Chương 295: Quỷ Dị
Chương 295: Quỷ DịChương 295: Quỷ Dị
Dải binh khí trường long như gầm lên một tiếng, mãnh liệt cuốn về phía đứa bé.
Khuôn mặt Trân Nhân bình tĩnh, toàn thân không ngừng có văn tự đen kịt cưồn cuộn, xen lẫn máu tươi nhỏ giọt, hình thành mảng lớn đỏ sậm.
Đồng thời trong miệng nó còn phát ra tiếng thét chói tai.
Thi thể con chim chết trong thân thể kia cư nhiên võ cánh, bay lên, hóa thành mảng lớn bóng ma bao phủ mà xuống, tràn ngập khí tức nguyên rủa vô tận, chắn về phía binh khí trường long.
Giờ khắc này, Trần Nhân đã dốc hết tất cả vốn liếng.
Bởi vì nó từ trên dải binh khí trường long này cảm nhận được uy hiếp tử vong!
"Chết!" Giang Thần quát khẽ.
Dải binh khí cuộn tròn tạo thành một cơn bão, xé toạc những mảng lớn bóng tối và lời nguyền. Trần Nhân phát ra tiếng kêu thê thảm, dường như những binh khí này không đâm vào con chim chết mà là chính thân thể nó, bởi con chim chết là một phần của nó.
Xoet xoẹt xoẹt...
Các loại vũ khí sắc bén mang theo hàn quang khiếp người, hoàn toàn xoắn nát bóng ma do con chim đen kia tạo thành.
Quỷ khí +99991
Trần Nhân thét lên chói tai, thân thể gần như rã rời, hai tay rủ xuống, thắt lưng cong cong, tứ chỉ vặn vẹo dị biến.
"Ngươi hủy hoại thân thể của ta, ngươi hủy hoại thân thể của ta..."
Nó lẩm bẩm, ngữ khí càng ngày càng điên cuồng. Hai con ngươi trống rỗng, lỗ tai, miệng mũi đều chảy ra máu tươi, bốc lên khí tức âm lãnh kinh người.
Trân Nhân dường như cởi bỏ trói buộc từ "con người" trong thể xác, nó nằm úp sấp xuống, tứ chỉ chạm đất, khớp xương không ngừng vặn vẹo, phát ra tiếng "rắc rắc".
Niềm hy vọng trở thành con người bị hủy hoại, hận ý và lửa giận trong lòng nó leo lên tới đỉnh điểm, ánh mắt âm độc như một con quái vật chọn người mà phệ.
"Trấn!" Giang Thân lại quát lên một chữ.
Yêu lực mênh mông tuôn ra, dải binh khí trường long lần nữa biến đổi, tất cả vật cùn tách ra, hung mãnh trấn sát mà xuống.
Ầm ầm...
Từng tiếng nổ lớn vang lên.
Tâng bình phong màu máu bên ngoài cơ thể Trần Nhân có văn tự nguyền rủa màu đen cuồn cuộn bị đập không ngừng chấn động, máu tươi bắn tung tóe, văn tự màu đen vặn vẹo theo.
"Ngươi hủy hoại thân thể của ta!"
Lệ khí trên người nó càng ngày càng nặng, gần như đã triệt để lột xác thành quái vật. Tứ chi vặn vẹo Trân Nhân dùng sức, ngay tại chỗ xuất hiện một cái hố sâu.
Giây tiếp theo, nó xuất hiện ở trước mặt Giang Thần với tốc độ kinh hoàng.
Trên khuôn mặt kinh khủng kia lộ ra một biểu tình vô cùng khiếp người, gắt gao nhìn chằm chằm hắn. "Ta sẽ phá hủy tất cả của ngươi!"
Bàn tay biến dạng của nó mang theo rất nhiều tơ máu và nguyền rủa vươn ra.
Giờ phút này, thực lực nó thể hiện ra so với lúc trước cường đại hơn gấp đôi!
Cho dù đổi một kỳ nhân cùng cấp bậc đến, chỉ sợ cũng không muốn trực diện Trần Nhân, bị nó nhìn chăm chú, sẽ làm con người dâng lên bản năng sợ hãi nhất từ sâu trong nội tâm.
Nhưng Giang Thần cư nhiên lại đưa mặt tiến về phía trước vài phần.
Miệng hắn nở một nụ cười nồng đậm, để lộ hàm răng trắng hếu. Đồng thời, trong cơ thể hắn vang lên tiếng âm ầm như sóng võ bờ, như nước chảy xiết.
"Tiểu tử, ngươi đánh giỏi đấy."
"Nhưng mà đánh giỏi có ích gì?" "Lăn lộn ngoài đời, cần phải biết dùng cái đầu. ngươi chưa biết gì về ta mà dám xông qua, với chỉ số thông minh thế này, khó mà trở thành một con người hoàn chỉnh được!"
Vừa dứt lời, khuôn mặt hắn bỗng trở nên dữ tợn vô cùng.
"Hống!!!"
Tiếng gầm rú phi nhân loại vỡ bầu trời đêm tĩnh lặng, tất cả cửa sổ trong khu ổ chuột đều vỡ tan tành trong khoảnh khắc.
Chưa dừng lại ở đó, những tòa nhà gần đó xuất hiện những vết nứt trên tường, sau đó... ầm ầm đổ sập!
Còn Trần Nhân đang đứng gần tiếng gầm rú nhất, cánh tay nhuốm máu vừa chạm vào ngực Giang Thần thì toàn thân hắn bỗng bùng nổ.
Thông Thiên Sư Tử Hống. Là tuyệt kỹ phòng thân của Hoàng Sư Tinh, còn sử dụng ở cự ly gần để tấn công đối thủ, gây ra sức tàn phá như vậy, Giang Thần cũng không hề cảm thấy bất ngờ.
Nhưng lúc này, hắn đột nhiên nhíu mày, nhìn xuống mặt đất.
Dưới mảnh "thi thể' lớn nhất của Trần Nhân, một bóng đen vặn vẹo vài lần, cuối cùng biến thành một khuôn mặt người, biểu cảm có chút ngơ ngác.
Sau một thoáng ngẩn người, khuôn mặt đó nhìn về phía hắn.
"Ngươi đã phá hủy thân xác của ta, phá hủy hy vọng biến thành người của ta, †a nhớ lấy ngươi rồi, một ngày nào đó, ta sẽ quay lại, phá hủy tất cả mọi thứ của ngươi!"
"Nhớ lấy tên ta, ta là Trân Nhân!"
"Một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại!"
Nói xong, bóng đen vụt bay đi với tốc độ chóng mặt, ngay cả Giang Thần cũng cảm thấy hoa mắt.
Trong khoảnh khắc, Giang Thần cảm nhận được một loại khí tức không thuộc về Huyết Y trên bóng đen này.
Nếu nói về nó, có chút giống với sự biến đổi của Lão Nhân Gõ Cửa ngày hôm đó...
Nhưng lúc này, hắn không có tâm trí để suy nghĩ về những điều đó, khi nhìn thấy bóng đen của Trân Nhân chỉ trong chớp mắt đã bay đến tận chân trời, Giang Thần cau mày.