Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 291 - Chương 291: Sự Thật Của Thế Giới (1)

Chương 291: Sự thật của thế giới (1) Chương 291: Sự thật của thế giới (1)

Một lúc sau, cả hai người đều bình an vô sự đi ra ngoài.

Lúc này, ánh mắt của Phương Hưu dao động, hắn đã nhìn thấu tất cả.

Trước tiên hắn tiến lên một bước, sau đó đi vào cửa sinh.

Lần này, một tia ánh sáng trắng loé lên, hắn không hề chết, mà xuất hiện trước cửa một cung điện dưới lòng đất.

Sau đó, Phương Hưu đi ra khỏi cửa sinh, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, lại lần nữa bước vào cửa tử.

Dưới ánh sáng đen mập mờ, hắn lại lần nữa xuất hiện trước cửa cung điện dưới lòng đất.

Khoẻ miệng của Phương Hưu không khỏi cong lên cười lạnh, hắn đã nhìn thấu tất cả.

Điều quan trọng của cửa sinh vốn dĩ không phải là lựa chọn cánh cửa nào, mà là ngươi có tin tưởng lựa chọn của mình hay không.

Chỉ cần ngươi hoàn toàn tin tưởng lựa chọn của chính mình là lựa chọn đúng, thì cửa sinh hay cửa tử đều như nhau.

Nhưng vấn đề là, ngoại trừ Dương Minh có được thiên mệnh và cố chấp, ai có thể chắc chắn trăm phần trăm chính mình đã chọn đúng?

Chỉ cần trong lòng có một chút nghi ngờ, đường sống sẽ biến thành đường chết.

Đây là nguyên nhân mà tất cả mọi người đều có thể vượt qua, còn chính hắn thì không thể qua được.

Bởi vì trong lòng hắn luôn mang theo nỗi hoài nghi.

Những người khác nhìn thấy Dương Minh bình an vô sự đi xong, tự nhiên sẽ vô cùng tin tưởng.

Nhưng chính hắn ở cửa sinh hay cửa tử đều đã chết, nên có sự nghi ngờ.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều đã đi vào trong.

Bọn họ nhìn cung điện hoành tráng dưới lòng đất trước mắt, đều thoáng chút kinh sợ.

Cung điện rộng lớn hùng vĩ, chiếm diện tích rất rộng lớn, mỗi tảng đá cấu tạo thành đều vô cùng to lớn, loại công trình này còn nằm dưới lòng đất, rất hiển nhiên là sức người không thể xây dựng nên.

Vậy ngoài sức người ra thì còn có thể là gì? Tất nhiên là quỷ dị rồi.

“Các ngươi nhanh nhìn kìa, có một tấm da dê lơ lửng ở cửa.” Dương Minh đột nhiên hét lớn một tiếng.

Mọi người nhanh chóng đi đến đó, chỉ thấy trên đó viết rằng.

Người bạn của ta, ngươi có thể đi đến nơi này, đã có đủ tư cách để tiếp xúc với chân tướng của thế giới này rồi.

Chắc hẳn ngươi sớm đã có suy đoán trên đường đến đây.

Không cần nghi ngờ đôi mắt của ngươi, tất cả những gì ngươi thấy đằng sau cánh cửa, đều là những thứ thực sự tồn tại.

Đó là thế giới của quỷ dị, ta sẽ gọi nó là…thế giới bên kia.”

Dương Minh thoáng chút nghi ngờ khi nhìn thấy điều này.

"Cửa? Cánh cửa nào? Cánh cửa sinh tử sao?"

"Chẳng lẽ là cánh cửa ra vào có thứ gì quỷ dị sao?" Bạch Tề suy nghĩ nói.

"Mẹ kiếp, chắc chắn viện trưởng này bị điên rồi, sau cánh cửa kia tất cả đều là côn trùng có hình dạng quỷ dị, ai có thể nhìn ra được thứ gì sau cánh cửa, móc mắt ra, ném vào trong mà xem sao, điên rồi à." Dương Minh bất mãn, chửi rủa.

Phương Hưu: "Đừng nói nữa, tiếp tục xem đi."

Thế giới bên kia là nguồn gốc của quỷ dị, nếu thế giới hiện thực là thế giới của con người thì thế giới bên kia là quê hương của quỷ dị.

Hàng vạn năm trước, vì nguyên nhân nào đó, thế giới bên kia bắt đầu xâm chiếm thế giới hiện thực, hai thế giới liên tục chồng chéo lên nhau.

Hai thế giới giống như hai giọt nước, một giọt là nước trong, một giọt là nước đục, cả hai không ngừng hòa nhập, nước trong cuối cùng cũng sẽ bị nhuộm thành đen.

Thế giới hiện thực bất ngờ xuất hiện quỷ dị, là do sự xâm chiếm liên tục từ thế giới bên kia.

Khi mức độ xâm chiếm ngày càng sâu sắc, số lượng quỷ dị sẽ tăng mạnh, chắc hẳn ngươi đã nhận thấy số lượng quỷ dị đang không ngừng tăng lên theo từng năm.

Quá trình này là không thể đảo ngược, trong tương lai gần, thế giới loài người sẽ hoàn toàn bị thế giới bên kia nuốt chửng, nhân loại cuối cùng sẽ bị tuyệt chủng.

Khi mọi người nhìn thấy dòng chữ "nhân loại cuối cùng sẽ tuyệt chủng", vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

Ngay cả Dương Minh vốn luôn uể oải, lười biếng cũng trở nên nghiêm túc.

Chỉ có Mã Hưng Bang, tuy rằng hắn ta giả vờ kinh ngạc nhưng sâu trong đôi mắt lại không có chút dao động.

Phương Hưu thấy thế cũng không quá kinh ngạc, đi qua thế giới bên kia, hắn đã lờ mờ có chút suy đoán.

Hắn quan tâm đến hai từ được đề cập trên tờ giấy da hơn là nhân loại cuối cùng sẽ tuyệt chủng.

Chồng chéo!

Hai thế giới đang chồng chéo lên nhau.

Dù gọi là xâm chiếm hay hòa nhập thì bản chất vẫn là chồng chéo.

Chẳng lẽ vì hai thế giới chồng lên nhau nên mắt hắn mới có thể nhìn thấu hai thế giới?

Đọc tiếp.

Người được thiên mệnh ưu ái, trong suốt chặng đường chắc hẳn ngươi đã đoán được mục đích của ta và hiểu tất cả những gì ta đã làm.

Mặc dù có vẻ như không thể lý giải, nhưng đó là cách duy nhất để cứu thế giới, nếu là ngươi, chắc hẳn có thể hiểu được.

Dù bây giờ ngươi không đồng ý với lý tưởng của ta, nhưng sớm hay muộn thời gian cũng sẽ chứng minh rằng ta đã đúng.

Dương Minh: "??? Đậu mé, ngươi lấy câu đố này từ đâu? Ta hiểu? Ta hiểu cái gì!"

Đừng nói Dương Minh không hiểu, ngay cả Bạch Tề vốn có đầu óc khá hơn một chút cũng rối bời.

Có lẽ những người duy nhất biết viện trưởng đang nói đến điều gì chỉ có Phương Hưu và Mã Hưng Bang.

Phương Hưu đi sang thế giới bên kia vì đã đọc nhật ký.

Mà Mã Hưng Bang có vẻ đã biết tất cả mọi chuyện từ lâu.

Bạn của ta, trong địa cung này, ta đã cố ý để lại cho ngươi một món quà, tên nó là: nguyên sơ.

Bình Luận (0)
Comment