đó cũng nhận được vui vẻ!
Người hầu liếc nhìn xung quanh, hạ giọng nói:
“Ở trong căn nhà số 50 kia có một vị phu nhân vô cùng xinh đẹp, là người Trier chân chính, nàng lại gả cho một gã tỉnh lẻ đến từ phía Nam, giọng nói kia…”
Người hầu vừa nói vừa tức giận bất bình tràn đầy hèn mọn lắc đầu, giống như đã bởi vì chuyện này nên mất hứng thật lâu.
Nụ cười ở trên mặt Lumian càng rõ ràng hơn.
Quả nhiên, linh mục giáo xứ bị ảnh hưởng tiêu cực là xúc động khoe khoang sau khi nhận được một kỹ nữ hạng sang xinh đẹp của Trier, rất khó không khoe khoang với hàng xóm xung quanh.
Có lẽ hắn sẽ không tổ chức tiệc tối vũ hội để tuyên bố, cũng không chắc trực tiếp mang theo tình nhân đến cửa chào hỏi, nhưng tuyệt đối sẽ lấy một phương thức nào đó, thường xuyên xuất hiện ở trong mắt các bạn hàng xóm, để cho bọn họ biết người tỉnh lẻ cũng có thể có được kỹ nữ hạng sang xinh đẹp làm nhân tình.
Khi đó, bản thân Guillaume Bene nhất định phải làm đầy đủ ngụy trang, nhưng không để cho nhân tình che giấu dung mạo xinh đẹp của mình, thậm chí sẽ kêu nàng trang điểm cẩn thận, yêu cầu bày ra phong thái khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng.
Đương nhiên, Lumian vẫn không thể theo đó xác định vị phu nhân kia chính là Paulina, chính là nhân tình của linh mục giáo xứ, nhưng mà lấy phương thức giả thiết lớn mật chứng nhận cẩn thận để dần dần nhận được thông tin phản hồi như mong muốn khiến cho hắn cảm thấy mình đã càng ngày càng gần Guillaume Bene.
Bên ngoài cửa số 50 phố Vincent, Lumian lấy dáng dấp của người đi ngang qua đưa mắt nhìn vào trong đó.
Đó là một kiến trúc ba tầng màu trắng gạo, mơ hồ có thể nhìn thấy đằng sau nó có một bãi cỏ xanh tươi và vườn hoa nhiều màu sắc, một kẻ làm vườn đang tu bổ ở đó, lộ ra một bên mặt.
Lumian rất nhanh thu tầm mắt về, khuôn mặt vô cảm liếc qua cột trụ của tòa nhà này.
Hắn làm vậy vì nghĩ tới nếu như nhìn chăm chú lâu dài sẽ dẫn đến hoài nghi của những người khác.
Về phần linh mục giáo xứ có nhận ra hắn trong âm thầm hay không, hắn không hề lo lắng gì cả, bởi vì trước khi lại xuất phát, hắn đã sử dụng khuôn mặt của Niese để thay đổi ngoại hình của bản thân, cũng mượn cớ thuật hóa trang để nói cho những người bạn cùng nhau hành động với mình.
Mái tóc trong vàng mang đen, diện mạo anh tuấn có thể là Lumian, cũng có thể là những người khác, chỉ cần Guillaume Bene không có năng lực nhìn thấu ảo thuật cũng chủ động sử dụng, là không có khả năng phát hiện ra kẻ săn đuổi đã đến khu vực này.
Tính toán hiện giờ của Lumian là trực tiếp rời khỏi phố Vincent, đổi lại cho Jenna hoặc Franck đến đây, giấu mình vào trong bóng tối của căn nhà đối diện với số 50, nhẫn nại theo dõi đến có thể loại trừ mục tiêu hiềm nghi.
Sở dĩ hắn không ngụy trang thành kẻ lang thang rồi đến đây giống như mọi khi là bởi vì trên con đường này gần như không có kẻ lang thang, thỉnh thoảng xuất hiện một hai gã, cũng sẽ nhanh chóng bị đám người hầu đuổi đi.
Trước lúc sắp rời khỏi tòa nhà màu trắng gạo kia, Lumian vô cùng tự nhiên lại nghiêng đầu liếc nhìn xem, nhìn một bóng dáng nam xuất hiện ở đằng sau cửa sổ phòng khách.
Bóng dáng kia không cao, chưa tới 1m7, mặc áo sơ mi sẫm màu và quần đen dài ở nhà, thể trạng tương đối cường tráng, cái mũi hơi hếch lên, tóc đen không ngắn không dài.
Trong phút chốc, đồng tử của Lumian phóng đại kịch liệt, lại nhanh chóng khôi phục bình thường.
Khóe miệng của hắn hơi nhếch lên, hình như có ngọn lửa vô hình thắp cháy ở trong ánh mắt.
Tuy rằng người nọ đã làm ngụy trang rất tốt, nhưng cho dù đốt hắn thành tro bụi, Lumian cũng nhận ra được!
Hắn chính là linh mục giáo xứ Guillaume Bene của thôn Cordu!
Lumian khó nhọc thu hồi tầm mắt, tiếp tục tiến lên trước.