Quỷ Đạo Tu Tiên: Ta Có Thể Miễn Trừ Đại Giới (Bản Dịch)

Chương 217 - Chương 217 - Ruộng Bỉ Ngạn Hoa

Chương 217 - Ruộng Bỉ Ngạn Hoa
Chương 217 - Ruộng Bỉ Ngạn Hoa

Chương 217.Ruộng Bỉ Ngạn Hoa

Nhậm Thanh nhìn thấy những cái con mắt kia, đột nhiên nhớ tới Hà Nê hội.

Nếu quả thật Phì Long nuốt mấy chục trên trăm con mắt, cho dù không có tới gần Quỷ Sứ cảnh, nhưng thân thể dị hoá hẳn là cũng phi thường nổi bật.

Chẳng lẽ đường cong trên người Phì Long xác thực có liên quan cùng cấm khu, là người khổng lồ thu thập nguyên liệu nấu ăn?

Làm sao cảm giác có chút hoang đường.

Nhưng cấm khu là không thể lấy logic của người thường để mà đánh giá, chỉ cần không đúng thì càng xa với sự thật.

Nhậm Thanh mở to mắt, Hoàng Tử Vạn lo lắng hỏi:

"Không có sao chứ?"

"Không có việc gì, lão Hoàng, chắc là ngươi có huyết tâm chứ, liên hệ lính cai ngục phụ cận đi."

Hoàng Tử Vạn từ trong ngực móc ra huyết tâm, dùng tay nắm chặt vào, sau đó huyết tâm bắt đầu nhanh chóng nhảy lên.

Thời gian nửa nén hương, liền có mấy đạo thân ảnh lính cai ngục đuổi tới vị trí mấy người Nhậm Thanh, đầu tiên là Bạch cô nương cầm trong tay trường kiếm.

Nhậm Thanh đem sự tình mình nhìn thấy cũng bàn giao cho bọn hắn, bao quát dị dạng trên người Phì Long, cụ thể xử lý như thế nào thì không có quan hệ gì với hắn.

Nhóm Âm Sai cảnh tự nhiên sẽ đi suy nghĩ.

Bạch cô nương cảm thấy rất hứng thú đối với Husky, nhưng mà không có làm khó ba người Hoàng Tử Vạn.

Dù sao bọn hắn còn muốn tiến đến An Nam trấn, mặc dù cách thời gian Bỉ Ngạn hoa nở rộ còn có chút, nhưng khẳng định càng sớm đến càng tốt.

Thời kỳ Bỉ Ngạn hoa nở hoa chỉ có mười ngày, đồng thời không cách nào tiếp xúc cùng huyết dịch ô uế, thông qua A Tỳ Địa Ngục vận chuyển sẽ gặp nguy hiểm không nhỏ.

Có thể sớm ở An Nam trấn chuẩn bị, cũng đại biểu cho nguy hiểm nhỏ hơn.

Husky thừa dịp nhàn rỗi ăn mấy chục cân huyết nhục vừa đi săn, sau đó lại phi nước đại về An Nam trấn.

Trước khi trời tối, đi qua vùng núi liền đã có thể thấy được An Nam trấn.

Toàn bộ An Nam trấn nhân khẩu không nhiều, là một trong ba tòa thành trấn có nhân khẩu ít nhất bên trong Tương Châu, chỉ có khoảng chừng ba vạn.

Nhưng ruộng đất lại là nhiều nhất, liếc nhìn lại có thể nhìn thấy liên miên, hiện tại cũng vừa mới qua hàn đông, cho nên còn chưa gieo hạt.

Có thể nói, lương thực toàn bộ Tương Châu chí ít có năm thành đến từ An Nam trấn, ba thành còn lại thì là từ ruộng bậc thang Hạc Sơn trấn.

Lính cai ngục thường trú sẽ lợi dụng A Tỳ Địa Ngục để điều động lương thực nhanh gọn.

Dù là chợt có khô hạn mưa tai, thuật pháp cũng có thể cam đoan sẽ không xảy ra ra đại loạn, để mà duy trì thế cục ổn định của Tương Châu.

Nhậm Thanh nhìn lại sườn núi phía bắc An Nam trấn, dù là hàn đông nhưng vấn có mảng lớn hoa cỏ mọc ra, hẳn là Bỉ Ngạn hoa.

Hắn lập tức lợi dụng trọng đồng quan sát, không khỏi hít vào ngụm khí lạnh.

Mỗi gốc Bỉ Ngạn hoa cũng hiện ra đen màu xám, đồng thời ẩn chứa tàn hồn, giống như sinh trưởng bằng cách dùng hồn phách đổ vào.

Mà sườn núi trồng Bỉ Ngạn hoa, rõ ràng là một cái xương sườn to lớn, hẳn là từ bên trong A Tỳ Địa Ngục tháo dỡ xuống tới.

Nhậm Thanh rốt cục minh bạch vì sao lựa chọn trồng Bỉ Ngạn hoa tại An Nam trấn.

Xương sườn Địa Tàng Vương lại bị dùng làm chứa đựng tàn hồn, bên trong không biết hội tụ bao nhiêu linh hồn, chỉ cần phụ cận có người chết đi liền sẽ bị thu nạp.

Hoàng Tử Vạn nhìn ra suy nghĩ trong lòng Nhậm Thanh, hắn nhàn nhạt nói ra:

"Thế gian nào có Luân Hồi chuyển thế, người chết là hồn tán như đèn diệt."

"Đương nhiên ngoại trừ tu sĩ, hồn phách của chúng ta sẽ bị vật quỷ dị thôn phệ."

Nhậm Thanh biết rõ lời nói Hoàng Tử Vạn không ngoa, dù sao hắn là chưa thấy qua đầu trâu mặt ngựa Địa Phủ đến đây câu hồn đoạt phách.

Ở tình huống bình thường, một khi không có sinh tức, hồn phách liền sẽ dần dần tán đi theo thời gian.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm ruộng Bỉ Ngạn hoa không rời, phát hiện ngoại trừ mảng lớn Bỉ Ngạn hoa, còn có dây leo ở trung ương.

Dây leo này ở trên xương sườn có vẻ không quá thu hút.

Nhưng mà Nhậm Thanh liếc mắt một cái liền nhận ra.

Xem ra chính là Mộc Dịch tọa trấn An Nam trấn trông coi ruộng Bỉ Ngạn hoa.

Khi địa thế dần dần lên cao, Husky chịu không được cũng lè lưỡi thở.

Dù là nó nắm giữ thuật pháp bịa đặt, chỉ cần trong dạ dày có đồ ăn liền có thể nhờ vào đó khôi phục thể lực, nhưng tránh không được có cảm giác mỏi mệt.

Nhậm Thanh thấy An Nam trấn đã gần trong gang tấc, dứt khoát đem Husky thu hồi vào loa tù trong bụng.

Hoàng Tử Vạn thật không có quá nhiều kinh ngạc, thủ đoạn không gian giới chỉ của đối phương, ở tiêu tai cấm khu cũng đã sớm hiện ra.

Lục Tiểu Ngọc đã triệt để chết lặng, muốn nói lại gì đó nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.

Nàng từ trong miệng Lâm Thành biết được Nhậm Thanh trở thành lính cai ngục không tính quá lâu.

Bên trong thời gian ngắn tấn thăng Quỷ Sứ cảnh đủ để cho người ta rất cảm giác kinh ngạc, nhưng mà các loại thuật pháp Nhậm Thanh bày ra, vậy không đơn giản chỉ là thiên phú xuất chúng.

Nhưng mà khi nàng chú ý tới cho dù là đi đường nhàn hạ, Nhậm Thanh cũng ở trong trạng thái tu hành, đột nhiên không có khó tiếp nhận như cũ nữa. . .

Có thời điểm, nếu chênh lệch quá lớn, thậm chí để cho người ta không thể nào sinh ra cảm giác ghen ghét.

Bình Luận (0)
Comment