Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1005 - Chương 1691: Vận Khí Chó (2)

Chương 1691: Vận khí chó (2) Chương 1691: Vận khí chó (2)Chương 1691: Vận khí chó (2)

Chuong 1691: Van khi cho (2)

Hắn đoán... Hắn không đoán được, bởi vì thật sự quá nhiều!

- Năm mươi vạn chín ngàn mười bảy con.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu bình tĩnh báo ra số lượng sâu xám lớn chuẩn xác mà Chu Phàm có.

Nhưng chỉ là sắc mặt bình tĩnh mà thôi, trong lòng Chu Tiểu Miêu lại vô cùng kinh ngạc, nàng trước giờ chưa từng thấy người lên thuyền nào ở mặt sông chỗ này trong một ngày có thể gia tăng nhiều sâu xám lớn như vậy.

Hậu bối chó này từ đâu mà có?

Chu Tiểu Miêu biết, đó là bởi vì thuyền nói với của nàng.

- Năm mươi vạn, năm mươi vạn chín ngàn mười bảy con sâu xám lớn...

Chu Phàm trố mắt cứng họng, hắn trước giờ chưa từng thấy nhiều sâu xám lớn như vậy.

Hắn có một loại cảm giác vui sướng giống như trời giáng gia tài lớn bị đập ngất, khoái hoạt này giống như đang đi trên đường đột nhiên nhặt được ngân phiếu một trăm vạn huyền tệ vậy, không... Một trăm vạn huyền tệ ngân phiếu và năm mươi vạn sâu xám lớn là chênh lệch quá lớn, nhưng khoái hoạt thì vẫn là loại khoái hoạt này.

Thực Phù cũng vui vẻ ra mặt, nàng cảm thấy cao hứng cho Chu Phàm, nhiều sâu xám lớn như vậy, Chu Phàm trong thời gian ngắn đã không cần lo lắng vê vấn đề sâu xám lớn.

Sau khi Cao hứng, Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu mặt mày tươi cười nói:

- Ngươi nói nhiều sâu xám lớn như vậy là tới từ đâu?

- Sao ta biết được sâu xám lớn của ngươi là tới từ đâu?

Chu Tiểu Miêu giận dữ nói:

- Đây là ngươi đang khoe khoang với ta à?

- Vậy ngươi là làm thế nào mà biết số lượng sâu xám lớn của ta gia tăng nhiều như vậy?

Chu Phàm tò mò hỏi:

- Nếu ngươi đã kiểm tra trước, nên là khi ta vừa lên thuyền đã nói cho ta biết rồi chứ.

- Là thuyền nói cho ta biết.

Chu Tiểu Miêu bực mình nói.

Sâu xám lớn có nhiều tới mấy, cũng không phải của nàng, nàng không muốn để ý tới Chu Phàm.

Lúc này Chu Phàm mới hiểu rõ gật đầu, nhưng nghi hoặc trong lòng hắn vẫn không thể giải thích, hắn cấp tốc nhớ lại, hôm nay có phát sinh một số chuyện gì đặc thù hay không, dẫn tới hắn có được nhiều sâu xám lớn như vậy? Chuyện phát sinh hôm nay rất nhiều, nhưng hắn nhất nhất loại trừ, rất nhanh liên nhớ tới chuyện phát sinh trước khi ngủ, hạt châu lưu ly từ trong miệng chó phun ra, trong hạt châu là đàn quái quyệt lam lục, quái quyệt mười hai cánh và quái quyệt lam lục to lớn.

Nếu thực sự có gì dẫn tới hắn đạt được nhiều sâu xám lớn như vậy, vậy chỉ có thể là hạt châu lưu ly hắn đâm vỡ khi mất khống chế đó.

- Có phải ngươi nhớ ra chuyện gì không?

Chu Tiểu Miêu nhìn Chu Phàm sắc mặt biến hóa, hỏi. Nàng cũng rất hiếu kỳ Chu Phàm là từ đâu mà có được nhiều sâu xám lớn như vậy?

- Ngươi nói liệu có phải là...

Chu Phàm kể lại chuyện hạt châu đó.

Sau khi Chu Tiểu Miêu nghe xong, cười lạnh một tiếng nói:

- Nhất định là như vậy, ngươi đúng là vận khí chó.

Lời này của Chu Tiểu Miêu có chút ý tứ một lời hai nghĩa, Chu Phàm không để ý tới sự châm chọc trong lời nói của Chu Tiểu Miêu, hắn vội hỏi:

- Nó là làm được thế nào?

- Cụ thể làm như thế nào thì ta không rõ, nhưng lúc ấy đàn quái quyệt đó vốn chính là nó và Yểm Linh của nó thu thập, có lẽ những quái quyệt đó chỉ bị nó đánh cho yếu ớt thoi thóp, sau đó lại bị nó dùng đại thần thông cất vào trong hạt châu đó, lại giao cho ngươi đâm vỡ, ngươi vừa đâm vỡ, chúng cũng chết.

- Những quái quyệt bị giết chết đó đương nhiên là được tính lên trên người ngươi, nó tặng cho ngươi một phân lễ gặp mặt rất hậu.

Chu Tiểu Miêu nói tới cuối cùng, hai hàng lông mày nhướng lên, nàng cũng có chút đố ky, trước kia không có người lên thuyền nào có thể được tu sĩ đỉnh cấp chiếu cố như vậy.

Dẫu sao thuyền là bí mật không thể nói ra, nếu ai dám nói ra, vậy sẽ bị thuyền gạt bỏ, người lên thuyên nàng từng gặp, cơ hồ không thể ở giai đoạn này quen biết với tu sĩ đỉnh cấp, càng đừng nói là có được sự chiếu cố của tu sĩ đỉnh cấp.

- Nó tặng một phần hậu lễ cho ta...

Nụ cười Trên mặt Chu Phàm thu liễm,

- Vậy chắc nó không có ác ý với ta, chỉ là nó rốt cuộc là ai?

- Có ác ý hay không thì chưa rõ.

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:

- Trên đời không có thứ gì miễn phí, nói không chừng sau này ngươi sẽ phải trả giá gấp chục lân trăm lần cho nó, dẫu sao ngươi ngay cả nó là không ai biết.

- Không, ta tin nó không có ác ý với ta. Chu Phàm lắc đầu khẳng định, đương nhiên nói là nói như vậy, trước khi chưa rõ lai lịch của nó, cảnh giác nên có thì Chu Phàm vẫn phải có.

- Nhưng nó mạnh như vậy, nếu nó muốn giết ta, chỉ sợ ta cũng không có biện pháp nào?

Chu Phàm lộ ra thần sắc dò hỏi với Chu Tiểu Miêu, hắn cũng hi vọng Chu Tiểu Miêu có thể cung cấp cho hắn một biện pháp tốt để bảo đảm an toàn của hắn.

- Biện pháp thì không phải không có.

Chu Tiểu Miêu liếc Chu Phàm một cái, nói.
Bình Luận (0)
Comment