“Một linh sư mới vừa thắp sáng linh tính, lại thêm vận may tốt cũng có thể sống sót thoát ra khỏi quỷ vực, có lẽ độ nguy hiểm của quỷ vực...”
“Ngươi im miệng cho ta!” Vương Đức Hải giận, trực tiếp gào lên với chàng trai đinh tán kia.
Hắn ta cảm thấy đầu hơi đau, nhất định là não mình hỏng rồi mới lựa chọn thương lượng với đám người này.
Thế là hắn ta trực tiếp đập bàn: “Trầm Linh Tuyết, Lý Văn Hạo, hai ngươi đi một chuyến, điều tra Phương Hưu và Triệu Hạo, xem thử xem họ có phải ngự linh sư không, năng lực mạnh yếu ra sao, mức độ ô nhiễm tâm linh thế nào, có cần chiêu mộ về cục điều tra không, với cả đi tìm hiểu độ nguy hiểm của quỷ vực ở Thư Viện Bách Liễu.”
“Vâng thưa cục trưởng Vương.”
“Đã rõ.”
...
Sáng sớm hôm sau, Phương Hưu bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của Triệu Hạo.
“Hưu ca! Hưu ca! Ta biết năng lực của ta là gì rồi!” Đầu máy bên kia truyền đến âm thanh hào hứng của Triệu Hạo.
“Năng lực gì cơ?” Phương Hưu bĩnh tĩnh nói.
“Khà khà… Ta nói ra ngươi sẽ sốc đó, sở dĩ hôm qua ta không cảm nhận được sự tồn tại của năng lực này bởi vì sau 11 giờ nó mới được kích hoạt, thời gian kéo dài đến 1 giờ sáng, hôm qua sau khi về nhà, ta không tài nào ngủ nổi, kết quả là đến 11 giờ, năng lực của ta xuất hiện.”
“Ừm, thế rốt cuộc đó là năng lực gì?”
“Hưu ca ta nói ra ngươi đừng ghen tị nha, tuy năng lực của ngươi mạnh, nhưng năng lực của ta là thứ đàn ông trong khắp thiên hạ đều muốn có đấy, ngươi không biết đâu, hôm qua ta thử nghiệm rất lâu, quả thực là…”
Tút tút tút…
Phương Hưu cúp điện thoại.
Một lát sau, Triệu Hạo lại gọi đến lần nữa.
“Hưu ca, ngươi…”
“Nếu ngươi còn nói lời vô nghĩa nữa, vậy thì đừng làm phiền ta nghỉ ngơi.”
Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh tủi thân của Triệu Hạo: “Năng lực của ta là sau 11 giờ, ta sẽ trở nên đẹp trai, sau đó thể lực cũng tăng lên, cả người cơ bắp cuồn cuộn.”
“Chỉ có vậy? Ta cúp máy đây?”
Phương Hưu vừa định ngắt điện thoại thì Triệu Hạo vội vàng hô to: “Đừng mà, ta đã nói xong đâu, ngươi nghĩ năng lực của ta chỉ đơn giản như vậy sao? Phần mạnh nhất còn ở phía sau cơ! Thể chất tăng lên chỉ là phụ thêm, trên thực tế, cái thực sự tăng lên chính là... năng lực tính dục!
Hưu ca, ngươi không biết ta rất mạnh về khoản này bao nhiêu đâu, hôm qua ta đã thử một chút rồi, quả thực thực là súng không gục, vừa thô vừa to, có thể treo quả tạ một trăm cân…”
Tút tút tút…
Phương Hưu quả quyết cúp máy, tuy hắn chẳng hề mong chờ Triệu Hạo có thể thức tỉnh năng lực lợi hại gì, nhưng không ngờ tới năng lực của hắn ta lại không đứng đắn như vậy.
Cái gì mà anh tuấn, cơ bắp cuồn cuộn, năng lực tính dục tăng cường, cái này không phải nam diễn viên AV thì là gì?
“Ta nên nhận ra từ sớm, một người dựa vào phim khiêu dâm để vượt qua nỗi sợ hãi thì có thể thức tỉnh được năng lực gì đứng đắn chứ?”
Năng lực của ngự linh sư hoà cùng một nhịp với tâm linh, là năng lực do tâm linh khắc họa, nội tâm của con người khát khao điều gì thì năng lực sẽ biểu hiện ra điều đó.
Còn về việc vì sao năng lực ấy lại kích hoạt sau mười một giờ, Phương Hưu cũng có lý giải cụ thể, bởi vì thời điểm lúc 11 giờ là lúc Triệu Hạo đang nằm ngủ trên giường.
Cho nên, mỗi ngày cứ đến 11 giờ, khi nằm trên giường Triệu Hạo đã tưởng tượng ra cái gì mà có thể thức tỉnh được năng lực như vậy?
Chi tiết cụ thể không thể hiểu hết, e rằng chỉ có Triệu Hạo mới biết.
“Lão công, ăn sáng thôi nào.”
Lão bà dịu dàng đi vào phòng ngủ, ôn tồn nói với Phương Hưu.
Ánh mắt Phương Hưu không hề dao động, hắn tự thân vận động, sau đó đi chuẩn bị bữa sáng cho mình.
Mỗi ngày lão bà đều gọi ăn sáng nhưng chưa bao giờ nấu bữa sáng.
Tiện nhân chết tiệt! Chắc là đã nuốt một nghìn cái kim!
Lúc này, một chiếc ô tô công vụ màu đen đang lặng lẽ đậu trên con đường phía dưới khu nhà Phương Hưu.
Bên trong xe là một đôi nam nữ.
Người đàn ông này thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, mặc vest màu đen, đeo kính gọng vàng, thân hình đĩnh đạc, trông hắn ta rất già dặn.
Diện mạo của người phụ nữ tinh xảo, gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp, nàng ta mặc một bộ váy đồng phục màu đen, dưới váy là một đôi tất màu đen, chất vải mềm mịn, màu sắc trầm, đây không phải loại sản phẩm rẻ tiền, xé là rách, dưới chân nàng ta là một đôi giày cao gót được chạm khắc tuyệt đẹp.
Bộ trang phục này phù hợp với dáng người cao lớn và khí chất lạnh lùng kiêu ngạo của đối phương, nó không có vẻ tục tĩu thường thấy như những chiếc tất đen mà lại tăng thêm một chút lạnh lùng.
Hai người này chính là Trầm Linh Tuyết và Lý Văn Hạo từ cục điều tra.
Lúc này bên tai Lý Văn Hạo đeo tai nghe màu đen, trước mặt kết nối một thiết bị nghe lén.