Chương 307. Chiến Đấu Căng Thẳng Hơn
Toàn thân Nham Phong máu me đầm đìa, làn da đã mọc ra lông tơ màu đen xám, nói rõ chỉ trong mấy giây hắn đã kém chút triệt để bị dị hoá ăn mòn.
Hắn vội vàng thối lui về tường thành.
Khí tức Thiên Ma bắt đầu bùng nổ hướng về phía Nhậm Thanh ở trung tâm tràn vào.
Tiếng gió xen lẫn tiếng kêu thảm thiết đau đớn, tiếng kêu giống như tràn ngập cừu hận thấu xương.
Tạch tạch tạch.
Pháp khí xương sọ Nhậm Thanh đã chịu không được tổn hại, lính cai ngục ở xung quanh dù chỉ bị tác động đến, hồn phách cũng có thương thế trình độ khác biệt.
Làm cho bọn hắn sợ hãi nhất chính là trong đầu không ngừng có tiếng dê quái dị đang vọng về.
Sương mù máu che đậy tầm mắt.
Lính cai ngục không để ý tới Nhậm Thanh, vội vàng rời xa nơi có khí tức Thiên Ma bộc phát, sợ ở gần sẽ dẫn đến xuất hiện dị hoá không thể khống chế.
Lâm Thành từ trên tường thành nhảy xuống, hướng về phía Nhậm Thanh chạy tới.
Nham Phong cũng cắn răng một cái quay người giết trở về.
Nhưng không chờ hai người tới gần, lại phát hiện trong sương mù máu có thân ảnh như ẩn như hiện, mi tâm còn lóe ra ánh sáng.
Khí tức Thiên Ma nhìn như đã tiêu tán, kì thực cũng là bị Thiên Ma mộng chủng hấp thu.
Lính cai ngục thấy vậy mà nhịn không được sinh lòng kinh ngạc, bọn hắn đánh giá, Nhậm Thanh lại còn thuật pháp chống cự hồn phách công kích.
Người dê đã bắt đầu rút lui, Nhậm Thanh cũng không có ý định nương tay.
Long Xà Tích nhanh chóng vung vẩy, nó giống như biến thành một lưỡi hái đoạt mệnh, khiến cho rất nhiều người dê bị chặt đứt đôi.
Bọn chúng tiếp tục phát ra tiếng kêu, đều không ngoại lệ mà cùng lựa chọn đem hồn phách hóa thành khí tức Thiên Ma, nhưng mà việc này cũng nằm trong dự đoán của Nhậm Thanh.
Nhậm Thanh thậm chí không đem thi thể buông tha, lò luyện huyết nhục bên trong hừng hực biến thành liệt hỏa, tân hỏa mộng chủng nhận tẩm bổ không ít.
Bất quá lò luyện huyết nhục cùng mộng chủng đều đạt đến bão hòa.
Bởi vì liên quan đến Nhậm Thanh, lính cai ngục còn lại bắt đầu có chút lo lắng.
Phối hợp giữa bọn hắn cũng bắt đầu biến thành ăn ý, đồng thời lấy từ xa thuật pháp làm chủ, tận lực không dính khí tức Thiên ma.
Nhậm Thanh thừa dịp lực chú ý của mọi người không có đặt trên người mình, trốn vào bên trong núi rừng, chạy tới chỗ người dê tụ tập.
Rất nhanh liền tiếp cận vị trí trước đây Lâm Thành chỉ.
Một màn trước mắt khiến hắn kinh ngạc, thấy được những người dê tạo thành từng bộ tộc thôn xóm, đồng thời xem Hắc Sơn Dương làm Thần Linh để cung phụng.
Bộ tộc như này chỉ sợ không phải số ít, đã dần dần bắt đầu phát triển quy mô.
Mà Nhậm Thanh phát hiện, khí tức Thiên Ma của người dê từ trong không khí càng thêm nồng đậm, đang không ngừng thuế biến.
Chẳng lẽ khí tức Thiên Ma kinh khủng tới mức này, có thể để cho sinh linh tăng trưởng linh trí. . .
Nhậm Thanh đột nhiên nhớ tới Vô Thượng Thiên Ma là tồn tại như thế nào, kia là từ vô số ý thức tạo ra.
Cho nên người dê có lẽ là ở trong khí tức Thiên Ma chậm rãi khôi phục ký ức.
Chém giết không dứt.
Người dê tàn sát lẫn nhau, dùng đồng loại để hiến tế tượng thần Hắc Sơn Dương, huyết nhục xương cốt xem như vật trang trí bày đầy trong bộ tộc.
Nhưng có lẽ bởi vì Hắc Sơn Dương đã nuốt Bỉ Ngạn hoa, khiến cho linh trí của thể chất bọn nó mạnh lên thì cũng bắt đầu càng thêm ngu dốt.
Nhưng nếu Hắc Sơn Dương chưa xảy ra vấn đề, vậy thì bộ tộc người dê sẽ phát triển thành bộ dáng gì?
Nói không chừng sẽ dần dần nắm giữ Thú Lan Pháp sao. . .
Nhậm Thanh nắm lên người dê tế tự thu vào lao tù trong bụng, tiếp sau đó rời khỏi núi rừng.
Hắn phát hiện người dê quỳ rạp xuống trong phòng giam, hai tay nắm lấy cổ họng của mình.
Một lát sau, người dê trong quá trình thoái hóa thành dã thú, thân thể lại sụp đổ và nổ tung, cuối cùng hóa thành tro tàn bên trong lò luyện huyết nhục.
Có thể thấy được đầu nguồn của người dê là khí tức Thiên Ma trong không khí.
Dù Nhậm Thanh lại giết bao nhiêu, số lượng người dê đều sẽ tăng lên gấp bội, liên tục không ngừng lao tới địa phương có khí tức Thiên Ma nồng đậm hơn.
Hắn cũng không có dự định tiếp tục động thủ, huống hồ mộng chủng đã bão hòa.
Nhậm Thanh trở về tường thành, lúc này nhóm lính cai ngục đã hoàn toàn thu hồi khinh khi trong lòng, chủ động bắt đầu vây quanh vách tường bố trí thuật pháp.
Ngay cả đoạn tường thành của Nhậm Thanh, cũng bị dùng thuật pháp tạo thành bụi gai bao trùm.
Ánh mắt lính cai ngục nhiều hơn mấy phần phức tạp, dù sao theo bọn hắn đánh giá, thủ đoạn Nhậm Thanh trước đây vì cứu người mà khẳng định đã gặp rất nhiều phong hiểm.
Pháp khí bảo hộ hồn phách cũng bởi vậy mà bị hủy hoại.
Nham phong xấu hổ không chịu nổi.
Tuy nói chủ yếu là bởi vì linh trí bị khí tức Thiên Ma ảnh hưởng, nhưng dù sao phiền phức là tự mình gây ra.
Hắn dứt khoát đến đây tìm Nhậm Thanh xin lỗi.