Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 145 - Chương 145: Sóng Gió Ở Bệnh Viện Tâm Thần Thanh Sơn (1)

Chương 145: Sóng gió ở bệnh viện tâm thần thanh sơn (1) Chương 145: Sóng gió ở bệnh viện tâm thần thanh sơn (1)

Thật ra Phương Hưu không có hứng thú với việc giết người, hắn chỉ cảm thấy hứng thú với quỷ dị, nhưng mà không còn cách nào khác, bị buộc bất đắc dĩ mà thôi.

Hắn vốn có thể làm một người một lòng giết quỷ dị, làm người tốt tạo phúc cho con người, nhưng luôn có người ép buộc hắn phải làm vậy.

Cho nên vì tự vệ, hắn chỉ còn cách giơ dao ở trong tay lên, giết bọn họ để bảo vệ bản thân.

"Phương Hưu, chuyện về câu lạc bộ Quang Minh ta nhất định sẽ lấy lại công bằng cho ngươi, nhưng mà bây giờ phó đội trưởng Bạch Tề bị thương nặng chưa lành, đội trưởng Dương Minh lại có nhiệm vụ khác, qua một thời gian ngắn nữa ta nhất định sẽ phái bọn họ tự mình đến câu lạc bộ Quang Minh một chuyến."

Phương Hưu bình tĩnh nhẹ gật đầu, trong lòng cũng không quan tâm lời Vương Đức Hải nói, bởi vì hắn đã quyết định muốn tự mình ra tay từ sớm rồi.

"Trong khoảng thời gian này ngươi không cần làm gì cả, an tâm dưỡng thương đi. Ta đã gửi một ít serum phục hồi tế bào gốc sang đây rồi, thoa vài lần thì ta đảm bảo một tuần sau ngươi sẽ hoàn toàn khỏi hẳn rồi xuất viện."

"Hồ sơ về thôn Hắc Thủy đã được cập nhật rồi, cấp B+ với danh hiệu "tóc quỷ". Những điều này ta sẽ ghi lại trong hồ sơ của các ngươi, chúng đều là vinh dự sau này sẽ theo các ngươi cả một đời. Cục điều tra tuyệt đối sẽ không quên bất cứ một anh hùng nào cả."

"Nhất định phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho khỏe nhé, không có việc gì làm thì chơi game, xem phim anime, lướt douyin gì đó để tinh thần được giải trí nhẹ nhõm chút."

Sau khi Vương Đức Hải nói xong, hình như sợ gây nên hiểu lầm nên vội vàng giải thích thêm: "Ngươi đừng hiểu lầm, chuyện quỷ dị lần này khiến linh tính của các ngươi tăng trưởng quá nhanh, mặc dù thấy là chuyện tốt đó, nhưng xét về lâu dài thì đó cũng là một loại tai họa ngầm."

"Linh tính tăng vọt trong thời gian ngắn, mang ý nghĩa với việc một lượng lớn sức mạnh quỷ dị tiếp tục tồn tại trong tâm linh, làm tăng nguy cơ mất khống chế linh tính, theo lời bọn trẻ các ngươi hay nói, là tu luyện quá nhanh dễ bị tẩu hỏa nhập ma, sau đó xuất hiện các di chứng."

Nghe thấy mấy chữ tẩu hỏa nhập ma, Phương Hưu cũng không có phản ứng gì.

Cũng may Vương Đức Hải đã quen nhóm quái dị ngự linh sư này rồi, lại tán gẫu thêm vài câu rồi đi.

Sau khi Vương Đức Hải đi không bao lâu thì Triệu Hạo chống gậy, chân bó bột hớn hở đi vào.

"Hưu ca, ngươi không nhìn thấy cô y tá nhỏ vừa rồi truyền dịch cho ta xinh đẹp đến cỡ nào đâu, đồng phục y tá đó! Chỉ thiếu đôi tất trắng, chậc chậc, cái tay nhỏ kia mềm mại thật sự, vì để cho nàng ta sờ ta thêm mấy lần mà ta còn cố tình động đậy nhiều lần nữa đó."

Phương Hưu nhìn lỗ kim đầy trên bàn tay của Triệu Hạo, hắn biết, di chứng tới rồi.

Mặc dù trước kia Triệu Hạo biến thái, nhưng cũng không có biến thái đến cỡ vậy.

Sau đó, Triệu Hạo như tên trộm lấy ra một nửa cây linh hương màu đỏ sậm, to bằng ngón tay út.

"Hưu ca, cục trưởng Vương vừa mới cho ba người bọn ta một cây linh hương đó, bọn ta mỗi người được một phần ba, nói là linh tính của bọn ta tăng trưởng qua nhanh, dễ bị hậu di chứng, nhưng mà ta cảm thấy hắn ta chỉ nói quá lên thôi, làm gì khoa trương vậy đâu, ta cảm thấy rất tốt đây."

"Hehe, nghe nói linh hương này không rẻ đâu, ta nghĩ đến việc bán nó đi, sau đó đổi thành tiền, đi mua một chiếc xe thể thao cua gái, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Ta đề nghị ngươi nên giữ nó cho riêng mình thì hơn." Phương Hưu khẽ lắc đầu.

Triệu Hạo bây giờ một câu hai câu không rời khỏi chủ đề gái gú, triệu chứng đúng là còn nặng hơn trước nhiều.

"Đúng rồi Hưu ca, ngươi có linh hương không? Một cây linh hương này chia ra làm ba phần, cho ba người bọn ta, có phải ngươi không có phần không? Nếu ngươi không có vậy ta đưa cho ngươi nè."

"Không cần, ta cũng có."

Còn có tận hai cây.

Đương nhiên, câu nói đằng sau Phương Hưu không có nói ra, loại chuyện này không có gì đáng để khoe khoang.

"Ta đã nói rồi, lần này có thể còn sống sót, toàn bộ đều nhờ vào Hưu ca ngươi, sao ngươi không có linh hương cho được, nhưng mà Hưu ca, nếu không ngươi cầm lấy phần của ta luôn đi nè, ta nghe nói sử dụng quỷ khí sẽ làm tâm linh ô nhiễm thêm đó, ngươi có đủ dùng không?"

"Thật ra vừa rồi ta mới trộm đốt linh hương lên rồi."

Triệu Hạo như một tên trộm nhỏ giọng nói: "Linh hương này căn bản không thích hợp cho ta, cái mùi lúc đốt linh hương khiến ta thấy khó chịu vô cùng, cảm giác như làm bảy lần liên tục vậy, tâm linh cả người đều trống rỗng hết luôn, kiểu như ta tiến vào thời gian hiền giả vậy, không có hứng thú với gì cả, ngay cả chị gái y tá tới tiêm thuốc cho ta, ta cũng không thể dậy được."

Bình Luận (0)
Comment