Chương 138: Cương Thi.
Chương 138: Cương Thi.Chương 138: Cương Thi.
"Lúc ấy ta sợ đến choáng váng, vội vàng trốn đi.
"Ta từ khe cửa nhìn thấy Tiểu Lý trở vê hình như rất không bình thường, không nói một lời, sắc mặt xanh tím, đi đường thì nhảy nhót, gặp người liền căn, trong nhà vài người đều bị cắn chết, hơn nữa thi thể bị hắn cắn chết nhìn qua đều rất không thích hợp."
"May mắn hắn không phát hiện ta, căn người xong liền đi.
"Ta vốn cũng muốn chạy, nhưng lại nghĩ đến tuổi của mình, cũng sống đủ rồi, liền chạy tới tìm Nam tiểu thư, nhưng lại không thấy nàng đâu. '
"Đây là chuyện tốt, chứng minh Nam tiểu thư không chết, ta muốn dẫn nàng đi tìm Cố Vân lão bản, kết quả nàng trốn sống chết không chịu đi ra, lát nữa nếu Tiểu Lý lại trở về có thể liền nguy hiểm!"
Nghe Lưu mụ nói xong, Hồng tỷ cả kinh: "Lại là nữ nhân áo trắng không đầu, Tiểu Thần, Triệu thúc vừa rồi cũng nhắc tới nữ nhân này."
Giang Thần gật gật đầu: "Ừ."
"Hồng Nhã tiểu thư, mặc kệ nói như thế nào, mau, các ngươi đi ra ngoài trước, đi tìm lão thái gia, bên kia của bọn họ có mấy cao nhân, nghe nói có thể trừ tà, nơi đó mới an toàn!"
Hồng tỷ lắc đầu: "Tìm Tiểu Nam rồi đi"
"Nhưng nếu kêu quá lớn, dễ gây sự chú ý của Tiểu Lý." Lưu mụ vội vàng nói: "Các ngươi đi trước đi, lão già này cũng không sợ chết, để ta ở lại đây tìm Nam tiểu thư." Hồng tỷ suy nghĩ một chút: "Ta gọi điện thoại cho nàng."
Nói xong lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số.
Ba người đều nín thở tĩnh khí.
"Đinh linh linh... Đinh linh linh..."
Tiếng chuông điện thoại trong trẻo vang lên, vang vọng khắp biệt thự yên tĩnh. Đó là tiếng chuông điện thoại phát ra từ căn phòng bên trái tầng ba.
Lưu mụ gật đầu, nói: "Thì ra là ở đây. Mau, chúng ta lên tìm nàng."
Nàng dẫn đầu, Giang Thần và Hồng tỷ đi theo sau.
Lúc đi ngang qua phòng ở giữa tầng một, Lưu mụ nhìn thoáng qua, vẻ mặt có chút sợ hãi: "Đây là đầu bếp Chu mới tới, sau khi bị Tiểu Lý cắn chết thì bị treo ở đây. Mỗi lần ta đi ngang qua đây đều có cảm giác như hắn đang nhìn ta."
Nàng nói xong, run rẩy một cái. Hồng tỷ cũng thấy nổi da gà.
"AI"
Lúc lên tâng hai, Hồng tỷ đột nhiên giật mình che miệng, kêu lên một tiếng.
Tại đây, nằm hai thi thể nữ nhân, hẳn là những bảo mẫu bình thường. Các nàng cũng có sắc mặt xanh tím, môi trắng bệch. Điều đáng sợ hơn nữa là, hai thi thể này đang quay mặt về phía đầu cầu thang, giống như nghe thấy có người đi lên mới quay lại.
"Cái gì?!" Lưu mụ càng thêm sợ hãi.
"Các nàng... các nàng vừa rồi rõ ràng không phải như vậy!"
"Cái gì? Ngươi nói tư thế thi thể đã thay đổi?" Hồng tỷ trừng mắt, cảm thấy da đầu tê dại. Lưu mụ gật đầu, vừa định nói gì đó, đột nhiên ngạc nhiên há miệng: "Ngươi... ngươi làm gì vậy?"
Chỉ thấy Giang Thần đã đi lên phía trước, tay không biết từ đâu lấy ra một sợi xích sắt, trên còn có một cái khóa. Hắn quấn sợi xích sắt quanh cổ của hai thi thể vài vòng, sau đó vòng qua tay vịn hành lang, dùng sức kéo chặt về phía sau, cài lại khóa.
Lưu mụ và Hồng tỷ nhìn đến vẻ mặt đại ra.
Hai thi thể bị làm như vậy, trông càng dữ tợn, quỷ dị. Nhưng đồng thời, cũng có một chút đáng thương. Bởi vì cổ các nàng đều sắp bị siết nổ, lõm sâu vào, đầu gần như sắp rụng đầu xuống.
Con mẹ nó ngươi làm gì a? Thi quỷ cấp thấp phân nộ, quỷ khí+9.
Cương thi Lưu mụ khiếp sợ, Bồ Tát Sống đã thấy nhiều, Diêm Vương Sống lần đầu tiên thấy, đối với thi thể ngươi đều có thể tàn nhẫn như vậy? Quỷ Khí + 80.
"Được rồi, không có gì. Như vậy hai cỗ thi thể này sẽ không thay đổi tư thế nữa." Giang Thần vỗ vỗ tay, như thể chỉ làm một việc nhỏ không đáng kể.
"Cái này... Lưu mụ do dự một chút: "Hay là đi tìm Nam tiểu thư trước đi!"...
"Trong phòng ngủ, dưới giường."
Một tiểu cô nương mặt búp bê, dáng người như sóng lớn mãnh liệt cúp điện thoại di động, trên khuôn mặt đáng yêu bây giờ đã xám như tro.
Dưới góc trán nàng, mồ hôi to như hạt đậu rơi như mưa, gắt gao nhìn chằm chằm cửa, nghe tiếng bước chân dân dần tiếp cận, trái tim của nàng cơ hồ đều sắp đình trệ. 'Đừng... Đừng vào, đừng vào... '
"Kẽo kẹt!"
Cửa phòng mở ra, khuôn mặt đầy nếp nhăn của Lưu mụ là người đầu tiên dò xét tiến vào, sau khi nhìn thấy tiểu cô nương dưới giường, Lưu mụ nở nụ cười quái dị, huyết sắc trên mặt bắt đầu rút đi, trở nên có chút xanh tím.
'Ha ha ha, Nam tiểu thư, thì ra ngươi ở đây. '
Nàng từng bước đi tới.
Nỗi sợ hãi trên mặt Cố Tiểu Nam cũng phóng đại thêm một bước.
Hồng tỷ thấy vậy đã hiểu ra cái gì: "A, Tiểu Thần, không phải ngươi nói Lưu mụ không phải quỷ sao?
'Dựa theo ngôn ngữ trong nghề của chúng ta.Giang Thân cũng từng bước một đi vào: "Nàng là... Cương thi. ' 'Hắc hắc. '
Vừa nói xong, hắn đột nhiên nở nụ cười, giống như là gặp chuyện gì rất đáng hưng phấn vậy.