Ánh mắt Trầm Linh Tuyết và Lý Văn Hạo vẫn nhìn Phương Hưu, dường như bọn họ không nhìn thấy lão bà.
Không nhìn thấy thật sao? Hay là đã giống như hắn, có thể coi như không nhìn thấy quỷ dị?
Trong lòng Phương Hưu suy đoán.
Là người trong ngành đặc thù, bọn họ chắc chắn phải mạnh mẽ hơn một ngự linh sư mới vào nghề như mình, hơn nữa bọn họ còn biết rất nhiều thông tin có liên quan đến quỷ dị, nếu như ngay cả họ cũng không nhìn thấy lão bà hắn, điều đó chứng tỏ hắn rất đặc biệt.
Việc có thể nhìn thấy quỷ dị có lẽ chẳng liên quan đến có phải ngự linh sư hay không.
Nhưng Phương Hưu chưa đưa ra kết luận, hắn phải dò xét lại đã.
Trong khi Phương Hưu đang đoán, hai người Trầm Linh Tuyết cũng đang đánh giá hắn.
Hai người có cảm giác rất kì lạ với Phương Hưu.
Bình tĩnh, hắn thực sự rất bình tĩnh, phản ứng của hắn không giống người đã sống sót sau sự kiện quỷ dị nên có.
Bọn họ cũng từng nhìn thấy rất nhiều người sống sót qua sự kiện quỷ dị, về cơ bản hầu hết biểu hiện của bọn họ đều là chịu đả kích lớn, cho dù là trở thành ngự linh sư thì cũng như vậy, trạng thái tinh thần chung quy đều không ổn định lắm.
Cùng là nhìn thấy người trong cục điều tra tới, có người chọn chạy trốn, có người lại liều mình hỏi loạn xạ, muốn hiểu chân tướng của quỷ dị, nhưng không có ai lại bình tĩnh giống như Phương Hưu lúc này.
Sau khi ba người ngồi xuống, Trầm Linh Tuyết cân nhắc nói: “Dường như ngươi không ngạc nhiên khi chúng ta đến, ngươi biết đến cục điều tra từ trước rồi sao?”
Phương Hưu lắc đầu: “Không biết, chẳng qua trên thế giới này đã tồn tại quỷ dị, nhưng không trở nên rối loạn, chắc chắn vì phía sau có lực lượng giữ gìn trật tự xã hội, chuyện này cũng không khó đoán lắm.”
“Quả thực chuyện này cũng dễ đoán, nhưng người bình thường sống sót sau sự kiện quỷ dị, cũng không thể bình tĩnh suy nghĩ giống như ngươi.” Trầm Linh Tuyết tán thưởng nói.
“Suy đoán của ngươi không sai, cục điều tra của chúng ta là ban ngành đặc thù chuyên môn đối phó với quỷ dị, chúng ta là tổ chức ngự linh sư chính quy, hôm nay đến nhà ngươi vì hai vấn đề, một là điều tra thông tin liên quan đến quỷ vực của Thư Viện Bách Liễu, hai là phỏng đoán xem ngươi có tư cách gia nhập cục điều tra hay không.
Tuy rằng nhân gian cũng có không ít ngự linh sư nhàn tản, nhưng chỉ có cục điều tra nắm giữ tin tức tuyệt đối, quyền lực thống trị tuyệt đối và một lượng lớn tài nguyên mà các ngự linh sư cần, vì vậy đây là cơ hội dành cho ngươi.
Bây giờ tiến hành mục đầu tiên, chúng ta sẽ nói về thông tin có liên quan đến quỷ vực Thư Viện Bách Liễu.”
“Trước khi trả lời câu hỏi của ngươi, ta có mấy vấn đề cần ngươi giải đáp.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
Trầm Linh Tuyết nhíu mày: “Bây giờ là ta đang hỏi ngươi mà.”
Lúc này Lý Văn Hạo vội vàng nói: “Điều tra viên Trầm, Phương Hưu vừa mới trải qua sự kiện quỷ dị, trong lòng hắn vẫn còn rất nhiều nghi vấn, chúng ta giải đáp thắc mắc của hắn trước, để hắn điều chỉnh lại mạch suy nghĩ, lát nữa hắn cũng sẽ trả lời câu hỏi của chúng ta tốt hơn mà phải không?”
Trầm Linh Tuyết gật đầu xem như đã đồng ý.
Lý Văn Hạo mỉm cười nhìn Phương Hưu, hắn ta nói: “Phương Hưu, ngươi có vấn đề gì thì nói đi, dù sao hiện tại ngươi đã là ngự linh sư, những thứ phải biết cũng nên biết sớm, chỉ cần không đề cập đến chuyện cơ mật, thì ngươi đều có thể hỏi."
Phương Hưu nhìn lướt qua hai người, dĩ nhiên trong lòng hắn đã có phán đoán.
Chắc chắn Trầm Linh Tuyết là ngự linh sư, còn Lý Văn Hạo không phải, ánh mắt của người sống sót qua sự kiện quỷ dị không giống nhau, cảm giác mang lại cho người ta cũng khác biệt.
Đây là cảm giác mà bản thân linh tính mang lại.
Xem ra đây là sự sắp xếp của cục điều tra, một vị ngự linh sư đi đôi với một người bình thường sao?
Tâm linh của ngự linh sư đã bị quỷ dị xâm nhiễm, thường thì tính cách của những người này sẽ vô cùng cổ quái, đi cùng một người giám sát bình thường, ngược lại lại có tác dụng giám sát.
Không biết tâm linh của Trầm Linh Tuyết vặn vẹo đến mức nào, nhưng tính cách hiện tại của nàng ta lạnh lùng, kiêu ngạo và mạnh mẽ, không biết là do bản thân nàng ta hay do ảnh hưởng của quỷ dị.
Nhưng Phương Hưu không quan tâm chuyện đó, hắn chỉ muốn biết chuyện liên quan đến chân tướng của quỷ dị.
“Vấn đề thứ nhất, quỷ dị là cái gì?” Phương Hưu hỏi.
Lý Văn Hạo mỉm cười: “Vấn đề mà ngươi hỏi cũng chính là câu hỏi mà phần lớn những người sống sót sau sự kiện quỷ dị muốn được giải đáp, nhưng thật đáng tiếc ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, trước mắt cục điều tra chưa có định nghĩa rõ ràng về quỷ dị.
Quỷ dị đến từ đâu, quỷ dị là gì, quỷ dị có mục đích gì? Tạm thời chưa ai đưa ra được đáp án chính xác, ít nhất thì cấp bậc như ta không thể hiểu được.