Chương 1710: Bí mật của ngọc bội (2)
Chương 1710: Bí mật của ngọc bội (2)Chương 1710: Bí mật của ngọc bội (2)
Chương 1710: Bí mật của ngọc bội (2)
- Đã là Khí Cương Đoạn.
Chu Phàm vẫn thẳng thắn nói.
- Ta không hiểu đây là cảnh giới gì.
Chu Nhất Mộc lắc đầu, sắc mặt nghiêm lại hỏi:
- So với Đạo cảnh thì thế nào?
Mắt Chu Phàm hơi thắt lại, hắn không ngờ lại từ trong miệng cha mình nghe thấy từ 'Đạo cảnh này, hắn nói:
- So với Đạo cảnh thì thấp hơn, đây là cảnh giới cuối cùng trước khi tiến vào Đạo cảnh, cha, ngươi từ đâu nghe tới Đạo cảnh?
- Gia gia ngươi nói, hắn nói người Chu gia không được phép tu hành, đây là tổ quy, nhưng nếu muốn tu hành, ngàn vạn lần không thể bước vào Đạo cảnh.
Chu Nhất Mộc lại ngưng trọng nói:
- A Phàm, ngươi có thể không tiến vào Đạo cảnh không?
- Không thể.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Cha, một lý do rất quan trọng mà ta tu hành là để tăng thọ, mà muốn tăng thọ thì phải tiến vào Đạo cảnh, chỉ có Đạo cảnh mới có thể tăng thọ.
- Thì ra là như vậy.
Chu Nhất Mộc cười khổ một tiếng,
- Lúc trước ta và mẹ ngươi quyết định không tuân thủ tổ quy, cũng là vì để ngươi không đến mức một chút hi vọng cũng không có, không ngờ ngươi nhanh như vậy đã sắp tiến vào Đạo cảnh.
- Vì sao tổ tiên lại có quy củ như vậy?
Chu Phàm khó hiểu hỏi.
- Kỳ thật tổ tiên là vì muốn tốt cho chúng ta, bọn họ cũng biết, thế giới này nguy hiểm như vậy, khẳng định sẽ có người không tuân thủ tổ quy, bước lên con đường tu hành, gia gia ngươi nói lúc trước cũng có mấy người như vậy, cho nên mới có quy củ thứ hai, nếu muốn tu hành, ngàn vạn lần không thể bước vào Đạo cảnh.
- Nhưng các tổ tiên cũng đoán được khả năng sẽ có hậu bối có thể tiến vào Đạo cảnh... A Phàm, nếu ngươi quyết định tiến vào Đạo cảnh, vậy cả đời không được phép rời khỏi khối ngọc bội này, nó có thể bảo hộ ngươi không bị tử địch của Chu gia phát hiện ra sự tồn tại của ngươi.
Chu Nhất Mộc nghiêm trang nói: - Về phần vì sao, ta cũng không hiểu, đây là quy củ tổ tiên truyền xuống.
Chu Phàm hơi nhíu mày, giờ hắn mới hiểu được vì sao cha nhất định muốn hắn đeo ngọc bội trên người, nhưng trong lòng hắn lại hiện lên nhiều khó hiểu hơn, hắn hỏi:
- Nhưng vì sao hiện tại mới nói? Vạn nhất ta tiến vào Đạo cảnh, mà lại sơ ý làm mất ngọc bội, vậy không phải sẽ rất nguy hiểm sao?
- Đây là ngọc bội tổ truyền trong nhà, ta từng dặn dò ngươi phải bảo quản thích đáng, mà ngươi cũng đáp ứng ta, ta nghĩ ngươi sẽ không cẩn thận làm mất, cho nên ta không nói.
Chu Nhất Mộc giải thích:
- Quan trọng nhất là, gia gia ngươi đã mấy lần dặn dò, tổ quy là không được phép nhắc tới chuyện của tử địch đó, nói càng nhiều thì lại càng có khả năng bị phát hiện.
Chu Phàm lại ngây ra một thoáng:
- Vì sao nhắc tới nhiều lần sẽ bị phát hiện?
- Không biết, gia gia ngươi cũng là mấy tháng trước khi chết, mới nói việc này cho ta biết, lúc trước hắn chưa từng nói việc này, hiện tại ta đã nói quá nhiều với ngươi rồi.
Trên trán Chu Nhất Mộc đã chảy ra mồ hôi, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi nói:
- Gia gia ngươi nói, tên của tử địch Chu gia, không phải tổ tiên Chu gia quên, mà là vốn không thể nhắc tới, cho nên dứt khoát không truyền xuống cái tên này.
Nói xong câu này, Chu Nhất Mộc ngậm miệng, hắn lắc đầu, bảo Chu Phàm đừng hỏi nữa.
Chu Phàm chỉ có thể trâm mặc, hắn nhìn ngọc bội trong tay, nghĩ lại lời nói của Chu Nhất Mộc, quan trọng nhất là chuyện, chuyện thứ nhất, hắn tiến vào Đạo cảnh, nếu không có ngọc bội sẽ bị phát hiện, chuyện thứ hai, không thể nhắc tới chuyện tử địch Chu gia quá nhiều lần, bằng không có khả năng sẽ bị phát hiện.
Có chút khiến người ta khó có thể tin được, tử địch Chu gia có thể ở ngoài ngàn dặm thậm chí vạn dặm, bọn họ thật sự có biện pháp cảm giác được việc này sao?
Nếu là Chu Phàm vừa tiến vào con đường tu hành không lâu chưa chắc đã tin, nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, thông qua biện pháp nào đó, đối phương có thể làm được điểm này cũng không phải chuyện kỳ quái gì, hắn tạm thời ôm thái độ tin tưởng đối với lời nói Chu Nhất Mộc.
Nếu là thật, vậy tử địch của Chu gia này, sợ rằng còn cường đại hơn hắn nghĩ.
Một tử địch cường đại, nếu bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định đối với tuyệt diệt Chu gia, vậy tuyệt đối là chuyện khiến người ta cảm thấy rất đáng sợ.
Cha cũng không biết Chu gia rốt cuộc đã truyền bao nhiêu đời, cho nên cũng không biết tử địch đó của Chu gia là chuyện từ bao nhiêu năm trước.
Nhưng mấy trăm năm thì chắc là có, mà cha từng nói chỉ cần Đại Ngụy vẫn còn, gia tộc của tử địch đó sẽ không ngã xuống. Chu Phàm vốn hoài nghi là hoàng thất Đại Nguy nhưng cha nói gia gia phủ nhận khả năng này, nếu đúng là như vậy, rất có thể là một số đại thế gia hoặc thế lực lớn có quan hệ chặt chẽ với hoàng thất Đại Ngụy.
Nghĩ đến đây, tâm tình Chu Phàm trở nên trâm trọng, những đại thế gia hoặc thế lực lớn đó đứng sừng sững trên tầng đỉnh của Đại Ngụy, mỗi một nhà đều là tồn tại giống như quái vật lớn.