Giống như Triệu Hạo trước đó nói, nếu có một ngày Hưu ca bảo ta đi tìm chết, vậy chờ đón ta ở phía trước chắc chắn sẽ là cách chết càng thống khổ hơn chờ ta.
Toàn bộ ngự linh sư sớm muộn gì cũng sẽ sinh ra loại ý tưởng này,
Phương Hưu làm những việc này đương nhiên không phải vì khống chế quyền lực, cũng không phải vì tẩy não cấp dưới, hắn phải làm thế để mọi người có thể tin tưởng hắn vô điều kiện.
Chỉ có như vậy, mới có thể phát huy đến mức cao nhất khả năng kỳ diệu của Tiêu Sơ Hạ.
Biến dối trá thành sự thật, biến mục nát thành thần kỳ.
Tên tuổi của tiên tri với năng lực nói dối của Tiêu Sơ Hạ, vậy tương đương với ý nghĩa ngôn xuất pháp tùy.
Một ngày sau.
Đã qua một ngày kể từ hội nghị Phương Hưu trở thành tổng đội trưởng.
Lúc này hắn đã chính thức nhậm chức.
Trong văn phòng tổng đội trưởng.
Tổng đội trưởng Phương vẻ mặt bình tĩnh ngồi sau bàn làm việc cực lớn, chiếc ghế ngồi bằng da thật chống đỡ thân hình cao lớn của hắn.
Ánh mặt trời vàng óng ánh xuyên qua cửa sổ sát đất, hắt vào bàn làm việc của hắn, chiếu sáng sườn mặt góc cạnh rõ ràng kia.
Trên bàn làm việc của đặt từng tập tài liệu bằng da, kẹp giấy A4, bên tay phải còn có một chén trà tử đàn tinh xảo.
Một cô gái xinh đẹp mặc trang phục thư ký, đeo tất đen, giày cao gót, môi đỏ mọng đang pha trà.
Theo động tác của cô gái, nước suối nóng lượn lờ đổ xuống, rơi vào lá trà ngắt từ cây đại hồng bào mẹ , mùi trà thoang thoảng bay ra bốn phía.
Đợi sau khi pha trà xong, nữ tử dùng bàn tay ngọc thon thả nhẹ nhàng cầm lấy chén trà, nhếch môi đỏ mọng thổi thổi chén trà, hương trà cùng với hơi thở nữ tử thở ra không ngừng phiêu tán.
“Tổng đội trưởng Phương, mời dùng trà.” Cô gái cười dịu dàng nói.
Nhưng mà, tổng đội trưởng Phương bận rộn làm việc không nghe thấy, ngón tay thon dài, mạnh mẽ cầm bút máy chất liệu kim loại màu đen phê duyệt văn kiện.
Thấy thế, nữ tử khẽ nhếch môi son!
Tự mình uống một ngụm trà.
Đôi mắt đẹp không khỏi sáng ngời lên.
Oa! Không hổ là lá trà đặc biệt dành cho tổng đội trưởng, thơm quá.
Nói xong, cô gái cũng không giả bộ nữa, nàng ta trực tiếp ngồi ở một bên trên sô pha da thật, hai cái đùi đẹp nhếch lên bắt chéo chân, vui vẻ uống trà.
Giày cao gót của nàng ta có vẻ tương đối rộng rãi, khi nàng ta nhếch lên bắt chéo chân, cái chân giơ trên không trung kia, giày cao gót trên đó tuột ra khỏi một nửa mu bàn chân, lắc qua lắc lại, lộ ra gót chân mượt mà tinh xảo được tất đen bao bọc.
Có thể là tất đen bao bọc tương đối chặt, gót chân có chút thịt, mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng nõn hồng hào lộ ra.
Uống hai ngụm trà, cô gái như cảm thấy có hơi nhàm chán, lấy điện thoại di động ra bắt đầu lướt video ngắn, thỉnh thoảng cười nghiêng ngả, không hề có hình tượng.
Tổng đội trưởng Phương bận rộn công tác không khỏi nhíu mày.
“Tiêu Sơ Hạ, đem phần văn kiện này phát xuống, lập tức thông báo cho mọi người, về sau phải nghiêm khắc dựa theo văn kiện yêu cầu để viết báo cáo sự kiện quỷ dị.”
Tiêu Sơ Hạ ngồi trên sô pha lướt video ngắn bất mãn bĩu môi.
“Không phải chứ Hưu ca, ngươi để ta làm thư ký, thật đúng là làm thư ký sao?”
“Nói thêm một câu vô nghĩa nữa, tiền lương và chuyên cần tháng này sẽ bị khấu trừ toàn bộ.”
Tiêu Sơ Hạ vừa nghe xong đã từ trên sô pha đứng lên, bởi vì đứng quá mạnh, chiếc giày cao gót vẫn treo trên chân kia rơi xuống.
Chân nàng ta giẫm lên tấm thảm mềm mại, vội vàng tìm giày khắp nơi, sau khi mang giày xong, lúc này nàng ta mới nhận lấy văn kiện, cố ý lắc eo rắn nước rời khỏi văn phòng tổng đội trưởng.
Phương Hưu nhìn bóng lưng nàng ta rời đi, mày càng nhíu càng sâu.
Nếu như không phải bởi vì năng lực của Tiêu Sơ Hạ cực kỳ quan trọng, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn một người lười biếng như vậy làm thư ký.
Hắn chọn Tiêu Sơ Hạ làm thư ký, phần nhiều là vì bảo vệ.
Một khi thả Tiêu Sơ Hạ ra ngoài lang bạt, bảo đảm có một ngày bởi vì gạt người hoặc là gặp phải quỷ dị mà chết đi.
Hơn nữa nếu hắn ở tiêta điểm chết đi sống lại tiếp theo, rất có thể không cách nào trở lại quá khứ cứu Tiêu Sơ Hạ.
Mất đi Tiêu Sơ Hạ không quan trọng, quan trọng là không thể mất đi năng lực của nàng ta.
Đại chiến lần trước đủ để thể hiện tầm quan trọng của năng lực nữ nhân này sở hữu.
Có thể nói không có sức mạnh nói dối, trận chiến kia, Phương Hưu trở về bao nhiêu lần, cũng rất khó chiến thắng.
Một lát sau, Tiêu Sơ Hạ lắc vặn vẹo eo rắn trở về.
“Ngươi lên làm tổng đội trưởng, mệnh lệnh đầu tiên lại là để ngự linh sư phân sự kiện quỷ dị theo nhóm đêt điều tra báo cáo?”
“Ngươi có biết vừa rồi lúc ta thông báo, có người còn vụng trộm châm chọc hay không.
Bọn họ nói ngự linh sư vốn không phải là người nghe lời, ngày thường rất nhiều người đều không viết báo cáo điều tra, đều là nhân viên liên lạc của bọn họ viết.