“Cái gì!?” Trầm Linh Tuyết cực kỳ hoảng sợ, hoàn toàn không quan tâm đến tóc quỷ sắp bị thiêu chết, nàng ta quay lại giương hỏa diễm tấn công các thành viên của đội hành động đặc biệt.
Thế nhưng, cuối cùng nàng ta vẫn không nỡ ra tay.
Trong lúc nàng ta đang do dự, thành viên của đội hành động đặc biệt đã bóp cò súng.
Pằng pằng pằng...
Những viên đạn rực lửa đang bay về phía bọn người Phương Hưu.
Nếu đó là khẩu súng lục và chỉ có một người, có thể Phương Hưu sẽ thử né tránh viên đạn, nhưng nếu là một nhóm người cầm súng tiểu liên, vậy thì chỉ có thể chờ chết mà thôi.
Hắn không thể chọn sử dụng huyết đồng, bởi vì huyết đồng chỉ tấn công mục tiêu đơn lẻ.
Chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, đám người Phương Hưu bị bắn thành cái sàng, ngã vào trong vũng máu.
...
...
Phương Hưu mở hai mắt ra, phát hiện bản thân đang ở thôn Hắc Thủy, xung quanh là thôn dân đang đi qua đi lại.
Lúc này, bên tai hắn truyền đến giọng nói của Triệu Hạo.
“Hưu ca, rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ những thôn dân ở đây là ăn hạt vừng đen từ nhỏ đến lớn sao?” Triệu Hạo run giọng nói.
“Tìm đâu ra hạt vừng đen có tác dụng mạnh như vậy, ta vừa gặp mấy vị trưởng lão, tóc ai cũng vậy, đen nhánh sáng bóng, không có sợi tóc bạc nào.” Bàn Tử phụ họa nói.
Phương Hưu xác định thời điểm và vị trí hiện tại chính là lúc đi dạo quanh thôn Hắc Thủy, hắn không khỏi suy tư.
Qua một lúc sau, đội hành động đặc biệt sẽ có mặt, sau đó dưới sự giúp đỡ của đội tác chiến, bọn họ rút sạch hết nước sông, phát hiện được tóc quỷ, Trầm Linh Tuyết đại chiến với chúng, cuối cùng bị đội hành động đặc biệt bắn chết.
Tóc quỷ có năng lực khống chế người khác?
Phương Hưu nghĩ đến nữ thi, trước đó nữ thi này đã bị tóc quỷ nhập vào.
Nhưng điều hắn không bao giờ nghĩ đến đó là tóc quỷ lại có thể khống chế nhiều người cùng lúc, toàn bộ người của đội hành động đặc biệt đều bị khống chế.
Nếu tóc quỷ có năng lực như thế, vì sao không trực tiếp khống chế bọn họ?
Là do bọn họ có linh tính bảo vệ nên nó không thể khống chế được sao?
Phương Hưu mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Có phải thời điểm đôi nam nữ kia xuất hiện quá trùng hợp hay không? Người bình thường sao lại rảnh rỗi, không có việc gì làm lại đến nơi hoang vu hẻo lánh để du lịch?
Ngoài ra, hắn nhớ lại một điều đã từng phớt lờ trước đây, đó là dấu chân nước từng xuất hiện trên trần nhà.
Dấu chân kia tinh tế và mảnh mai, chỉ khoảng cỡ ba sáu, nhưng thân của nữ thi dưới đáy sông Hắc Thủy sớm đã bị ngâm đến trắng bệt, phình lên, chân nàng ta thậm chí còn lớn hơn cả chân nam nhân bình thường, làm sao có thể lưu lại dấu chân cỡ ba sáu?
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn quyết định sử dụng thủ đoạn của mình.
Thời gian trôi qua, cốt truyện lại một lần nữa quay về lúc ở giữa trung tâm sông Hắc Thủy.
Giữa trung tâm sông Hắc Thủy, lúc này đội hành động đặc biệt đã có mặt, ngoài ra còn có một đôi nam nữ mặc quần áo khoác gió.
“Dựa vào cái gì mà đuổi bọn ta đi, nơi này cũng không phải là nhà của các ngươi, ta đến du lịch và ngắm cảnh mà các người cũng quản.”
“Đúng vậy, đây không phải là khu thắng cảnh, hơn nữa nếu là khu thắng cảnh, bọn ta cũng có thể mua vé.”
“Bọn ta đang thực hiện nhiệm vụ đặc biệt, không ai được đến gần, xin hãy rời khỏi đây.” Một thành viên đội hành động đặc biệt lạnh lùng nói.
Nhìn cảnh tượng quen mắt trước mặt, Phương Hưu dẫn mọi người chậm rãi đi tới.
Một thành viên đội hành động đặc biệt lập tức chạy tới, cúi chào: “Phương điều tra viên, đội hành động đặc biệt thứ mười báo cáo ngài.”
Phương Hưu gật đầu, không nói gì.
Lúc này, đôi nam nữ vừa lúc đi tới.
Như lần trước, người phụ nữ mở miệng chất vấn một cách ngoa ngoắt.
“Người chính là lãnh đạo của bọn họ sao? Các ngươi dựa vào cái gì...”
Phương Hưu bình tĩnh đánh giá đôi nam nữ trước mắt, nhìn kiểu gì họ cũng chỉ là người bình thường, không thể nhìn ra điểm nào kỳ lạ.
Nhưng quy tắc của hắn luôn là như vậy, nếu không thể nhìn thấy thì động thủ.
Xoạt!
Một tia sáng trắng lóe lên, giọng nói của người phụ nữ đột ngột dựng lại, cả thế giới trở nên yên tĩnh.
Đám người Trầm Linh Tuyết, người của đội hành động đặc biệt, tất cả đều sững sờ nhìn Phương Hưu và cô gái.
Chỉ thấy trên cổ trắng nõn của cô gái kia đang cắm một con dao phẫu thuật.
Mà người cầm dao chính là Phương Hưu.
Tất cả mọi người không nghĩ là Phương Hưu đột nhiên ra tay giết người, hoàn toàn không hề có bất cứ dấu hiệu nào, thậm chí khó mà tưởng tượng ra được.
Cho dù là người phụ nữ cố tình gây rối trước, người ta chỉ tiến lên và hỏi một câu, thậm chí ngay cả lời còn chưa nói xong, người đã bị hắn giết chết?
P/s : cầu kp bạo chương ạ