Tuy nhiên, Phương Hưu chỉ liếc nhìn thoáng qua rồi lập tức thôi không nhìn nữa, hắn không phải là Triệu Hạo, phụ nữ xinh đẹp đối với hắn không có sức hấp dẫn.
Dù có xinh đẹp đến mấy cũng không thể sánh bằng lão bà.
Ngay cả ấn tượng đầu tiên của hắn về người phụ nữ này cũng không tốt lắm, bởi vì đôi chân dài của nàng ta rất giống lão bà, cả về hình dáng lẫn chiều dài, ngoại trừ màu da có hơi khác biệt.
Màu da của người phụ nữ này trắng sữa, giống như sữa bò nguyên chất.
Mà lão bà là trắng lạnh, như sứ trắng tinh xảo.
Người phụ nữ này có một giấc mộng rất kỳ lạ, dường như đang mơ về tổng bộ của cục điều tra. Trong giấc mơ, nàng ta đang kiêu ngạo sai khiến, không ngừng trêu đùa, nói dối cho một số người như cục trưởng và đội trưởng.
Nàng ta lừa dối tất cả các quan chức cấp cao của cục điều tra, trong khi nàng ta chống tay lên hông, cười to một cách thiếu nữ tính.
Không hoàn toàn nhìn thấy rõ khuôn mặt các quan chức cấp cao của cục điều tra mà chỉ thấy bóng người lờ mờ, điều này có nghĩa là người phụ nữ này chưa từng nhìn thấy các quan chức cấp cao, nên không thể hiện rõ trong giấc mộng của nàng ta.
Tuy nhiên, từ giấc mơ này có thể suy ra rằng nàng ta cũng là một ngự linh sư đang đi tới tổng bộ để huấn luyện.
Không phải ai cũng có thể tham gia khóa huấn luyện này tại tổng bộ, cơ bản đều là những ngự linh sư hàng đầu, mạnh nhất hoặc tiềm năng nhất ở mỗi thành phố mới đủ điều kiện tham gia.
Từ đó có thể thấy được, người phụ nữ này chắc chắn phải có điều gì đó phi thường.
Nhưng tất cả những điều này không liên quan gì đến Phương Hưu, gặp được một ngự linh sư phi thường càng tốt hơn, hắn có thể thu hoạch càng nhiều nỗi sợ hãi và đau đớn hơn.
Vì vậy hắn vung tay lên, những bóng người bị lừa ngừng động tác, từng bước một áp sát về phía người phụ nữ.
Trong miệng không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ: "Ngươi dám gạt ta!"
"Ngươi dám gạt ta!"
Hàng chục bóng người mờ ảo đồng thời gầm lên, người phụ nữ đang chống hai tay cười to ngu ngơ trong giây lát.
"Ta không phải, ta không có, ta không bao giờ nói dối ngươi!"
Hàng chục bóng người hoàn toàn không nghe lời giải thích của nàng ta, trong miệng không ngừng lặp lại: "Ngươi lại dám gạt ta!"
Người phụ nữ hoàn toàn hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy, sau đó hàng chục người không nghe lời đuổi theo nàng ta, như lệ quỷ đòi mạng.
Đồng thời mỗi người lấy ra một nắm lớn kim bạc.
"Kẻ nói dối sẽ nuốt một ngàn cây kim!!!"
"Kẻ nói dối sẽ nuốt một ngàn cây kim!!!"
"Hu hu…Ta sai rồi, ta cũng không tiếp tục gạt ngươi nữa." Người phụ nữ bị sợ quá lập tức khóc.
Nhìn thấy có hiệu quả, Phương Hưu liền rời khỏi giấc mộng của người phụ nữ.
Tuy nhiên, khi rời khỏi giấc mộng của người phụ nữ, hắn nhận ra có điều gì đó không đúng.
Giấc mộng biến mất!
Trên toàn bộ đoàn tàu cao tốc, ngoại trừ nữ ngự linh sư, tất cả giấc mộng của mọi người đều biến mất.
Đùng!
Phương Hưu đột nhiên mở mắt ra, hắn liếc nhìn bốn phía, bỗng nhiên nhận ra, trong toa hạng thương gia, hắn là người duy nhất còn lại.
Tất cả những hành khách bình thường khác đều biến mất.
Dương Minh và những người khác đều đã ngủ say.
Lại cuốn vào một sự kiện quỷ dị khác?
Thức ăn được giao đến tận cửa?
Trong mắt Phương Hưu hiện lên niềm vui bị kìm nén giống như lão bà.
Là cố ý tìm tới? Hay vô tình gặp phải?
Phương Hưu nhìn Dương Minh đang ngủ say một chút, hắn cảm thấy thiên về phía sau nhiều hơn, thiên mệnh đi đến chỗ nào, chỗ đó đều không yên bình, đây là chuyện rất bình thường.
"Dậy đi." Phương Hưu khẽ quát một tiếng.
Dương Minh và những người khác tỉnh dậy ngay lập tức.
"A? Đến Thượng Kinh rồi à?" Triệu Hạo lau nước miếng trên khóe miệng nói.
"Chúng ta đến quỷ vực." Phương Hưu bình tĩnh nói.
"A, đến quỷ vực...Cái gì!? Quỷ vực!?" Triệu Hạo từ chỗ ngồi nhảy dựng lên.
Những người khác ngay lập tức cảnh giác đứng lên, nhìn xung quanh.
"Những hành khách khác đâu?"
"Tại sao vừa rồi ta lại ngủ quên?"
"Im lặng." Phương Hưu ra lệnh một tiếng, mọi người đều im lặng.
Bây giờ sau khi trải qua nhiều sự kiện quỷ dị, hai người nhát gan nhất là Triệu Hạo và Bàn Tử cũng không còn hoảng sợ như trước nữa.
Dù biết mình đang ở quỷ vực, họ cũng không hề tỏ ra sợ hãi, thậm chí còn rất muốn thử.
Đương nhiên, chủ yếu là có Phương Hưu ở đây đã cho bọn hắn rất nhiều sức mạnh.
"Nơi này có khả năng rất lớn là quỷ vực, bởi vì hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi hoàn toàn." Phương Hưu lập tức nói ra phán đoán của hắn.
"Hoàn cảnh thay đổi?"
Mọi người nhanh chóng nhìn xung quanh, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, hóa ra không biết bắt đầu từ lúc nào, những chiếc ghế hạng thương gia cao cấp và sang trọng đã biến thành ghế cứng trên chuyến tàu kiểu cũ.