Chương 139: Cố Tiểu Nam.
Chương 139: Cố Tiểu Nam.Chương 139: Cố Tiểu Nam.
Hồng tỷ sợ hãi lui về phía sau hai bước, vẻ mặt lộ vẻ kinh hãi.
Lưu mụ không bình thường, nhưng Giang Thần... dường như càng không bình thường!
"Cương thi, hẳn là rất kháng đánh đi." Giang Thần lẩm bẩm một câu, sau đó lặng lẽ đóng cửa phòng lại.
Ngay sau đó, một tiếng trống vang lên, ma âm rót vào tai. Hồng tỷ tạm thời mất đi ý thức, Cố Tiểu Nam dưới giường cũng vậy.
Lưu mụ thì là hơi sững sờ, chốc lát liền tỉnh táo lại, nhưng lúc này nàng phát hiện, đèn trong phòng đã tắt.
Trong bóng tối, một đôi con ngươi phát ra ánh sáng xanh quỷ dị giống như dã thú nhìn chăm chú vào mình. Nàng không khỏi cảm thấy một trận kinh hãi.
Còn chưa kịp phản ứng lại, một nắm đấm to bằng bao cát đã nặng nề rơi vào mặt của nàng, cổ của nàng trong nháy mắt nghiêng lệch, đầu thiếu chút nữa bị dánh bay ra ngoài.
"Đinh, quỷ khí+99."
"Hống! Ngươi muốn chết!"
"Phanh!"
Kế tiếp, trong phòng vang vọng tiếng rống giận không ngừng của Lưu mụ, cùng với từng trận tiếng vang trâm đục, còn có tiếng xương cốt bị đánh gãy cùng với âm thanh kinh khủng máu thịt bị đập thành tương.
Hồng tỷ bên ngoài nghe mà sởn gai ốc, cơ mặt co rúm từng đợt.
"Tiểu Thần cái này cũng quá mãnh liệt, Lưu mụ lớn tuổi như vậy, chịu không nổi a?"
Đợi hồi lâu, âm thanh khủng bố trong phòng rốt cuộc cũng ngừng lại. Hồng tỷ vẻ mặt khẩn trương, cửa mở ra, Giang Thần tươi cười sáng lạn đi ra, trên mặt có vết máu, lộ vẻ hưng phấn, nhìn qua có chút dọa người.
Phía sau hắn, Cố Tiểu Nam run rẩy đi theo.
Tiểu cô nương đáng yêu, dáng người cực kỳ đầy đặn này bây giờ khuôn mặt trắng bệch. Sau khi nhìn thấy Hồng tỷ, chạy lên nhào vào trong lòng nàng, ô ô ô khóc lên.
"Tiểu di, ta rất sợ, ô ô... Thật đáng sợ, làm ta sợ muốn chết... Ta còn tưởng rằng sẽ không bao giờ được gặp lại ngươi."
Hồng tỷ võ nhẹ lưng nàng, nhỏ giọng an ủi. nàng nhìn cô cháu gái này lớn lên từ nhỏ, quan hệ của hai người vẫn rất tốt, sau khi rời khỏi nhà, Cố Tiểu Nam cũng mấy lần đến tiểu khu Ngọc Uyển thăm nàng, hai người bình thường giống như khuê mật bình thường, không có gì giấu nhau.
"Không có việc gì, không có việc gì, vị Giang Thần ca ca này, khụ... Hồng tỷ do dự một chút, sửa miệng nói: "Vị Giang đại sư này sẽ bảo vệ chúng ta."
Bởi vì bây giờ nàng mới nhớ tới, tuổi của cháu gái của mình không sai biệt lắm với tuổi của Giang Thần.
Cố Tiểu Nam cũng chính là người trước đó nàng đã nói muốn giới thiệu cho Giang Thần.
Sở dĩ có loại ý nghĩ này, một mặt là gần hai năm ở chung, còn có gần đây trải qua một ít chuyện để nàng cảm giác được Giang Thần thành thục cùng ổn trọng vượt xa ngươi cùng lứa tuổi, ở bên hắn cũng cực kỳ có cảm giác an toàn. Nam nhân như vậy tuyệt đối có hấp dẫn trí mạng với nữ nhân.
Mặt khác, bây giờ Hồng tỷ đã biết trên thế giới có quỷ. Mà bản lĩnh trừ quỷ của Giang Thần dù là nàng một người bình thường đều có thể nhìn ra, đủ để xưng tụng hai chữ biến thái! Không riêng gì đuổi quỷ, hắn chỉ sợ còn có để quỷ lưu lại bóng ma tâm lý cả đời nếu như con quỷ này may mắn chạy trốn được...
Trong mắt Hồng tỷ, cũng chỉ có trưởng nữ đời thứ ba của Cố gia - Cố Tiểu Nam về nhan sắc, dáng người đều là tốt nhất, có thể xứng đôi với Giang Thần. Bất quá bây giờ nàng lại có chút do dự.
Một đường đi tới, Giang Thần thể hiện ra thực lực vượt qua nàng dự đoán, nhưng hắn thủ đoạn tàn nhẫn, thao tác biến thái, tâm lý có chút không bình thường vượt qua Hồng tỷ dự đoán...
"A? Vị này... là Khu Quỷ Sư sao?”
Cố Tiểu Nam lúc này nhớ tới cái gì, vội vàng trốn đến phía sau Hồng tỷ, nhìn vê phía Giang Thần thì hai chân còn đang run rẩy, cũng không biết nàng vừa mới trải qua chuyện kinh khủng gì mới có thể sợ hãi thành như vậy.
Thấy tiểu cô nương sợ thành như vậy, Giang Thần vội vàng hiền lành cười, lộ ra một hàm răng trắng hếu.
"Đừng sợ, ta là Khu Quỷ Sư đứng đắn, chỉ giết quỷ không giết người, trước khi ngươi chết, ta sẽ không thương tổn ngươi."
Hai nữ nghe được lời này thân thể đều cứng đờ. Một luồng hơi lạnh chạy dọc lên sống lưng. Đã chết rồi còn muốn bị ngươi tổn thương? Mẹ nó đúng là nhìn thấy Diêm Vương sống!
Nếu không phải Hồng tỷ coi như hiểu Giang Thần, chỉ sợ đã sớm xoay người chạy trốn, khuôn mặt nàng cứng ngắc cười cười:
"Đừng sợ, Tiểu Thần và ta rất quen, trước kia lúc ngươi đến tiểu khu Ngọc Uyển có thể còn có một lần từng thấy qua hắn. Hắn chỉ là... hơi ghét ác như cừu, cho nên thủ đoạn xử lý quỷ quấy phá cũng hung tàn một chút."
Nàng nói ra một lý do chính nàng cũng không quá tin tưởng, an ủi Cố Tiểu Nam một chút, sau đó vội nói:
"Tiểu Nam ngươi biết gia gia ngươi cùng bà nội ở nơi nào sao?”
"A a, có.' Cố Tiểu Nam lại sợ hãi nhìn thoáng qua Giang Thần. Xoay người đi xuống lầu.