Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 523 - Chương 523: Cựu Tổng Đội Trưởng (1)

Chương 523: Cựu tổng đội trưởng (1) Chương 523: Cựu tổng đội trưởng (1)

Điều này khiến Phương Hưu khẽ thở dài, Thiên Mệnh đúng là khác với người thường, chẳng bù cho mình chỉ có thể dựa vào vợ, dựa vào quỷ thần mới có thể tạo ra ảnh hưởng đối với ngũ giai.

Tuy nhiên, Phương Hưu không hề ghen tị. Có được năng lực và lĩnh vực phù hợp với bản thân mới là tốt nhất.

Ví dụ như năng lực thống khổ của hắn đối với người khác chỉ là đồ bỏ đi, nhưng rơi vào tay hắn lại trở thành tuyệt kỹ.

Dưới sự ra tay của Hùng Thiên Quảng, mọi người lại đi thêm mười phút nữa, nhưng khoảng cách với trấn nhỏ vẫn như cũ, không hề giảm đi.

Trấn Bạch Thạch kia cứ giống như ảo ảnh, vốn không thể với tới được.

“Ngươi nghỉ ngơi đi, để ta lên cho.” Giọng nói lạnh lùng của Lạc Thanh Tâm vang lên.

Khí lạnh vô tận phun ra, hoá thành vô số gai băng sắc nhọn, giết chết quỷ dị xà trùng.

Mọi người lại đi được một đoạn nữa thì chợt nghe thấy tiếng đánh nhau từ phía sau sườn núi cách đó không xa vọng tới.

“Có người à?”

“Hưu ca, có muốn đi qua đó xem không?”

Phương Hưu gật đầu, sau đó dẫn mọi người đi về phía sau sườn núi.

Khi bọn hắn đi đến bên trên sườn núi nhỏ, bất ngờ bắt gặp một người đàn ông trung niên mặc áo liệm, khuôn mặt góc cạnh đang chiến đấu với một cái xác đã bị đông cứng.

Người đàn ông trung niên đang tỏa ra luồng ánh sáng trắng chói lọi, hoàn toàn không để ý đến quỷ dị xà trùng xung quanh mà cứ đánh nhau qua lại với xác chết đông cứng.

"Đây là... Ánh sáng tâm linh, hắn ta là ngũ giai!" Tiêu Sơ Hạ vừa liếc mắt một cái đã nhận ra ánh sáng tâm linh, dù sao lúc trước chính nàng ta đã giúp Phương Mạt Ly đột phá ngũ giai, nên mới ăn sâu vào trong trí nhớ như vậy.

Tuy nhiên, không ai trong số Lý Hiếu Nho và các đội trưởng chú ý đến ánh sáng tâm linh cả, thay vào đó họ nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của người đàn ông trung niên với vẻ mặt khó tin.

Đặc biệt là Lạc Thanh Tâm, khuôn mặt như tảng băng ngàn năm đó dường như đang tan ra vào lúc này.

Thân thể mảnh khảnh của nàng ta khẽ run rẩy, không tự chủ được mà hô lên: "Tổng đội trưởng!”

Người đàn ông trung niên đang chiến đấu với quỷ dị nghe được giọng nói thì chém ra một nhát, đẩy cái xác đông cứng của quỷ dị ra sau rồi nhìn mọi người.

Kết quả ông ta sửng sốt một lúc, đôi mắt kiên nghị hiện lên vẻ khó tin.

“Thanh Tâm, Tiểu Lý Tử, Tiểu Hùng!”

Nghe thấy xưng hô quen thuộc này đám người Lý Hiếu Nho trở nên kích động không thôi.

Không sai, người này chính là tổng đội trưởng đã mất tích nhiều năm trước!

"Tổng đội trưởng, cẩn thận!" Lạc Thanh Tâm đột nhiên kinh hô một tiếng, thân hình biến mất tại chỗ.

Hóa ra xác quỷ dị đông cứng thấy người đàn ông trung niên phân tâm nên tranh thủ ra tay đánh lén.

Bàn tay khô khốc lạnh lẽo kia nhanh chóng chộp lấy trái tim người đàn ông trung niên.

Lúc này, Lạc Thanh Tâm đột nhiên xuất hiện tại đó, giơ tay đâm xuống một gai băng lên bàn tay của cái xác đông cứng, khiến nó hơi khựng lại một chút.

Người đàn ông trung niên kia không hổ là cường giả ngũ giai, lập tức định thần trở lại, thanh trường kiếm trong tay đột nhiên toả ra ánh sáng trắng xóa, một nhát đâm xuyên qua cái xác quỷ dị đông cứng.

Phương Hưu nhìn thấy cảnh này khoé miệng không khỏi cong lên nụ cười nham hiểm.

Người đàn ông trung niên này rõ ràng mạnh hơn xác chết đông cứng, nhưng ông ta cố tình không xử nó ngay mà phải đợi mọi người xuất hiện rồi mới giết chết cái xác đông cứng chỉ bằng một đòn.

Dường như đang cố ý đợi mọi người đến đây, tạo nên cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên này.

Hơn nữa lúc quay về lần trước, cương thi Vi Tâm từng nói trong trấn Bạch Thạch có người của tổng bộ, nếu gặp được các ngươi nhất định sẽ rất vui.

Xem ra bây giờ người mà Vi Tâm nhắc đến chắc chắn là người đàn ông trung niên này đây.

Cựu tổng đội trưởng sao?

Thú vị đấy.

Sau khi xử lý xong xác chết đông cứng, mọi người bắt đầu nói chuyện với nhau.

"Ngươi là tổng đội trưởng thật sao?" Lạc Thanh Tâm có chút hưng phấn hỏi.

Người đàn ông trung niên khẽ mỉm cười, nụ cười mang theo nét quyến rũ đặc trưng của một người đàn ông trưởng thành.

"Thanh Tâm, Tiểu Hùng, Tiểu Lý Tử, chín năm không gặp, các ngươi đều đã trưởng thành rồi!"

Đám người Lý Hiếu Nho lập tức kích động.

"Tổng đội trưởng, đúng là ngươi rồi! Tốt quá, ngươi biến mất khỏi thế giới bên ngoài ba năm, chúng ta đều tưởng rằng ngươi đã chết, không ngờ ngươi lại ở trong Táng Địa!"

"Nơi này không phải là nơi để nói chuyện đâu! Ở đây quỷ dị nhiều vô kể, nếu ở chỗ này lâu linh tính của ngươi sớm muộn cũng sẽ cạn kiệt, mau đi theo ta."

Đám người Lý Hiếu Nho gật đầu, sau đó bắt đầu giới thiệu với Phương Hưu.

"Hưu ca, vị này là cựu đội trưởng của tổng bộ, Lục Tử Minh!"

"Được rồi, đi thôi.”

Phương Hưu không nói ra nghi vấn mà chỉ đuổi theo bước chân Lục Tử Minh, hắn muốn xem xem đối phương đang nghĩ gì trong đầu.

Bình Luận (0)
Comment