May mà lúc hai người đang trò chuyện, cửa phòng làm việc bang một tiếng bị mở ra.
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ công sở lửa giận ngút trời lao vào.
Vương Đức Hải lập tức nhíu mày: “Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, làm chuyện gì cũng không được hấp tấp, ngươi...”
Hắn ta còn chưa nói xong, người đàn ông trẻ tuổi kia đã trực tiếp ngắt lời: “Cục trưởng Vương, xảy ra chuyện lớn rồi! Phó đội trưởng, hắn ta... hắn ta chết rồi!”
“Gì cơ!!” Vương Đức Hải đứng phắt dậy khỏi cái ghế, mặt mày kinh ngạc.
“Sao hắn ta lại có thể chết được? Bạch Tề không chỉ là người có chiến lực cao nhất trong cục chúng ta mà còn là ngự linh sư đứng đầu trong thành phố Lục Đằng này, tuyệt đối không thể nào! Mau, mau nói xem rốt cuộc là sao!”
Nghe thấy tin tức phó đội trưởng Bạch Tề chết, Vương Đức Hải hoàn toàn hoảng loạn ròi, Bạch Tề là con át chủ bải dưới tay hắn ta, nếu như con át chủ bài ngã xuống. Vậy thì thành phố Lục Đằng sẽ hoàn toàn hỗn loạn.
“Trước đó đội trưởng Dương và phó đội trưởng Bạch đều đi tra tung tích quỷ đầu người, ban đầu, với thực lực của phó đội trưởng Bạch Tề đối phó với con quỷ đầu người thì quỷ đầu người sẽ không còn đường sống, ai ngờ ở tòa nhà Lạn Vĩ khu ngoại ô thị trấn Thanh Bắc, ngoại trừ quỷ đầu người ra cồn có một quỷ dị khác ẩn nấp, quỷ dị kia đánh lén nên phó đội trưởng Bạch...” Nói đến đây, người đàn ông trẻ tuổi trắng bệch cả mặt.
“Gì cơ! Còn có một quỷ dị khác!?” Vương Đức Hải đột nhiên nổi trận lôi đình, hắn ta ném thẳng tập văn kiện qua.
“Công việc tình báo của các ngươi để làm gì hả! Thị trấn Thanh Bắc còn có một quỷ dị nữa ẩn nấp, tại sao các ngươi không biết trước!”
Thanh niên kia bị dọa sắp khóc: “Cục... cục trưởng Vương, trước đó bộ tình báo tiến hành điều tra khắp thành phố, thực sự có tra tới thị trấn Thanh Bắc rồi, khi ấy đúng là không phát hiện ra quỷ dị kia, hình như con quỷ dị kia sau này mới đột nhiên xuất hiện.”
Vương Đức Hải hít sâu một hơi, miễn cưỡng nén giận: “Dương Minh đâu?”
Làm cục trưởng cục điều tra, hắn ta biết rõ lúc này không thể để cảm xúc tức giận làm ảnh hưởng tới phán đoán của mình, mặc dù hai con quỷ dị kia đánh lén nhưng có thể giết chết Bạch Tề thì thực lực của chúng chắc chắn không phải tầm thường, nếu như không tăng cường đối phó, e là cả thị trấn Thanh Bắc đều sẽ bị giết sạch, thậm chí cả khu thành thị thành phố Lục Đằng cũng sẽ chịu trận theo.
“Sau khi đội trưởng Dương biết tin đã lên đường đến thị trấn Thanh Bắc rồi.”
“Chuẩn bị xe đi! Mau chuẩn bị xe, tất cả điều tra viên không có nhiệm vụ bên ngoài đều đuổi tới thị trấn Thanh Bắc cho ta, ngoài ra, gọi điện thoại thông báo cho người phụ trách của các tổ chức ngự linh sư lớn trong dân gian, để họ phái người tới thị trấn Thanh Bắc, chỉ cần giải quyết được chuyện quỷ dị lần này, cục điều tra tình nguyện lấy ra ba nghìn linh tệ, mười rễ linh hương làm thù lao!” Vương Đức Hải gần như gào thét lên.
Nghe thấy linh tệ và linh hương, Phương Hưu hơi động lòng, hai thứ này hắn mới chỉ nhìn thấy ảnh trên diễn đàn quỷ dị chứ chưa được thấy đồ thật.
Linh tệ là tiền tệ lưu thông chủ yếu giữa các ngự linh sư nhưng có rất ít ngự linh sư coi linh tệ như tiền, nói đúng ra thì linh tệ là một loại vật liệu linh tính, là một loại gang thép có tính chất đặc biệt: thép tâm linh.
Đây là loại thép có thể truyền được linh tính do tổng bộ cục điều tra nghiên cứu ra.
Loại thép này cực kỳ quý giá, có đặc tính truyền linh tính, cũng có thể nói ngự linh sư có thể dùng linh tệ để tạo vũ khí, vật dụng phòng ngự,...
Vũ khí phòng ngự bình thường vốn chẳng thể đối phó với quỷ dị nhưng trang bị được tạo bằng thép linh tính, chỉ cần đưa linh tính vào là có thể có tác dụng với quỷ dị rồi.
Đừng bao giờ coi thường tác dụng của trang bị vũ khí, bởi vì con người thoát ly ra khỏi động vật cũng không tránh khỏi liên quan tới trang bị vũ khí.
Khi vũ khí bình thường không đối phó được với quỷ dị, vũ khí làm bằng thép tâm linh thể hiện rõ tính quan trọng.
Còn linh hương, đây cũng là một tài nguyên quý giá mà tổng bộ cục điều tra chế tạo ra.
Linh hương có thể chậm rãi hóa giải sự mất khống chế tâm linh của ngự linh sư.
Tâm linh mất khống chế là một nan đề mà mỗi ngự linh sư phải đối mặt, khi thực lực không ngừng tăng lên, tâm linh bị vấy bẩn cũng ngày càng nghiêm trọng, dẫn đến tâm linh mất khống chế, nhưng linh hương lại có thể ngăn cản tâm linh bị ô nhiễm, có thể nói đây là thần dược cứu mạng ngự linh sư.
Vương Đức Hải không ngừng gọi điện thoại, điều động số lượng lớn nhân lực, vật lực, năng lực mà cục điều tra sở hữu đã hoàn toàn lộ ra vào giờ khắc ấy.