Sau đó bên trong truyền ra tiếng nói.
“Mời vào.”
Phương Hưu mở cửa bước vào, ánh mắt hơi dao động.
Thế mà bên trong không chỉ có một người mà có tới hai người.
Trong văn phòng rộng rãi, một người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn ngồi sau bàn làm việc mà bên cạnh hắn ta là một thanh niên thân mình đĩnh đạc mặc chiến phục.
Vẻ mặt thanh niên kia cương nghị đến mức lạnh lùng, đôi mắt như mắt ưng, từ lúc Phương Hưu bước vào, người kia đã nhìn hắn chằm chằm.
Thấy hai người, trong lòng Phương Hưu lờ mờ có suy đoán.
Rõ ràng người đàn ông trung niên kia là bộ trưởng của tổng bộ cục điều tra, còn người đứng cạnh hắn là chắc hẳn là Tiêu Chấn Hoa.
Ngự linh sư tứ giai ngoài năm đại đội trưởng.
Lúc đầu khi Ngôn Trường Thọ nhắc tới những cường giả tứ giai, hắn ta chỉ nói kỹ về hai người, một là ngự linh sư số một châu Á, sở hữu Hiên Viên kiếm – Phương Mạc Ly và người còn lại là Tiêu Chấn Hoa trước mắt đây.
Chẳng trách từ bên ngoài không cảm nhận được sự tồn tại của Tiêu Chấn Hoa, xem ra thực lực của người này thực sự không hề kém.
“Ôn Dương, ngươi đến báo cáo chuyện của Phương Hưu phải không, ta đã nghe nói rồi, ngươi làm không sai, cảnh cáo một chút là được rồi.”
Bộ trưởng tổng bộ hờ hững nói, trạng thái của hắn ta mang theo sự mỏi mệt, hiển nhiên chức bộ trưởng này không dễ làm.
Bây giờ sự kiện quỷ dị xảy ra ngày càng nhiều, một người bình thường phải quản lý ngự linh sư và chuyện quỷ dị trên cả nước đúng là chuyện không dễ dàng.
“Nói vắn tắt lại chuyện đã xảy ra đi, Tôn Đức Hoa và Phương Hưu không thù không oán, tại sao đêm hôm khuya khoắt lại đến cửa khiêu khích?”
Bộ trưởng nói xong thì nhìn “Ôn Dương” chăm chú, đợi đối phương trả lời.
Thế nhưng câu trả lời của “Ôn Dương” lại làm hắn ta sửng sốt.
“Ngươi là bộ trưởng tổng bộ?”
Sau khi dứt lời, bộ trưởng còn chưa nói gì, Tiêu Chấn Hoa bên cạnh hắn ta đã sầm mặt quát: “Ngươi không phải Ôn Dương, ngươi là ai?”
Chỉ trong nháy mắt, khí thế mạnh mẽ trên người Tiêu Chấn Hoa trào dâng, đè ép Phương Hưu.
Phương Hưu lập tức cảm nhận được linh tính của mình biến mất, không chỉ có thế, đến cả sức mạnh quỷ dị cũng không thể sử dụng được, cảm giác này cực kỳ giống bị tiêm Ức Linh tề.
Đây là chúng sinh bình đẳng, lĩnh vực của Tiêu Chấn Hoa sao?
Thế mà có thể khiến người ta mất đi toàn bộ năng lực, đến cả sức mạnh quỷ dị cũng như thế, chẳng trách Ngôn Trường Thọ lại kiêng dè hắn ta.
Trong lòng Phương Hưu thầm đưa ra suy đoán, e là Ức Linh tề được lấy cơ sở từ chúng sinh bình đẳng để tạo ra.
Mà dưới tác dụng của chúng sinh bình đẳng, sự ngụy trang trên người Phương Hưu cũng dần biến mất.
Dáng vẻ của Ôn Dương không còn tồn tại nữa, bề ngoài của Phương Hưu hoàn toàn lộ ra.
“Ngươi là... Phương Hưu?” Bộ trưởng nhận ra Phương Hưu.
Hắn ta làm bộ trưởng, đương nhiên không thể không biết ngự linh sư dạo này đang nổi đình nổi đám là ai.
Thế mà lại là Phương Hưu – ngự linh sư dùng thực lực nhị giai giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S.
“Đúng thế.” Phương Hưu gật đầu.
Thấy Phương Hưu thừa nhận, bộ trưởng nhíu mày như thăm dò mục đích đêm hôm khuya khoắt, hắn tới tổng bộ làm gì.
Sau đó bộ trưởng giãn mày ra, cười dịu dàng: “Phương tiểu hữu, đêm hôm đến đây, không biết ngươi có chuyện quan trọng gì sao?”
“Ta nhìn thấy sự diệt vong của tổng bộ trong tương lai.” Phương Hưu dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra tin tức trọng đại nhất.
Ngươi nói cái gì?"
Dù cho có là bộ trưởng tổng bộ ngồi trên vị trí cao nhưng sau khi nghe câu nói đó, hắn ta cũng không khỏi thay đổi sắc mặt.
Nếu là người khác nói ra câu đó, hắn ta không đến mức biến sắc, nhưng người trước mặt hắn ta là ai?
Là người nằm trong top mười hồ sơ ngự linh sư nhân tài của cả nước, từng dựa vào năng lực tiên tri giải quyết quỷ dị cấp S, có được năng lực tiên tri biết trước tương lai, Phương Hưu.
Là một ngôi sao đang lên trong các ngự linh sư cả nước.
Ý là lời hắn nói, đại diện cho tương lai.
"Phương tiểu hữu, chuyện này ngươi nói là thật ư? Ngươi thật sự nhìn thấy tổng bộ diệt vong sao?"
Đối mặt với sự khiếp sợ của bộ trưởng, Phương Hưu bình tĩnh nhẹ gật đầu: "Ta tiên tri chưa bao giờ sai."
Mặc dù hắn không nhìn thấy hình ảnh tổng bộ diệt vong, nhưng mà một khi kế hoạch của đám người Ngôn Trường Thọ thành công thì tổng bộ không chết cũng sẽ trọng thương.
Phải biết rằng nhóm ngự linh sư đều là những tên không bình thường, một khi có được sức mạnh rồi, tâm linh sẽ trở nên vặn vẹo khó lường.
Tổng bộ có năm đại đội trưởng, cộng thêm Tiêu Chấn Hoa nữa có thể trấn áp được những người có ý khác, một khi tổng bộ trọng thương thì đương nhiên tâm tư của ngự linh sư sẽ ngo ngoe rục rịch, cộng thêm những ngự linh sư ở nước ngoài nữa.