“Bây giờ ta sẽ kiểm tra ô nhiễm tâm linh cho ngươi, đây là máy kiểm tra nói dối linh tính, khác với máy kiểm tra nói dối thông thường khác, đây là máy kiểm tra nói dối nhờ dao động linh tính, máy bình thường các đặc công được huấn luyện chuyên nghiệp cũng có thể lừa được nhưng không ai có thể lừa máy kiểm tra nói dối linh tính này.
Linh tính là biểu hiện của tâm linh, chỉ cần ngươi trong ngoài bất nhất, nó sẽ có phản ứng, vì thế ngươi phải thành thật trả lời, không được nói dối.
Đây cũng là bài kiểm tra mà mỗi ngự linh sư mới đến phải thực hiện, cục điều tra sẽ không để bất kỳ ngự linh sư bị ô nhiễm nghiêm trọng nào ở ngoài.”
“Ừm.” Phương Hưu gật đầu.
“Câu hỏi thứ nhất, nếu như có một quỷ dị mạnh mẽ đang trắng trợn đồ sát trong thành phố, lựa chọn của ngươi là: một chiến đấu với quỷ dị, hai là tự mình chạy trốn, ba là cứu người trong khả năng, có thể dẫn bao nhiêu người chạy thoát thì dẫn bấy nhiêu người.”
“Ta chọn cái thư nhất, chiến đấu với quỷ dị.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
Trầm Linh Tuyết nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ, sau đó lại nhìn máy kiểm tra nói dối linh tính, kết quả cho thấy hắn không nói dối.
Nàng ta hơi kinh ngạc.
Nàng ta chưa từng nghĩ tới Phương Hưu là người sẽ không tiếc mạng mình vì người khác.
Đúng là Phương Hưu không nói dối về vấn đề này, hắn hận mọi quỷ dị, kể cả không đánh lại, hắn cũng sẽ thử để lấy được càng nhiều tin tức hơn, tìm kiếm điểm yếu của quỷ dị, một lần không giết được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần.
“Câu hỏi thứ hai, nếu như sau này sự kiện quỷ dị ngày càng nhiều, nhân loại không địch nổi, hơn nữa còn xuất hiện quỷ dị có trí tuệ mời ngươi gia nhập phe chúng, chỉ cần ngươi gia nhập thì sẽ có sức mạnh to lớn, có được địa vị cũng như quyền lực khó mà tưởng tượng ra, ngươi có gia nhập không?”
“Sẽ không.”
“Không thật sao? Nếu như quỷ dị kia hứa cho ngươi quyền lực cực lớn, hơn nữa còn cho ngươi danh ngạch, bảo vệ người thân, bạn bè, người yêu ngươi không bị tổn thương, ngươi vẫn không gia nhập sao?”
“Sẽ không.” Đáp án của Phương Hưu vẫn ngắn gọn và súc tích.
Máy kiểm tra nói dối không hề dao động.
Trầm Linh Tuyết thấy hơi khó tin, từ đâu đến cuối, nàng ta vẫn luôn cảm thấy Phương Hưu không phải người một lòng vì nhân loại.
“Vậy nếu như người nhà ngươi nương nhờ quỷ dị rồi mời ngươi gia nhập thì sao?”
“Ta không có người nhà.”
“Vậy bạn ngươi thì sao, theo ta được biết quan hệ của ngươi và Triệu Hạo rất tốt, hơn nữa hắn là người bạn duy nhất của ngươi, nếu như hắn muốn ngươi phản bội nhân loại, theo phe quỷ dị, ngươi có đồng ý không?”
“Vậy ta sẽ không để ý việc không có bạn bè.”
Trầm Linh Tuyết: “...”
“Câu hỏi thứ ba, sau khi trở thành ngự linh sư, việc ngươi muốn làm nhất là gì? Nói cách khác là lý tưởng của ngươi là gì?”
“Giết hết tất cả quỷ dị trên thế giới này.”
Nhất thời căn phòng chìm vào im lặng, Trầm Linh Tuyết nhìn máy kiểm tra nói dối không có phản ứng, nàng ta kinh ngạc.
Là giả phải không?
Trong đội ngũ ngự linh sư lúc nào mà chẳng xuất hiện một nhân vật mang ánh sáng của Đảng như thế?
Nàng ta từng thấy không ít ngự linh sư tiếp nhận kiểm tra nhưng chưa có ai như Phương Hưu cả.
Thậm chí có ngự linh sư còn trả lời cực kỳ ích kỷ, biến thái, suy cho cùng đều là người tâm linh bị vấy bẩn, mặt u ám trong tính cách bị phóng đại vô hạn.
Ví dụ như câu hỏi đầu tiên, quỷ dị mạnh mẽ đang chém giết trong thành phố, có người trực tiếp chọn tự mình bỏ chạy, người tốt hơn thì chọn cứu được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Trình độ ô nhiễm tâm linh của vài người ở mức cao thì còn khoa trương hơn.
Gì cơ? Quỷ dị đang chém giết? Vậy ta giết cùng ngươi, xem ai giết nhanh hơn.
Câu hỏi thứ hai là từ chối gia nhập phe quỷ dị.
Đáp án của phần lớn ngự linh sư là đánh không lại thi gia nhập, kẻ nào mạnh thì gia nhập phe kẻ đó, kẻ nào đối xử tốt thi theo phe kẻ đó.
Ngự linh sư biến thái: Ta thích quỷ dị nhất!
Câu hỏi thứ ba càng không cần nói đến.
Gì mà sống tiếp, để thành công, vinh hoa phú quý, cưới một trăm lão bà,...
Ngự linh sư biến thái: “Máu thịt khổ ải, phi thăng thành quỷ dị! Lý tưởng của ta là trở thành một quỷ dị chính thức.”
Thực ra không phải không có ai trả lời như Phương Hưu nhưng sau khi họ trả lời xong, máy kiểm tra nói dối đều rung lên ầm ầm.
Vậy mà đáp án của Phương Hưu lại không làm máy nói dối có phản ứng, điều này chứng tỏ lời hắn nói đều là thật.
Trầm Linh Tuyết không khỏi thay đổi suy nghĩ về Phương Hưu, lẽ nào hắn là một người ngoài lạnh trong nóng như trong truyền thuyết sao?
Mặt ngoài lạnh lùng nhưng ẩn sâu bên trong là trái tim phát sáng, phát nhiệt?