Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 527 - Chương 527: Tiền Lãi Kiếm Được Từ Trấn Bạch Thạch Lại Trả Cho Trấn Bạch Thạch. (2)

Chương 527: Tiền lãi kiếm được từ trấn Bạch Thạch lại trả cho trấn Bạch Thạch. (2) Chương 527: Tiền lãi kiếm được từ trấn Bạch Thạch lại trả cho trấn Bạch Thạch. (2)

“Hồi sinh sao? Họ đều đã chết rồi còn có thể sống lại?” Dương Minh ngạc nhiên nói.

Lục Tử Minh nhẹ gật đầu: “Đúng vậy, một cành cây một ngọn cỏ ở trấn Bạch Thạch này đều không thực sự tồn tại, dù có thể tồn tại thì ngày thứ hai cũng sẽ biến về như lúc ban đầu, ta đã ở đây 9 năm, trong 9 năm này tất cả đều không có gì thay đổi.”

Đám người bỗng cảm thấy thật thần kỳ, họ không thể nào ngờ tới trên thế giới này còn có một không gian kỳ lạ như thế.

“Thị trấn nhỏ này ai tạo ra? Không phải là quỷ chứ?”

“Không phải, trấn Bạch Thạch này là kiến trúc của thời đại trước, không biết tại sao nó vẫn còn tồn tại đến bây giờ, nó giống như một cái nhà giam vậy, nhìn bề ngoài thì là nó đang bảo vệ tất cả mọi người, nhưng thực tế là giam cầm.”

Phương Hưu nhìn trấn Bạch Thạch có quy luật trật tự rõ ràng, hắn rơi vào trầm tư, khả năng cao trấn Bạch Thạch tồn tại có liên quan tới Châu Thanh Phong.

“Giam cầm? Ngươi nói vậy là có ý gì?”

Lục Tử Minh khẽ cười bất đắc dĩ: “Trước đó các ngươi đã nói lên một vấn đề đó là 100 triệu minh tệ đúng là số tiền rất lớn, nhưng chỉ cần cố gắng kiếm tiền vài năm là có thể kiếm đủ.

Giết chết một con quỷ rắn rết có thể là kiếm được một minh tệ, mặc dù ở đây bị ảnh hưởng bởi sương mù xám ăn mòn nhưng dù vậy, trong một ngày một ngự linh sư tứ giai cũng có thể giết chết 10 vạn con quỷ rắn rết.

Tính sơ qua thì trấn Bạch Thạch có khoảng hơn 10 ngự linh sư, cũng tức là một người sẽ có hơn 100 vạn, cứ tính theo 100 vạn thì chỉ cần 100 ngày là kiếm đủ 100 triệu minh tệ.

Hơn nữa táng địa cũng không phải chỉ có mỗi quỷ rắn rết mà còn có rất nhiều con quỷ mạnh hơn, giá của chúng sẽ cao hơn.

Một con quỷ cấp D là 100 minh tệ, cấp C là 1000, cấp B là 1 vạn, cấp A là 10 vạn, cấp S là 100 vạn.

Nếu như săn giết quỷ cao cấp thì thời gian để gom đủ 100 triệu minh tệ sẽ được rút ngắn.

Nghe rất đơn giản phải không?”

Lục Tử Minh nở nụ cười bất đắc dĩ.

Dương Minh nói thẳng: “Vậy mà đơn giản á? Một ngày giết 10 vạn con quỷ rắn rết? Một ngày ta có thể giết được 1000 con ta đã cảm ơn trời đất rồi.”

“Tiểu tử Dương Minh ngươi cút đi, đừng ngắt lời của ta, đấy là ngươi!” Lý Hiếu Nho mắng.

“Lục đoàn trưởng, ngươi nói tiếp đi.”

“Chúng ta vừa đi vừa nói.”

Sau đó Lục Tử Minh vừa dẫn đường vừa giải thích: “Nhìn có vẻ rất đơn giản nhưng thực tế không phải vậy, bởi muốn sống tại trấn Bạch Thạch mỗi ngày cần phải tiêu rất nhiều Minh tệ.

Có lẽ các người cũng nhận ra, trong trấn Bạch Thạch toàn là sương mù xám, ngự linh sư lúc nào cũng phải sử dụng linh tính để chống lại sương mù xám này, cho dù là cường giả ngũ giai cũng không dám ở trong không gian này lâu.

Mà muốn săn giết quỷ thì cần rất nhiều linh tính, nếu như không có thời gian nghỉ ngơi, vậy bất kể là ai thì cũng sẽ chết vì cạn kiệt linh tính.

Vậy nên lúc này cần phải dùng đến minh tệ, các ngươi nhìn khách sạn kia đi.”

Tay hắn ta chỉ về hướng của một khách sạn mang phong cách cổ xưa, đó là một ngôi nhà nhỏ hai tầng được xây bằng gỗ, rất cũ, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Bên trên treo tấm biển viết: khách sạn Duyệt Lai!

“Oải cả chưởng!” Dương Minh hét lên một tiếng: “Đây đã là chính là khách sạn Duyệt Lai, khách sạn mắt xích của vũ trụ trong truyền thuyết sao? Chi nhánh của nó trải rộng khắp giới điện ảnh, truyền hình, tiểu thuyết, Manga…”

“Ha, Dương Minh, ngươi đừng động chút là kinh ngạc hét lên như thế, đây là thị trấn của thời đại trước, khách sạn Duyệt Lai cũng bắt đầu có danh tiếng từ thời đại này, sau này mới lưu truyền trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh.” Lý Hiếu Nho mắng.

Dương Minh nhìn hắn ta đầy nghi ngờ nói: “Ngươi đừng nói là tới bây giờ ngươi vẫn chưa xem phim nha, chỉ đọc tác phẩm văn học thôi sao?”

“Khụ khụ…” Lý Hiếu Nho đỏ mặt, vội vàng nói sang chuyện khác.

“Đoàn trưởng Lục, ngươi cứ nói đi, đừng qua tâm tiểu tử này.”

Lục Tử Minh cảm thấy hạn hán lời, hắn ta không hiểu sao Dương Minh có thể trở thành người linh sư được?

Đang ở trong táng địa mà còn có thể cười toe toét như thế, không sợ chết sao?

“Khách sạn Duyệt Lai này có thể ngăn cản sương mù xám, nhưng các người có biết một đêm ở đây bao nhiêu minh tệ không?”

“Bao nhiêu?”

“10 vạn .”

“Cái gì cơ! 10 vạn minh tệ á?”

Trong lúc nhất thời mọi người bị con số này dọa sợ, một ngự linh sư tứ giai đi săn giết quỷ trong sương mù xám một ngày có thể kiếm được 10 vạn, kết quả nghỉ một đêm đã tiêu hết 10 vạn, con mẹ nó đây còn đen hơn cả khách sạn đen!

Hay nói cách khác đó là làm không công một ngày.

Bình Luận (0)
Comment