"Còn tiến hành kế hoạch thế nào được?"
"Hơn nữa, đại nhân nói muốn trọng dụng chúng ta, nhưng chúng ta thiếu công lao khó mà thu phục được người khác, vậy mà còn không hiểu hả?"
"Ý là muốn nói giao Ngôn Trường Thọ cho hai ta giải quyết, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không thể thay đại nhân gánh vác, vậy còn trọng dụng thế quái nào được?"
"Ồ... ồ..." A Bích nghe thấy vậy thì sửng sốt, thậm chí hắn ta còn nghi ngờ, nội dung hai người nghe được là một ư?
Có phải do gần đây bị sức mạnh quỷ dị xâm chiếm quá nghiêm trọng nên lỗ tai hắn ta không dùng được nữa? Xem ra lần sau lắp tai của quỷ dị vào mới được.
"Thì... nhưng mà, ngươi không phải nói xử lý Ngôn Trường Thọ sẽ dễ gây ra sai lầm sao? Tại sao lại để cho hai chúng ta giải quyết?"
K Bích bất lực chống trán, không biết nên nói gì nữa: "Dùng đầu óc của ngươi đi. Ý của đại nhân là bây giờ giết Ngôn Trường Thọ sẽ dễ gây ra sai lầm, nhưng ai bảo ngươi ra tay ngay bây giờ? Hơn nữa Ngôn Trường Thọ ở trong tổng bộ, bằng hai người chúng ta đi không phải là đi chịu chết hay sao?'
"Đại nhân coi trọng hai người chúng ta như vậy, làm sao có thể phân phó một nhiệm vụ chắc chắn phải chết như này?"
"Cho nên ý của đại nhân là, sau khi kế hoạch thành công, đám người trong tổng bộ hỗn loạn ốc còn không mang nổi mình ốc, rồi chúng ta sẽ đi giải quyết Ngôn Trường Thọ, chứng minh năng lực của bản thân, sau đó để đại nhân có thể trọng dụng chúng ta, hiểu chưa?"
"Ngươi không thể đi nói với tổ chức, vì đây là bài kiểm tra của đại nhân giao cho, ngươi đi gọi người khác thì coi như gian lận công khai rồi còn gì!"
A Bích bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng dập đầu: "Thì ra là như thế, xin đại nhân tha tội, là do thuộc hạ có mắt không tròng, không chú ý đến cơ hội mà đại nhân ban cho, xin đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ."
K Bích cũng nhanh chóng bày tỏ lập trường: "Tuyệt đối không để đại nhân thất vọng."
Phương Hưu nhẹ gật đầu, vẻ mặt không còn lạnh lẽo như lúc trước nữa, còn có chút vui mừng.
"Không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy, đi đi."
"Vâng, đại nhân!"
Sau đó, bóng tối dần dần rút đi.
Căn phòng lại khôi phục yên ắng lần nữa.
Phương Hưu không ngờ tới chỉ là một vụ ám sát đơn giản thế mà cuối cùng còn moi ra thông tin quan trọng như vậy.
Tổ chức Poker cấu kết với đội trưởng Ngôn Trường Thọ của tổng bộ muốn gây sự, mặc dù không nói rõ chi tiết, nhưng nói chung cũng đã lộ rõ ràng rồi.
Tổ chức Poker muốn biến đổi mọi người thành quỷ dị, tổng bộ cục điều tra nhất định là một chướng ngại vật không thể không vượt qua, mà hình như Ngôn Trường Thọ bị sức mạnh của quỷ dị ăn mòn sắp lộ ra nguyên hình, tất nhiên sẽ mất đi tư cách cạnh tranh vị trí đội trưởng.
Thậm chí ngay cả chức vụ bây giờ cũng không thể giữ được.
Thế là hai bên ăn ý với nhau, muốn làm một vố lớn trong tổng bộ.
Hoạt động cụ thể như thế nào thì chưa biết, thời gian ra tay cũng không biết luôn, trước mắt điều duy nhất biết được là lĩnh vực của Ngôn Trường Thọ tên là quỷ môn quan, hình như có thể chứa đựng quỷ dị rồi đưa quỷ dị vào tổng bộ mà thần không biết quỷ không hay.
Suy nghĩ một hồi, khóe môi Phương Hưu không khỏi nhếch lên thành nụ cười nham hiểm, miệng Thao Thiết trong lòng bàn tay trái bất giác cong lên, hàm răng trắng tươi nhai lên nhai xuống.
"Xem ra chúng ta sắp có một bữa ăn ngon miệng."
Nếu đã biết kế hoạch của tổ chức Poker, vậy đương nhiên hắn sẽ làm một vố lớn.
Điều đó không liên quan gì đến vị trí mình đang ở bên thế lực nào cả, cũng không phải ở cục điều tra thì nhất định phải giúp cục điều tra, mà là lý tưởng của tổ chức Poker và cả Châu Thanh Phong đứng đằng sau nó không phù hợp với hắn.
Tất cả quỷ dị đều đáng chết!!!
Châu Thanh Phong và tổ chức Poker muốn biến người khác thành quỷ dị cũng đáng chết!!!
Với lại, có thể lợi dụng tin tức này để bắt chẹt tổng bộ một tí.
Đối với người khác mà nói thông tin này rất khó lợi dụng, bởi vì nó dính đến một vấn đề là tại sao ngươi lại biết kế hoạch của tổ chức Poker?
Có phải ngươi cũng có liên quan đến tổ chức Poker hay không?
Nhưng đối với Phương Hưu mà nói, thì đó là chuyện cực kỳ đơn giản, chỉ cần một câu ta tiên tri được thì có thể giải thích hết tất cả.
Đây là chỗ tốt của hình tượng cá nhân.
Khi tất cả mọi người đều biết Phương Hưu là nhà tiên tri, vậy hắn không biết tiên tri cũng sẽ biến thành biết tiên tri.