Lôi quang huyết sắc của quỷ dị chiếu sáng màn đêm, rạch qua bầu trời, giáng xuống người Phương Hưu.
Phương Hưu không tránh vì tốc độ quá nhanh, dù cho hắn có thăng lên tam giai cũng không thể chống được đòn tấn công của ngũ giai.
Huyết lôi khủng khiếp kia đánh vào người hắn.
Rầm!
Máu thịt tung tóe, xương cốt vỡ vụn.
Phương Hưu đột nhiên biến thành người máu, giống như bị lựu đạn cầm tay ném vào, xương trắng lộ ra, máu thịt tung bay, cơ quan nội tạng lòi ra.
Ánh mắt Joker lóe lên sự đắc ý.
Thế nhưng sau đó, mắt hắn ta co lại bởi vì Phương Hưu không ngã xuống, lão bà hắn cũng không biến mất.
“Không thể nào! Chỉ là tam giai thôi, nhận được một kích của ta mà ngươi vẫn không chết?”
Joker khó tin hô lên điên cuồng.
Hắn ta lại thêm lần nữa nghi ngờ ánh sáng tâm linh của mình, không giết chết nữ quỷ thì thôi đi, đến cả Phương Hưu tam giai cũng không giết chết được?
Bây giờ hắn ta còn nghi ngờ bản thân là một ngũ giai giả.
Đột nhiên, cơ thể tan nát của Phương Hưu động đậy, hắn nhét nội tạng lòi ra vào bụng.
Giọng điệu bình tĩnh, lạnh lùng.
“Chết? Chỉ là bị thương nặng thôi.”
Sau đó, năng lực hấp thu thống khổ được phát động, một cảnh quỷ dị xảy ra.
Cơ thể Phương Hưu như đảo ngược thời gian, vết thương chí mạng kia lành lại bằng tốc độ mắt thường cũng có thể trông thấy được.
Sau đó, hắn lại khôi phục như thường, hoàn toàn không bị tổn hại.
Có điều cái giá phải trả là linh tính gần như thấy đáy.
Hắn đột phá lên tam giai, đạt được cường hóa hoàn toàn, thậm chí, đến cả tóc quỷ, Mộng Yểm, miệng Thao Thiết,... đều được cường hóa.
Bởi vì những quỷ dị kia hoàn toàn dung hòa với cơ thể hắn, trở thành một phần của hắn.
Giống như cơ thể trưởng thành, một bé trai trở thành đàn ông thì không chỉ cơ thể lớn lên mà đến cả thằng nhỏ cũng to lên vậy.
Quỷ dị này cũng thế.
Sau khi đạt tam giai, sức mạnh Mộng Yểm được tăng cường.
Hắn hoàn toàn có thể xem sức mạnh Mộng Yểm như vật hộ thân, bảo vệ ý thức của mình.
Chỉ cần ý thức hắn không chết, máu thịt có thành bùn, hắn cũng sẽ không chết, sau đó phát huy năng lực hấp thụ thống khổ, phục hồi nguyên trạng.
Sau tam giai, năng lực hấp thu thống khổ của hắn ngày càng mạnh hơn.
Chỉ đáng tiếc là triệu hoán lão bà tốn quá nhiều linh tính, dẫn đến không thể khôi phục nhiều lần.
Nhìn thấy cảnh này, Joker trợn tròn mắt.
Hắn ta luôn cảm thấy năng lực hồi phục của Phương Hưu còn mạnh hơn cả quỷ dị hóa như hắn ta.
Một người bất tử, không thể tấn công, đôi nam nữ chó má này!
“Phương Mạc Ly, nghỉ ngơi đủ chưa hả?” Phương Hưu đột nhiên quay đầu nói.
Phương Hưu ngã trong đống phế tích chống Hiên Viên kiếm, từ từ đứng dậy.
Dù cho cả người đều là máu, đầu tóc tán loạn, quần áo rách bươm, hắn ta vẫn không quên làm màu.
Hắn ta lạnh lùng nói: “Đủ để đối phó hắn ta rồi.”
Vừa mới dứt lời, cơ thể hắn ta đột nhiên biến mất, cả người hóa thành ánh kiếm sáng chói lao về phía Joker.
Sau đó, chỉ thấy ánh kiếm vàng chóe với lôi quang huyết sắc không ngừng va chạm cả trên không trung và dưới mặt đất.
Tiếng ầm ầm kịch liệt không ngừng vang lên đinh tai nhức óc.
Dưới sự khống chế của Phương Hưu, hư ảnh của lão bà cũng xông lên, nàng làm lơ mọi công kích, có thể tùy ý gia nhập vào trận chiến, không ngừng tấn công, tạo ra chút ảnh hưởng cho Joker.
Sau khoảng ba giây.
Phịch!
Một ánh vàng từ trên giời giáng xuống, đập mạnh xuống đất, mặt đất bị lõm vào thành một cái hố.
Đó chính là Phương Mạc Ly.
Lúc này Phương Mạc Ly cực kỳ thảm hại, cả người toàn máu, không biết đã bị gãy mất bao nhiêu cái xương, ánh mắt muốn tức giận bao nhiêu thì có bấy nhiêu tức giận.
“Đây là đủ mà ngươi nói?”
Phương Hưu bình tĩnh nhìn hắn ta.
Phương Mạc Ly còn muốn nói gì đó nhưng vừa mở miệng, chỉ có máu tươi với thịt nát tuôn ra.
“Xem ra khá nghiêm trọng.”
“Ha ha ha...” Tiếng cười điên cuồng của Joker vang vọng khắp nơi: “Phương Mạc Ly đã bị trọng thương suýt chết, còn ngươi, Phương Hưu, thủ đoạn của ngươi bị ta nhìn thấy rồi, mặc dù nữ quỷ kia có thủ đoạn quái dị nhưng vốn không thể tạo ra thương tổn quá lớn cho ta.
Không phải ngươi luôn nói mình nhìn thấy tương lai sao?
Tương lai của ngươi đâu?
Ồ, ngại quá, suýt thì quên, ngươi đã không còn tương lai rồi, bởi vì ngươi sắp phải chết.”
Đối diện với Joker kiêu ngạo, Phương Hưu vẫn bình tĩnh giống như đang nhìn con hề.
“Biểu diễn một tiết mục cho ngươi nhé.”
Phương Hưu bình tĩnh nói.
Joker ngẩn ra rồi cười lạnh: “Lẽ nào muốn biểu diễn còn phải quỳ xuống cầu xin sao?”
Phương Hưu mỉm cười, đưa tay chỉ lên bầu trời trên đỉnh đầu.
“Ngươi... nhìn thấy tận thế chưa?”