Nói cách khác, dù mình để mọi người tin người trong quan tài hay ngoài quan tài là thật không quan trọng, dù sao kết quả cuối cùng là mình sẽ biến thành người giả.
Nếu vậy…
Phương Hưu bình tĩnh quay đầu lại, ra lệnh cho đám người: “Tất cả mọi người ở đây chờ lệnh, một mình ta đi vào.”
Ngay lập tức Triệu Hạo giật mình: “Hưu ca, nghĩa trang này bỗng nhiên xuất hiện dưới chân núi Phổ Đà, nhìn là biết có quỷ, một mình ngươi vào e là…”
“Không sao, ta đã biết trước tương lai, quỷ lần này hơi đặc biệt, càng nhiều người càng khó đối phó, vậy nên một mình ta là đủ rồi.”
Nói dứt lời Phương Hưu liền đi vào trong nghĩa trang một mình.
Lời hắn nói là thật, đúng là càng nhiều người thì càng khó đối phó, bởi vì kết quả cuối cùng là hắn bị đám người bao vây tấn công.
Lần này hắn chọn vào một mình là muốn thử xem con quỷ này còn có thể làm thế nào để khiến mọi người tin tưởng nó, bao vây tấn công mình.
Sau khi vào nghĩa trang, đầu tiên là Phương Hưu đi một vòng tìm, quả nhiên không có mộ của đám người Triệu Hạo.
Điều này chứng tỏ, chỉ có người vào nghĩa trang thì mới có tên trên bia mộ.
Phương Hưu nhanh chóng tìm được mộ của mình một lần nữa.
Trong mộ hoàn toàn yên tĩnh, không hề có âm thanh gì vang lên.
Ầm!
Phương Hưu trước tiếp dẫn năng lực vào dao phẫu thuật, có rất nhiều khí đen từ trong dao phẫu thuật tuôn ra, dường như bên trong ẩn dấu sức mạnh kỳ lạ, chúng không ngừng gào thét, len lỏi vào mũi miệng Phương Hưu.
Dần dần hắn bị khí đen vây quanh, mái tóc màu đen cũng hóa thành màu trắng, mắt bên phải hiện lên màu đỏ.
Sau đó, hắn bới tung ngôi mộ lên, lộ ra quan tài màu đen bên trong.
Nhìn quan tài, mắt của Phương Hưu loé lên sự lạnh lùng.
Sợi tóc bạc không ngừng dài ra, bay trên không trung như những cây kim sắc nhọn vây quanh quan tài.
Dao phẫu thuật cũng được Phương Hưu cầm ngược trong tay, giơ cao lên, nhắm thẳng vào quan tài, linh lực màu đen trên dao phẫu thuật tuôn ra.
Đôi mắt màu máu đang nhìn chằm chằm vào ngôi mộ.
Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ đợi đến lúc mở quan tài và trực tiếp ra tay.
Mặc dù người giả có năng lực giống hệt mình nhưng tiên hạ thủ vi cường, ra tay sau thì xác định.
Chỉ cần ra tay trước, chưa chắc đã thua.
Khi Phương Hưu vào nghĩa trang, bỗng trước mắt hắn tối sầm lại, nhận ra mình lại bị kéo vào trong quan tài một lần nữa.
Chuyện xảy ra bất ngờ khiến hắn nhăn mày.
Lần này hắn dự định đấu một một với kẻ giả mạo, nếu như mình ở bên ngoài thì sẽ nắm quyền chủ động, tự quyết định lúc nào bật nắp quan tài, lúc nào ra tay nhưng bây giờ thế chủ động đã bị thay đổi.
Xem ra bây giờ chỉ còn cách duy nhất là chuyển đổi kế hoạch.
Hàng giả được làm giống như thật, theo sự hiểu biết về bản thân, kẻ giả mạo chắc chắn sẽ chuẩn bị kỹ càng sau đó mới mở nắp quan tài.
Sau khi nắp quan tài được mở ra, chắc chắn mình sẽ phải chịu một đòn chí mạng.
Suy nghĩ một lát, Phương Hưu dùng tóc dài màu trắng quấn mình lại như nhộng, rồi lấy dao phẫu thuật ra, để tay cầm dao kề vào cổ mình.
Hắn biết rõ thói quen tấn công của mình là thích tấn công vào cổ.
Nhưng một giây sau, Phương Hưu lại để dao xuống vị trí của trái tim.
Mình biết rõ thói quen tấn công của mình, vậy kẻ giả mạo chắc chắn cũng biết rõ, vậy nên hắn ta chắc chắn sẽ không tấn công vào cổ.
Nếu là ta, ta chắc chắn sẽ tấn công vào tim.
Bịch!
Phương Hưu trực tiếp hất bay nắp quan tài.
Mà ngay thời khắc nắp quan tài bị bật ra, Phương Hưu ra tay, vô số sợi tóc trắng trên không trung lao về phía quan tài, dao phẫu thuật của hắn cũng đâm xuống theo.
Nhưng trong quan tài lại chỉ có một cái kén nhộng làm bằng tóc trắng.
Điều khiển tóc bạc đâm vào trên đó, tiếng kim loại va chạm liên tục vang lên.
Thấy thế, trong mắt Phương Hưu lộ ra sự lạnh lẽo, đồng thời dao phẫu thuật cũng đâm xuống!
Tóc trắng liên tục đâm xuống nhưng cũng không làm gì được nhau, nhưng dựa vào kỹ năng sử dụng dao phẫu thuật sắc bén, có thể dễ dàng cắt đứt tóc.
Sau khi chọn dùng tóc bạc bảo vệ cơ thể, điều này cũng đồng nghĩa hắn không thể nhìn thấy nơi mà dao phẫu thuật tấn công tới.
Xoẹt!
Một nhát dao chém mạnh xuống.
Theo thói quen của Phương Hưu, nhát dao kia chắc chắn sẽ đâm vào cổ của đối phương, nhưng lần này hắn không chọn cổ mà chọn đâm vào tim.
Phương Hưu biết rõ kẻ giả mạo có được ký ức giống hệt mình, nên chắc chắn đối phương cũng biết rõ thói quen tấn công của mình.
Vậy nên đã sớm che lại phần cổ.
Dao phẫu thuật nhanh chóng cắt đứt kén làm bằng tóc bạc, sau đó đâm mạnh xuống vị trí của tim.
Nhưng một giây sau, keng!
Âm thanh của tiếng kim loại va chạm vang lên.
Dao phẫu thuật trực tiếp bị chặn lại.
Phương Hưu lập tức nhăn mày, có thể ngăn cản dao phẫu thuật chị có dao phẫu thuật.