Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 511 - Chương 511: Tiền Âm Phủ (1)

Chương 511: Tiền âm phủ (1) Chương 511: Tiền âm phủ (1)

“Vi Tâm, ngự linh sư dân gian, năng lực giống như cương thi, đao thương bất nhập rất khó giết chết, sáu năm trước đã là tứ giai, là nhóm người đạt đến tứ giai nhanh nhất, sáng lập tổ chức cương thi dân gian, hoạt động ở vùng Tương Tây, sáu năm trước biến mất một cách thần bí, sau đó tổ chức cương thi cũng theo đó mà giải tán.”

Nghe người ta đọc về cuộc đời của mình, trong mắt Vi tâm lóe lên sự hoài niệm.

Nhưng mà cũng chỉ là chợt lóe lên rồi lập tức biến mất.

“Các ngươi vừa mới nhắc đến tổng bộ, các ngươi là người của tổng bộ? Sáu năm trôi qua, xem ra tổng bộ có thêm nhiều gương mặt mới.”

“Không nghĩ đến cương thi Vi Tâm lúc trước tung hoành vùng Tương Tây, nguyên nhân mất tích vậy mà do lên đoàn tàu quỷ … không đúng.” Lý Hiếu Nho đột nhiên phản ứng lại.

“Địa điểm lúc ấy ngươi biến mất là ở Tương Tây, mà đoàn tàu quỷ lại là ở Thành phố Thượng Kinh!”

“Ai nói với các ngươi quỷ đoàn tàu chỉ có một chiếc?”

“Cái gì!?” Đám người Lý Hiếu Nho ngay lập tức lắp bắp hoảng sợ.

“Đoàn tàu quỷ không chỉ có một chiếc, số lượng cụ thể thì tạm thời chưa rõ, nhưng căn cứ theo lời những người khác, trước mắt đã xuất hiện ít nhất ba chiếc, các ngươi ngồi là chiếc ở Thành phố Thượng Kinh, mà ta là ở Tương Tây.”

“Theo lời của ngươi, trong Táng Địa vẫn còn những người khác?”

Vi Tâm khẽ gật đầu: “Đúng thật là còn có những người khác, thậm chí còn có người của tổng bộ các ngươi, hắn ta mà thấy được các ngươi chắc chắn sẽ rất vui.”

“Người của tổng bộ? Là ai?”

“Đây không phải là chỗ để nói chuyện, không thể ở lâu trong khu rừng này được, hiện tại lập tức cùng ta lên thuyền.”

Nói xong, Vi Tâm đưa mọi người tới bên cạnh một hồ nước.

Hồ nước âm u đen kịt, mặt hồ tĩnh lặng đen nhánh giống như mặt kính, sương đen lởn vởn bốn phía, khiến người ta không thấy rõ bờ.

Mọi người vừa mới đến gần hồ nước, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Hơi thở quỷ dị thật là khủng khiếp!”

“Trong hồ nước có quỷ dị!”

Hơi thở âm u, lạnh lẽo từ mặt hồ khuếch tán ra, biến thành từng trận gió âm u, dường như có thể xuyên qua lĩnh vực chi lực chui vào trong cơ thể của mọi người, khiến người ta không rét mà run.

“Trong hồ nước đúng thật là có quỷ dị vô cùng khủng bố, cho nên lát nữa khi lên thuyền, ta khuyên các ngươi đừng bao giờ đụng vào nước hồ, hơn nữa khi ở trên thuyền không được làm ra bất kỳ hành động gì khác người, một khi rơi xuống hồ nước, chắc chắn sẽ chết không phải nghi ngờ.”

Lúc này, Phương Hưu đột nhiên lên tiếng, hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Vi Tâm: “Ngươi là tứ giai?”

Vi tâm không chút e dè mà khẽ gật đầu: “Đúng vậy, tứ giai.”

“Ở trong Táng Địa hơn ba năm, ba năm qua đi, thực lựa của ngươi vì sao lại không tăng trưởng?”

Sau khi Phương Hưu gợi lên vấn đề, mọi người lập tức ý thức được vấn đề này, Táng Địa không hạn chế ngũ giai, theo lý thuyết, chỉ cần ở trong Táng Địa đủ lâu, vận khí không quá mức kém cỏi, thì có lẽ đều có thể đột phá ngũ giai.

Nhưng mà vì sao Vi Tâm lại không đột phá, trong khi sống ở đây lâu như vậy, chẳng lẽ… hắn ta là người chết?

Vì rốt cuộc chỉ có người chết đi rồi thì thực lực mới không tăng trưởng.

Bọn họ lập tức nhớ đến những người chết ở nghĩa trang trước đó.

Vi Tâm nở nụ cười cứng ngắc: “Vấn đề này thì rất nhanh các ngươi sẽ biết, đương nhiên, tiền đề là các ngươi có thể sống sốt ở Táng Địa.”

Nụ cười cứng ngắc này của hắn ta cùng với hoàn cảnh âm trầm này, khiến cho con người ta xuất hiện cảm giác sợ hãi không nói nên lời.

“Được rồi, hiện tại thì nói đến vấn đề thù lao.”

“Thù lao?”

Vi Tâm khẽ gật đầu: “Đừng bảo các ngươi nghĩ khi nãy ta mở miệng nhắc nhở, là xuất phát từ lòng tốt đấy nhé? Ta cứu các ngươi, hiện tại các ngươi phải báo đáp ta, tặng những người mới các ngươi một tin tức miễn phí, nhớ kỹ, ở Táng Địa quan trọng nhất không phải thực lực của ngươi, mà là tiền, ở chỗ này tiền là tất cả.”

Lời này khiến mọi người không hiểu gì.

“Tiền? Ở cái nơi quỷ quái này đòi tiền để làm gì cơ chứ?”

“Tiền mà ta nói đến ở đây không phải tiền ở bên ngoài, mà là tiền âm phủ.”

“Tiền âm phủ!? Ngươi nói đùa à? Cho dù là giao dịch với quỷ dị, tiền âm phủ cũng vô dụng, quỷ dị không phải là quỷ ở trong văn hóa truyền thống.”

“Không sai, chính là tiền âm phủ, nhưng ta không nói là giao dịch với quỷ dị, mà là giao dịch với người chết, lát nữa các ngươi sẽ biết được tầm quan trọng của tiền âm phủ, hiện tại tiếp tục nói về vấn đề báo đáp, ta biết hiện tại các ngươi không có tiền, nhưng mà có thể vay, ta cứu các ngươi một mạng, các ngươi là người mới nên thôi mỗi người trả ta mười vạn tiền âm phủ là được.”

Mọi người đều nhíu mày, không phải vì Vi Tâm đòi tiền mà thấy phản cảm, mà phản cảm hắn ta cứ đánh đố người khác, cái gì cũng không nói, chỉ toàn là lát nữa sẽ biết.

Lý Hiếu Nho bất mãn nói: “Cho dù khi nãy không có sự nhắc nhở của ngươi, chỉ bằng dải lụa trắng ấy, cũng không thể vây khống được chúng ta.”

Bình Luận (0)
Comment