Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 113 - Chương 113: Biến Động Kinh Hồn (2)

Chương 113: Biến động kinh hồn (2) Chương 113: Biến động kinh hồn (2)

Người kia gật đầu, sau đó trình giấy chứng nhận của cục điều tra: “Cục trưởng Vương phái bọn ta tới phối hợp làm việc với ngươi.”

Phương Hưu cũng không có gì ngạc nhiên, đây chính là lợi ích của năng lực tiên tri, nếu là lại là một ngự linh sư mới khác, chắc chắn hắn không thể hưởng thụ loại đãi ngộ này, cho dù có thể, cũng phải gửi báo cáo từ trước.

Mà bản thân hắn chỉ cần điện thoại là đủ.

“Ngươi mang đủ đồ cả chứ?”

“Mang đủ cả rồi.”

“Ừm, bắt đầu thôi.”

Theo mệnh lệnh của Phương Hưu, đội hành động đặc biệt lập tức bắt đầu làm việc.

Tốc độ của họ rất nhanh và rất chuyên nghiệp. Một số dùng xẻng để đào hố và mở kênh dẫn nước, có nhóm thì kéo các bó ống nhựa, nhóm khác lắp đặt máy bơm nước và máy phát điện. Ngoài ra còn có người tận tâm canh gác các khu vực xung quanh, để ngăn chặn người ngoài khỏi việc phá hủy công việc.

Rõ ràng họ đã thực hiện những tính toán chuyên nghiệp để hướng nước sông đến các vùng trũng khác gần đó.

Không lâu sau, tiếng máy ầm ầm vang lên.

Dưới tác động của hàng chục máy bơm nước, nước trên sông đang rút xuống nhanh chóng.

Triệu Hạo và Lưu Soái đứng ở một bên ngơ ngác nhìn.

“Đây là lính chuyện nghiệp sao? Ta thấy họ rất lợi hại.”

“Đúng thế, nếu không phải vũ khí nóng không có hiệu quả mấy với quỷ dị, e rằng ngự linh sư đã chẳng có tác dụng từ lâu.”

Vài giờ sau, nước sông đã thành công rút cạn thấy đáy.

Đã có thể nhìn thấy bùn, cũng như nhiều vũng nước nhỏ rải rác xung quanh dưới đáy sông, cũng có rất nhiều cá nhảy trong bùn, thậm chí cả rùa nữa.

Trong suốt quá trình, nhóm người Phương Hưu luôn chú ý đến mặt nước để ngăn chặn thủy quỷ bất ngờ ngoi lên và làm mọi người bị thương.

Nhưng khi mặt nước chạm đáy, thuỷ quỷ vẫn chưa xuất hiện.

“Có một xác nữ! Ở đó có một xác nữ giới!”

Triệu Hạo chỉ vào chỗ vũng nước ở đáy sông, kinh hãi hét lớn.

Nhìn vào vũng đó chỉ thấy một cơ thể phụ nữ không có tóc, nửa người bị chôn vùi trong bùn.

“Chết tiệt, ai mà lại tàn ác như vậy, cắt mặt người ta ra làm bốn mảnh?”

Phương Hưu không trả lời, hắn trực tiếp mở huyết đồng ra.

Trong khi sự chú ý của mọi người đang bị thu hút bởi xác chết nữ, nhờ có cặp kính râm che giấu, hắn dùng huyết đồng tìm kiếm trong bùn.

Một lát sau, mắt huyết đồng dán chặt vào một vũng nước nhỏ giữa sông.

Hắn lập tức đóng huyết đồng, chỉ vào vũng nước nhỏ và nói: “Trầm Linh Tuyết, dùng lửa bắn phá vũng nước này.”

Trầm Linh Tuyết không chút do dự, trực tiếp lựa chọn nghe theo lời Phương Hưu chỉ dẫn, dù sao nàng ta cũng biết Phương Hưu có năng lực tiên tri.

Nàng ta nghĩ nhất định Phương Hưu đã đoán được vị trí quỷ dị.

Trầm Linh Tuyết mở lòng bàn tay ra, trong tay xuất hiện một ngọn lửa nóng rực, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng lên.

Nàng ta nhắm vào vị trí Phương Hưu chỉ, vung mạnh ngọn lửa trong tay ra.

Ngọn lửa bắn thẳng về phía vũng nước như một đường thẳng dài.

Uỳnh!

Ngọn lửa ầm ầm nổ tung kèm theo một làn sóng nhiệt lập tức quét qua toàn bộ nơi này.

Từng giọt nước trong vũng vũng sôi lên và bốc hơi để lại mảng bùn ẩm bắt đầu khô đi.

Lúc này, dưới đáy vũng đột nhiên vang lên một tiếng thét thảm thiết.

Ngay sau đó, từ trong ngọn lửa, một bộ tóc vặn vẹo vọt lên từ mặt bùn và bốc mùi khét lẹt.

“Quỷ dị xuất hiện!” Triệu Hạo kêu lên một tiếng, sau đó trốn ở phía sau Phương Hưu.

Mái tóc lơ lửng giữa không trung, lắc lư điên cuồng, những sợi tóc rực lửa bị nó ném đi giống như đuôi tắc kè bị cắt đứt.

Lúc này, sợi tóc dường như bị kích thích, nó bắt đầu xòe ra giống như mạng nhện, mở rộng ra năm mét, mười mét, hai mươi mét…

Dường như, nó muốn bao phủ tất cả mọi người.

Lúc này, Trầm Linh Tuyết ra tay, nàng ta muốn báo thù việc ngày hôm qua ngâm mình trong nước hồ lạnh lẽo rất lâu.

Rầm rầm!

Ngọn lửa nóng rực hết lần này đến lần khác được ngưng tụ trong tay nàng ta, chúng liên tục tấn công vào bộ tóc kia.

Nhưng vào lúc này, Phương Hưu nghe được âm thanh lên đạn.

Hắn nhíu mày, quay ra nhìn về tiểu đội hành động đặc biệt.

Theo bản năng hắn cảm thấy có gì đó không ổn, rõ ràng bọn họ là một người lính được huấn luyện chuyên nghiệp và biết rằng súng không có tác dụng với quỷ dị, tại sao họ lại nạp đạn trong khi không nhận được lệnh?

Triệu Hạo và Lưu Soái ở một bên cũng khuyên nhủ: “Các ngươi ở một bên quan sát là được rồi, năng lực của Trầm Linh Tuyết sẽ khắc chế được quỷ dị này.”

Nhưng giây tiếp theo, một chuyện chấn động đã xảy ra, tiểu đội hành động đặc biệt tựa như không nghe thấy mọi người nói gì, bọn họ lại giơ súng chĩa thẳng vào đám người Phương Hưu.

“Này này này, các ngươi muốn làm gì! Chúng ta cùng phe mà!” Triệu Hạo sợ đến mức hô hoán lên.

“Mau…mau tránh ra! Bọn ta không thể khống chế được thân thể mình nữa rồi!” Một thành viên của đội đặc nhiệm hét lên cứng ngắc.

Bình Luận (0)
Comment