Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 63 - Chương 63: Phương Hưu Chính Là Ánh Sáng Của Đảng (1)

Chương 63: Phương Hưu chính là ánh sáng của đảng (1) Chương 63: Phương Hưu chính là ánh sáng của đảng (1)

“Hừ, cố làm ra vẻ huyền bí, diễn đàn này với người trong giới mà nói thì không phải là bí mật, hoặc có ngự linh sư khác sau lưng ngươi nói không chừng.” Trầm Linh Tuyết hừ lạnh nói .

Lý Văn Hạo cũng không khỏi kinh ngạc, tiếp tục nói: “Phương tiên sinh, năng lực tiên tri đối với cục điều tra là rất quan trọng, cho nên hôm nay mời ngươi về cục điều tra một chuyến.”

“Ừ.” Phương Hưu đặt chén trà xuống, đứng dậy đi ra ngoài cửa.

Một tiếng sau

Phương Hưu được đưa đến cục điều tra thành phố Lục Đằng.

Cục điều tra ở trong một toà nhà dưới lòng đất, rất kín đáo.

Nhưng nơi này vẫn tồn tại không ít quỷ dị, những quỷ dị hư ảo đang vô thức đi lang thang trong cục điều tra, nhưng không có ai phát hiện ra chúng.

Nhìn thấy cảnh này, Phương Hưu càng xác định, ngự linh sư cũng không nhìn thấy quỷ dị đầy trên đường, chỉ có hắn nhìn thấy, nếu không cục điều tra chuyên môn xử lý sự kiện quỷ dị sẽ không có khả năng tồn tại nhiều quỷ dị lảng vảng đến thế.

Rất nhanh, hắn được sắp xếp vào phòng nghỉ chờ đợi, hai người Trầm Linh Tuyết và Lý Văn Hạo đi báo cáo với cục trưởng.

Văn phòng cục trưởng.

Vương Đức Hải đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế trong văn phòng, vừa uống trà vừa nghe hai người họ báo cáo.

Nhưng khi báo cáo được càng nhiều, Vương Đức Hải đã sớm đặt chén trà xuống, biểu cảm vốn bình tĩnh càng trở nên khiếp sợ.

“Ngươi khẳng định là dự đoán tương lai?” Vương Đức Hải thấy hơi khó tin.

Lý Văn Hạo gật đầu, trịnh trọng nói: “Phương Hưu chắc chắn rằng hắn đã biết chúng ta sẽ đến tìm hắn, thậm chí còn biết tên và thông tin của chúng ta.”

Trầm Linh Tuyết ở bên cạnh cũng gật đầu.

Hai người họ đã ngầm hiểu ai cũng không được nói đến những bức thư tình hay sự yêu thích màu hồng phấn.

Vương Đức Hải trầm ngâm một lúc nói: “Chuyện biết trước được chuyện tương lai, ngoài các người còn có ai biết nữa?”

“Còn có Triệu Hạo, người cùng Phương Hưu đi ra từ quỷ vực.”

“Ừ, việc này bất kể là thật hay giả, tạm thời cứ liệt vào cơ mật, Triệu Hạo đã sắp xếp giữ bí mật, việc dự đoán tương lai có liên lụy rộng, một khi xác định năng lực đó là thật, tuyệt đối không được để lộ bất cứ thông tin nào, hiểu chưa?

“Đã hiểu!”

“Dãy xổ số ở đâu?”

“Ở đây.”

Lý Văn Hạo vội vàng đưa cho Vương Đức Hải tờ giấy ghi chú có ghi số trúng thưởng.

Vương Đức Hải quan sát một lúc rồi nói: “Việc đoán chính xác số xổ số trúng thưởng, không tính là đoán trước tương lai.

Nói không chừng Phương Hưu đã sắp xếp người ở chỗ mở thưởng từ trước, chuẩn bị động tay động chân.

Lý Văn Hạo, ngươi nhanh đi sắp xếp, tìm hai người đáng tin cậy dẫn chương trình mở thưởng tối nay, nhất định phải làm cho kết quả mở thưởng hoàn toàn là ngẫu nhiên.”

“Vâng, cục trưởng Vương.” Lý Văn Hạo lập tức xuất phát, đi sắp xếp chuyện xổ số.

Lúc này, Vương Đức Hải nhìn về phía Trầm Linh Tuyết.

“Tiểu Trầm, ngươi cũng được xem là một ngự linh sư nhiều năm, với kinh nghiệm của ngươi, ngươi có cho rằng Phương Hưu có đang nói dối không?”

Mặc dù Trầm Linh Tuyết không hài lòng với thái độ của Phương Hưu, nhưng vẫn nói sự thật: “Ta không chắc, mặc dù ngay từ đầu Phương Hưu đã bỏ sót một con số, nhưng hắn quá bình tĩnh, không hề có chút hoảng loạn nào, nếu hắn là kẻ lừa đảo, thì nhất định là kẻ lừa đảo có tố chất tâm lý rất mạnh.

Mặt khác, hắn không có lý do để lừa chúng ra, năng lực tiên tri không giống với những thứ khác, quá dễ để vạch trần, có thể lừa một lần, còn có thể lừa dối lần thứ hai sao?

Chẳng qua cá nhân ta cho rằng Phương Hưu là đang nói dối.”

“Vậy à, dựa vào đâu để chắc chắn?”

“Trực giác của phụ nữ.”

Vương Đức Hải: “….”

Hắn ta uống một ngụm trà, dừng một lúc nói: “Thật không thể giả, giả cũng không thể là thật, chỉ cần đợi kết quả mở thưởng buổi tối, đáng tiếc hắn chỉ là ngự linh sư mới, linh tính quá yếu, bằng không có thể thực hiện một số kiểm tra khác.

Đúng rồi, hắn còn nói bên trong viện tâm thần Thanh Sơn có mấy chục con quỷ dị?”

Nhắc tới chuyện này, khóe miệng Trầm Linh Tuyết nở nụ cười chế giễu: “Cục trưởng Vương, đừng bảo ngươi tin những gì hắn nói đấy nhé? Nhìn khắp thế giới này, không có quỷ vực nào xuất hiện mấy chục quỷ dị cùng lúc, Phương Hưu kia cũng chỉ là người mới thôi, kể cả hắn có năng lực tiên tri thật, nhìn thấy mấy chục quỷ dị như kia cũng chỉ có thể nói rằng thứ hắn nhìn thấy là quỷ nô bị quỷ dị khống chế.

Con người trong trạng thái kinh hãi cực độ, gió thổi cỏ lay cũng sẽ bị phóng đại vô hạn.

Theo phán đoán của ta, cả quỷ vực của Thư Viện Bách Liễu chắc chỉ tồn tại hai quỷ dị, nếu như thực sự có đến mấy chục con, đừng nói là đoán trước, kể cả là biết trước, hắn cũng không thể sống sót thoát ra.

Bình Luận (0)
Comment