Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 66 - Chương 66: Ta Đã Xuyên Qua Giữa Quá Khứ Và Tương Lai Vô Số Lần (2)

Chương 66: Ta đã xuyên qua giữa quá khứ và tương lai vô số lần (2) Chương 66: Ta đã xuyên qua giữa quá khứ và tương lai vô số lần (2)

Im lặng một lúc, Trầm Linh Tuyết lại hỏi hắn thêm vài vấn đề, Phương Hưu thành thật trả lời.

Sau đó Trầm Linh Tuyết ngu người luôn.

Đây là thiên sứ thương nhân gian đau khổ nào rơi xuống trần thế này? Nếu như máy kiểm tra nói dối không xảy ra vấn đề, vậy thì Phương Hưu đúng là thiên sứ nhỏ trong nhân loại.

Trong cả đội ngũ ngự linh sư cũng không tìm được ai thẳng thắn, lương thiện như hắn.

“Câu hỏi cuối cùng, ngươi có thể đoán được tương lai thật sao?”

Phương Hưu bình tĩnh nhìn Trầm Linh Tuyết chăm chú, hắn hờ hững nói: “Ta đã xuyên qua tương lai và quá khứ vô số lần, nhìn chán cái chết rồi sống lại, trải nghiệm vô số khả năng vô hạn, với ta mà nói, tương lai cũng chỉ là con rối có thể tùy ý quan sát, thay đổi mà thôi.”

Trầm Linh Tuyết nhìn máy kiểm tra nói dối không chút phản ứng, trong lòng nàng ta thực sự tin tưởng lời Phương Hưu nói rồi.

Có điều nàng ta vẫn không nhịn được mà phàn nàn, hỏi ngươi có thể dự đoán tương lai không, ngươi nói thẳng chẳng phải là được rồi sao? Cứ phải làm màu một tí hả?

Phàn nàn xong, Trầm Linh Tuyết cất máy nói dối đi, đứng dậy, thái độ có vẻ như đã thay đổi.

Nếu như nói thái độ lúc trước là lạnh lùng thì thái độ hiện giờ là xa cách.

Có cảm giác như cực kỳ không muốn đứng cùng chỗ với Phương Hưu.

Nhân loại là thế đấy, khi ngươi phát hiện ra có người có thể vô tư, lương thiện hơn ngươi, ngươi sẽ cảm thấy hắn giả vờ lương thiện, làm cho ra vẻ.

Nhưng khi ngươi phát hiện ra hắn không giả vờ, ngươi sẽ xa cách nhân vật toàn thân phát ra ánh sáng này theo bản năng, ánh sáng trên người hắn sẽ khiến bóng tối trong lòng ngươi lộ ra ngoài.

Trầm Linh Tuyết đang có cảm giác đó, lúc đầu nàng ta bất mãn với thái độ lạnh lùng tự cho mình là đúng của Phương Hưu, nhưng sau khi kiểm tra xong, nàng ta phát hiện ra Phương Hưu là người chính trực, lương thiện như thế.

Vậy bản thân nàng ta nhìn không vừa mắt một người tốt, chẳng phải chứng tỏ nhân phẩm nàng ta rất kém sao?

Sự kiêu ngạo trong lòng khiến nàng ta không thể làm ra chuyện trước thì kênh kiệu, sau thì cung kính, vì thế nàng ta bài xích, muốn tránh xa theo bản năng.

“Ngươi thông qua bài kiểm tra rồi, theo ta gặp cục trưởng Vương.” Trầm Linh Tuyết bỏ lại một câu rồi rời đi.

Hai người nhanh chóng tới phòng làm việc của cục trưởng Vương.

Trầm Linh Tuyết đặt báo cáo kiểm tra trước mặt Vương Đức Hải.

“Hắn thông qua bài kiểm tra rồi.”

Vương Đức Hải nhận báo cáo, đánh giá Phương Hưu một lượt rồi mỉm cười: “Phương Hưu phải không, ta tự giới thiệu một chút, ta là Vương Đức Hải, hiện đang giữ chức cục trưởng cục điều tra thành phố Lục Đằng, ngồi đi.”

Nói xong hắn ta cầm báo cáo, vừa đọc vừa tán gẫu mang tính thăm dò.

Chẳng qua Vương Đức Hải vừa nói một chữ, ngay giây sau hắn ta như bị kẹt lại.

“Ngươi...”

Mắt hắn ta trợn tròn, nhìn báo cáo trong tay mà không thể tin nổi.

Chỉ vì báo cáo này quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức đừng nói là ngự linh sư, kể cả người bình thường, tâm linh không bị ô nhiễm cũng không thể trả lời hoàn mỹ như thế.

Hắn ta nhìn Trầm Linh Tuyết theo bản năng như đang dùng ánh mắt dò hỏi gì đó.

Trầm Linh Tuyết mặt không cảm xúc, gật đầu.

Vương Đức Hải đè nén sự kinh ngạc trong lòng, hít sâu một hơi rồi nói: “Phương tiên sinh, chỉ xét riêng bản báo cáo này thôi, dù cho năng lực của ngươi không phải tiên tri, ta cũng muốn mời ngươi vào cục điều tra.”

“Không cần vội, đợi mở thưởng xong hẵng nói.” Phương Hưu bình tĩnh.

Hắn sẽ không gia nhập cục điều tra vào lúc này, làm thế chẳng có ý nghĩa gì, thứ hắn muốn là dùng thân phận người có khả năng đoán trước tương lai để gia nhập, đến lúc đó hắn sẽ có thể thét được cái giá hợp lý.

Bấy giờ, Trầm Linh Tuyết đột nhiên nói: “Cục trưởng Vương, vừa rồi ta dùng máy kiểm tra nói dối để hỏi năng lực của Phương Hưu có phải đoán trước tương lai không.”

Vương Đức Hải nghiêm mặt: “Kết quả thế nào?”

“Hắn vượt qua bài kiểm tra.”

Nghe thấy đáp án chắc chắn, con ngươi Vương Đức Hải không khỏi co lại nhưng hắn ta vẫn chưa tin ngay, bởi vì hắn ta biết máy kiểm tra nói dối không phải vạn năng.

Đúng là nó có năng lực nhìn thấu lời nói dối, chỉ cần nói một đằng, nghĩ một nẻo, máy kiểm tra nói dối linh tính sẽ cảnh báo, nhưng nếu như một người bị thôi miên, trong lòng hắn kiên quyết cho rằng bản thân có năng lực đoán trước tương lai, vậy thì máy kiểm tra nói dối linh tính sẽ phán là ngươi đang nói thật.

Đây là điều khiến Vương Đức Hải còn nghi ngờ.

Sau đó hai người bắt đầu tán gẫu, mặc dù nội dung báo cáo hoàn mỹ nhưng thân là cục trưởng cục điều tra, đương nhiên Vương Đức Hải cũng có mắt nhìn người của riêng mình.

Phương Hưu rất phản cảm với kiểu nói chuyện phiếm thế này, trong mắt hắn, điều này là lãng phí thời gian, bây giờ hắn chỉ muốn mạnh lên, sau đó để quỷ dị toàn thế giới cảm nhận được đau khổ.

Bình Luận (0)
Comment