Chương 308. Chiến Đấu Căng Thẳng Hơn 2
"Nhậm huynh, thật xin lỗi, ta ở chỗ này thành thật xin lỗi về sự lỗ mãng của mình."
Hắn rất cung kính cúi đầu nói, thoát khỏi khí tức Thiên Ma kịp thời, dị hoá trên người cũng theo thời gian dần dần tiêu tán.
Nhậm Thanh vẩy tay áo bảo không cần, kỳ thật hắn ngay cả Nham Phong cũng không có để ở trong lòng, lúc ấy càng giống là vì thu thập thêm nhiều khí tức Thiên Ma.
Nham Phong còn muốn nói tiếp cái gì đó.
Ooooo. . .
Lại nghe được tiếng kêu thô trọng truyền đến.
Bọn hắn vô thức nhìn lại phía rừng Thái Tuế, đầu Hắc Sơn Dương kia cao ngang bằng rừng nấm xung quanh, độ cao khoảng chừng bảy tám mét.
Mỗi hô hấp đều có rất nhiều khí tức Thiên Ma tiết ra ngoài.
Nhưng mà cũng bởi vì nuốt quá nhiều Bỉ Ngạn hoa, Hắc Sơn Dương rõ ràng đã mất lý trí, hành vi biểu hiện ra càng thêm điên rồ.
Mà hai bên lưng nó mọc ra rất nhiều cánh tay, có thể thấy không cách nào hấp thu hoàn toàn được.
Mặt ngoài của làn da Tống Tông Vô và Lý Thiên Cương bị trang giấy bao trùm, thêm chênh lệch tu vi, lúc này mới bình an vô sự trước khí tức Thiên Ma.
Nhậm Thanh thấy vậy mở miệng nói ra:
"Ngươi nhanh đi nghỉ ngơi đi, lập tức người dê sẽ tới tiếp, mà thanh thế sẽ không nhỏ."
Nham phong gật đầu.
Hắn đương nhiên cũng có ý thức, bởi vì ánh sáng từ đống lửa trong núi rừng càng ngày càng rõ ràng, thậm chí hình thành vòng lớn đem tường thành vây quanh.
Lâm Thành phun cái lưỡi cảm nhận, sau đó nói ra:
"Hiện tại người dê số lượng là. . . khoảng chừng bảy ngàn, ngắn ngủi nửa ngày đã gấp gần mười lần."
Biểu tình Nhậm Thanh bình thản ngồi xếp bằng xuống, chủ động câu thông thiên ma mộng chủng, có thể cảm giác được cái pháp khí hạt gạo này đang không ngừng thu liễm phóng thích quang mang.
Nham phong vội vàng xoay người rời đi, tin tức rất nhanh liền truyền ra ngoài.
Cũng không lâu lắm, người dê lần nữa phát động tập kích, lít nha lít nhít tựa như đại quân ép thành.
Nhưng mà hình dạng người dê cũng xuất hiện khác nhau, lông đen bao trùm thân thể trở nên thưa thớt, hai mắt hỗn độn lại vô thần.
Biểu tình càng thêm cuồng nhiệt, nhưng cũng không có được linh trí giống như trước đây.
Người dê dùng ngón tay nắm lấy khẽ hở giữa các tảng đá, dù thân thể không trọn vẹn cũng vẫn cố gắng leo lên, lính cai ngục mang thuật pháp hóa thú liền có đất dụng võ.
Có thể thấy được Lý Thiên Cương lựa chọn lính cai ngục vẫn là phi thường thích hợp để thủ thành.
Duy chỉ có Nhậm Thanh biểu hiện ra thực lực có chút vượt qua tưởng tượng.
Lính cai ngục suy đoán hắn đã hoàn thành ba lần ngụy biến, dù sao dây xích chỉ vung vẩy đơn giản liền có thể tạo thành thương vong vô số.
Bọn hắn cũng bởi vì Nhậm Thanh tồn tại, không còn sợ đầu sợ đuôi.
Dưới tình huống như thế, coi như thể chất người dê rõ ràng tăng cường, vẫn là không địch lại lính cai ngục.
Nhậm Thanh tiếp tục thu lấy khí tức Thiên Ma cùng huyết nhục.
Hai cái mộng chủng Tân hỏa cùng Thiên Ma giống như muốn dựng dục ra cái gì đó, tiến độ so với thiên đạo mộng chủng thì thực sự nhanh hơn nhiều.
Sau khi công thành kéo dài 7-8 canh giờ thì kết thúc, từng lớp thi thể thật dày lưu lại, giữa không trung mấy chục loài chim con ăn xác cũng bay xuống gặm cắn.
Nếu không phải lính cai ngục cũng không phải người thường, rất có thể sẽ bởi vậy nhiễm ôn dịch từ những xác chết này.
Lính cai ngục nằm thẳng trên tường thành, nào còn sức lực vào nhà nghỉ ngơi, không được bao lâu thì người dê liền sẽ lần nữa mà tới.
Trong ba ngày sau đó.
Người dê không ngừng đánh thẳng vào tường thành, số lượng đã đạt tới ba bốn vạn, nhưng mà chỉ cần giết chết một phần, còn lại liền sẽ tranh nhau chạy trốn.
Bề ngoài của bọn nó cũng từ Hắc Sơn Dương, xuất hiện rất nhiều chỗ dị dạng.
Lính cai ngục sẵn sàng trận địa đón quân địch, lúc đó trong bộ tộc người dê truyền đến tiếng chém giết.
Giống như là được Hắc Sơn Dương tác động đến, bọn chúng bắt đầu tự giết lẫn nhau, mùi máu tươi dù là cự ly cực xa đều có thể tuỳ tiện ngửi được.
Qua hơn ba canh giờ, về sau núi rừng một lần nữa yên tĩnh lại.
Trên mặt Lâm Thành nghi ngờ không rõ, hắn thấy khí tức người dê đột nhiên biến mất, tựa như đều chết hết.
Lính cai ngục đến đây hỏi thăm Lâm Thành về tình huống, sau khi biết được thì ngược lại càng thêm kiêng kị.
Giang Phong đi trên tường thành.
Hắn nhìn vào trong rừng bày ra con mắt phát giác được dị dạng, nhịn không được hô:
"Cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nó đến rồi! ! !"
Thấy được biển máu mãnh liệt mà tới.
Lính cai ngục không còn keo kiệt thuật pháp, muốn ngăn cản máu loãng lan tràn ra, đáng tiếc chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Lúc này máu loãng đã đem thi thể bao trùm, khối vụn tay chân ở dưới đất vậy mà bắt đầu tự động ghép lại, hình thành từng cái người dê bị lột da.