Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 537 - Chương 537: Trận Chiến Ngũ Giai (2)

Chương 537: Trận chiến ngũ giai (2) Chương 537: Trận chiến ngũ giai (2)

"Nhiều năm giết chóc, không nghĩ tới năng lực kiếm đạo của hắn ta đã đạt tới cảnh giới này!"

"Hưu ca, năng lực của hắn là kiếm đạo, lúc cấp thấp giống như kiếm khách đỉnh cấp trong tiểu thuyết võ hiệp, lúc cấp cao giống như trích tiên trong kiếm, hắn ta từng là sư phụ của Phương Mạc Ly!"

Phương Mạc Ly có thể thức tỉnh Vô Tận Kiếm Vực, trừ nguyên nhân bản thân ra, phần lớn là do ảnh hưởng của hắn ta. Lý Hiếu Nho nặng nề giải thích.

Phương Hưu hiểu ra, trước đó vẫn thấy Lục Tử Minh dùng kiếm, nhưng không liên tưởng tới phương diện sức mạnh này.

Giống như Dương Minh vẫn dùng đao, nhưng năng lực của hắn ta không phải là đao, mà là thiên địa mượn lực, giống như ba hắn ta ban cho hắn ta sức mạnh.

Không nghĩ tới này Lục Tử Minh lại trước sau như một, không chỉ dùng kiếm mà năng lực cũng là kiếm.

Ở giai đoạn đầu, chắc chắn năng lực này sẽ chịu thua thiệt, giai đoạn trước người khác vừa băng vừa hỏa, chỉ có ngươi cầm kiếm chém.

Nhưng thường thường loại năng lực giai đoạn đầu yếu thế này, một khi tới hậu kỳ, sẽ vô cùng mạnh mẽ.

"Ta vốn không muốn lãng phí quá nhiều linh tính trên người các ngươi, nhưng các ngươi lại cố tình muốn ép ta, ta đây cũng chỉ có thể mời các ngươi đi chết." Giọng Lục Tử Minh lạnh lùng,mang theo cả sát ý, hiển nhiên là đã hoàn toàn muốn giết người.

Ban đầu không lừa được tiền, hắn ta đã giận lắm rồi, hiện tại còn phải đánh một trận mà không kiếm được tiền nữa, vì thế hắn ta lại càng tức giận.

Cảm nhận được sát ý điên cuồng tại hiện trường, Dương Minh lại nở nụ cười.

Hắn ta muốn hiệu quả thế này, xét về thực lực, hắn ta biết rõ mình không phải đối thủ của Lục Tử Minh, mà phần thắng duy nhất chính là chọc giận đối phương, kéo dài thời gian, liều chết tiêu hao linh tính của đối phương.

Trời sắp tối rồi, một khi quỷ dị giáng lâm, cục diện sẽ lập tức rơi vào hỗn loạn, đó mới là cơ hội thắng lợi, cơ hội thắng lợi trong hỗn loạn!

Tuy rằng bình thường Dương Minh rất ít động não, nhưng đầu óc chiến đấu của hắn ta chưa bao giờ yếu, thường thường đối với chiến đấu có một loại trực giác gần như bản năng, loại trực giác này có thể làm cho hắn ở trong chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, làm ra phán đoán chính xác.

Lục Tử Minh vung kiếm tiến lên.

Bùm!

Không khí trong sân chợt nổ tung, sóng khí kích động.

Hắn ta bước từng bước về phía mọi người, khí thế nặng như Thái Sơn, áp bách càn khôn khiến người ta có cảm giác hít thở không thông.

Sắc mặt mọi người nặng nề, nhưng chiến ý dạt dào.

“Giết!”

Sau một tiếng quát to, song phương đồng thời ra tay.

Mấy sức mạnh lĩnh vực cuồng bạo thổi quét hư không.

Lục Tử Minh chém một kiếm ra, kiếm như rồng xé rách trời cao, ánh sáng tâm linh trên kiếm tích trữ lại chứ không bắn ra, trong trời đất ngập tràn kiếm khí mãnh liệt.

Xoẹt!

Khi trường kiếm chém ra, ánh sáng tâm linh trên kiếm hóa thành kiếm khí lạnh lẽo quét ngang toàn trường.

Kiếm khí rực rỡ hình bán nguyệt phóng lên cao.

Khu vực của đám người Lạc Thanh Tâm toàn bộ vỡ nát!

Uy thế của kiếm khí chém về phía mọi người không hề giảm bớt.

Mọi người nhất thời biến sắc, mặt lộ vẻ kinh hãi.

Bọn họ nghĩ thế nào cũng không ra, Lục Tử Minh này còn mạnh hơn Joker một phần.

Không biết ở Táng Địa, Lục Tử Minh đã đột phá ngũ giai bao lâu, hơn nữa chém giết bất kể ngày đêm, dù là kinh nghiệm chiến đấu, hay là sức mạnh đều mạnh hơn Joker.

Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một đường kim quang chợt hiện, chính là Dương Minh!

Chỉ thấy Dương Minh mạnh mẽ xuất hiện trước kiếm khí, đoản đao trong tay giơ lên, kim quang vô tận hội tụ, đoản đao bộc phát ra ánh sáng chói mắt.

Cho đến khi kiếm khí đánh úp lại, hắn ta vung đao nghênh đón, như một chiếc búa nện vào kiếm khí vô cùng cuồng bạo kia.

Bùm!

Tiếng vang giống như tiếng chuông lớn vang vọng trong sân, kiếm khí cuồng bạo tung ra, thổi quét khuếch tán, bắn tung tóe thành khí lưu nhỏ vụn.

Một cảnh tượng khiến mọi người chấn động xuất hiện, chỉ thấy kiếm khí của Lục Tử Minh nổ tung thành từng mảnh dưới sự công kích của Dương Minh!

“Cái gì!? Sao có thể, rõ ràng ngươi chỉ là tứ giai!” Mặt mũi Lục Tử Minh tràn đầy vẻ khó tin, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, một kẻ tứ giai yếu ớt mà lại có thể ngăn cản một kiếm nghiêm túc của mình.

Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, hình như đối phương còn chưa triển khai lĩnh vực.

Nhưng Lục Tử Minh không biết, lĩnh vực của Dương Minh chính là không có lĩnh vực.

Quy kết toàn bộ linh lục cho bản thân, hy sinh năng lực trong phạm vi lớn làm cái giá, đổi lấy công kích đơn thể cường độ cao, tương tự như ánh sáng tâm linh bản cấp thấp.

Bình Luận (0)
Comment