Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 456 - Chương 456: Cẩm Nang Diệu Kế (1)

Chương 456: Cẩm nang diệu kế (1) Chương 456: Cẩm nang diệu kế (1)

Tổng đội trưởng vừa lên đã yêu cầu quy phạm báo cáo điều tra, quan mới nhậm tạo thanh thế cũng không có nhắm vào chút chuyện nhỏ này đâu.”

Phương Hưu bình tĩnh uống một ngụm nước khoáng nhập khẩu, hắn không uống trà, bởi vì Tiêu Sơ Hạ đã từng uống rồi.

Hắn lạnh lùng nói: “Ngươi không cần để ý tới người phía dưới nói gì, chỉ cần làm theo là được, mặt khác nói cho người phụ trách các bộ phận, nếu ai không làm điều tra báo cáo theo yêu cầu, hoặc là lừa gạt, phát hiện một lần, mỗi tháng giảm một nửa tài liệu linh tính, hai lần trừ toàn bộ, ba lần khai trừ.”

“Được được, ngươi là tổng đội trưởng, ngươi định đoạt.” Giọng điệu của Tiêu Sơ Hạ có chút bất đắc dĩ.

Phương Hưu cũng không giải thích dụng ý của hắn, cho dù mệnh lệnh này đối với mọi người chính là yêu sách quan liêu.

Ngự linh sư viết báo cáo điều tra gì? Giải quyết quỷ dị không phải là được rồi sao?

Mục đích hắn làm như vậy chỉ là vì chuẩn bị cho sau này.

Tổng bộ ngự linh sư có không ít người, hắn không thể đi hỏi thăm từng người bọn họ mỗi khi họ trải qua sự kiện quỷ dị.

Cho nên yêu cầu bọn họ sau khi trải qua sự kiện quỷ dị, cố hết khả năng viết rõ ràng quá trình xử lý, nguyên nhân, trải qua cả lớn lẫn nhỏ.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi.”

Một nhân viên công tác sắc mặt nghiêm trọng đi vào.

“Tổng đội trưởng, khu phía Tây thành phố Thượng Kinh vừa mới xảy ra một quỷ dị sự kiện, địa điểm tại tòa trung tâm thương mại cỡ lớn, trước mắt mấy ngàn người bị vây ở quỷ vực bên trong, đây là chi tiết tư liệu.”

Hàng ngàn?

Tiêu Sơ Hạ bị con số này làm cho hoảng sợ, đây đã xem như là sự kiện quỷ dị hết sức nghiêm trọng, một khi xử lý không tốt, rất có khả năng khiến xã hội rung chuyển.

Phương Hưu bình tĩnh tiếp nhận, cẩn thận lật xem.

Sau đó yên lặng ghi nhớ thời gian phát sinh sự kiện, địa điểm, cùng với chi tiết trải qua.

“Phái người qua giải quyết.”

Nhân viên công tác ngẩn người, hắn ta không nghĩ tới thế mà tổng đội trưởng lại nói một câu nhẹ nhàng như vậy, cũng không có bất kỳ chỉ thị nào.

Điều này làm cho hắn ta muốn nói lại thôi, sắc mặt có chút phức tạp.

“Còn việc gì không?”

“Không... Không có việc gì.”

Nói xong, nhân viên công tác lập tức đi sắp xếp.

Không bao lâu sau, lại có nhân viên công tác đến báo cáo, nói nơi nào đó lại xảy ra sự kiện quỷ dị.

Phương Hưu vẫn thao tác như trước, xem báo cáo, sau đó nhẹ nhàng nói một câu: “Phái người qua giải quyết đi.”

Liên tiếp mấy lần đều là như thế, mỗi lần đều là những lời này.

Bởi vì trong cuộc đại chiến lần trước có không ít quỷ dị đào tẩu, cho nên chỉ riêng thành phố Thượng Kinh, trong vòng một ngày đã liên tục xảy ra mấy sự kiện quỷ dị đánh người bị thương.

Phương Hưu ngồi trong văn phòng một ngày, chỉ nghe báo cáo đã nghe tròn một ngày.

Đợi sau khi tan ca, Tiêu Sơ Hạ tiến lại gần.

“Hưu ca, ngươi làm tổng đội trưởng nhà quá thể, ta cảm giác ta cũng có thể làm.”

Phương Hưu thản nhiên liến nàng ta một cái rồi không để ý tới nữa.

Hắn không giải thích, cũng không muốn giải thích, thế nhân chỉ nhìn thấy hắn thoải mái, nhìn thấy hắn nhẹ nhàng một câu có thể biết trước tương lai.

Mỗi lần đều có thể thoát chết trong gang tấc, dễ dàng hóa giải nguy hiểm.

Nhưng không ai biết hắn âm thầm chết bao nhiêu lần.

Ngày hôm sau, không khí trong tổng bộ trở nên kỳ quặc.

Ánh mắt những nhân viên công tác nhìn về phía Phương Hưu cũng trở nên kỳ quái.

Phương Hưu bình tĩnh, thản nhiên, kiểm tra báo cáo hàng ngày.

Hôm nay trên báo cáo viết, sự kiện quỷ dị xảy ra ở tòa trung tâm thương mại lớn ngày hôm qua đã được giải quyết, nhưng cái giá phải trả là gần ngàn người thương vong, cùng với mấy vị ngự linh sư chết.

Hắn yên lặng ghi nhớ chuyện đã xảy ra, tiếp tục phê duyệt văn kiện.

Cứ như vậy, sau lưng hắn càng có nhiều lời bàn tán, theo thời gian trôi qua, các loại lời đồn nổi lên khắp nơi.

Có người nói ngày ngày tổng đội trưởng không làm việc, chưa bao giờ ra khỏi văn phòng, mỗi ngày đều cùng tiểu thư ký ở trong văn phòng xem báo cáo.

Hắn đọc báo cáo á? Ta cũng ngại đi vạch trần hắn!

Tổng đội trưởng thẩm duyệt văn kiện nhưng ngay cả xem cũng không xem, trực tiếp viết hai chữ, đã duyệt.

Nhà tiên tri chó má, còn dõng dạc nói chỉ khi để hắn dẫn dắt, tổng bộ mới có tương lai.

Rõ ràng hắn chỉ là mượn mấy lời văn vẻ để mưu quyền đoạt lợi cho mình!

Thậm chí ngay cả Tiêu Sơ Hạ cũng bị mắng, nói nàng ta ăn mặc lẳng lơ, mỗi ngày mặc cùng loại quần áo gợi cảm giống nhau, nhưng tất đen lại không giống nhau.

Tiêu Sơ Hạ không chỉ một lần oán giận với Phương Hưu, quần áo gợi cảm mới mấy tệ một bộ, đắt cũng không quá mấy trăm, tất của ta cũng phải tới mấy ngàn đấy, đám người này không có mắt mũi gì cả?

Không ai biết, vì sao nàng ta lại biết rõ giá cả quần áo gợi cảm như thế.

Bình Luận (0)
Comment