Chương 1715: Cố sự của hắn (2)
Chương 1715: Cố sự của hắn (2)Chương 1715: Cố sự của hắn (2)
Chuong 1715: Co su cua han (2)
Chu Tiểu Miêu càng lúc càng phan nộ nói:
- Lão thất phu ngươi phong cấm một bộ phận ký ức của ta, không cho ta biết vì sao ta lại lên thuyền, càng sẽ không nói cho ta biết.
- Đừng nói không thể nói, ta không tin trên đời này còn có tôn tại mạnh hơn ngươi, cho dù có, cũng không thể ngay cả việc này cũng không thể nhắc tới.
- Khả năng duy nhất chính là nói dối, ngươi lừa tất cả chúng ta, chính là để đạt thành mục đích nào đó của ngươi, thiên đạo thệ ngôn gì đó đều là giả.
- Không có bờ đối diện, nhiều người lên thuyền như vậy đến đến đi đi, sau khi ta ngủ say chẳng lẽ một người cũng không thành công sao?
Chỉ là bất kể Chu Tiểu Miêu có nói gì, hạng chữ đều không còn biến hóa.
- Ngươi nói ai có thể thành công? Nếu ngươi nói một câu tên hậu bối chó Chu Phàm này có thể thành công, ta khẳng định sẽ tận tâm tận lực phụ trợ hắn, ta tin người dẫn dắt khác cũng vậy.
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Nhưng ngươi dám sao?
- Ngươi ngay cả một câu cũng không dám nói, chúng ta dựa vào cái gì mà phải giúp hắn?
- Nếu hắn không thể thành công, vì sao ngươi lại nguyện ý cho hắn trợ giúp nhất định?
Hạng chữ cuối cùng cũng xuất hiện biến hóa: Sinh tử tùy ngươi.
Chữ do Sương mù tạo thành cuối cùng tản đi, hiển nhiên thuyên không muốn nói gì nữa.
Chu Tiểu Miêu lau máu trên mặt, nàng bật cười:
- Sinh tử tùy ta, đúng vậy, ta ở lại nơi này, đã không có tự do, thứ duy nhất có thể nắm giữ chính là sinh tử của mình, chết cũng đơn giản, chỉ cần nhảy xuống nước sông, là xong hết mọi chuyện.
- Nhưng nếu ta muốn chết, ta đã sớm nhảy rồi.
Nụ cười của Chu Tiểu Miêu thu liễm, nàng bình tĩnh nói:
- Ta sẽ không chết, ta vẫn muốn sống sót để ra ngoài, tìm được hắn, bất kể sinh tử, nếu hắn chết rồi, ta sẽ giết hết tất cả người hại chết hắn, nếu hắn còn sống, vậy ta sẽ giết chết hắn.
- Cố sự của ta và hắn nhất định phải có một kết quải
Nàng dựa vào sự chống đỡ của Tiểu Miêu Đao mà đứng lên, bước chân lảo đảo tiến về phía trước, bướng bỉnh tiến về phía trước, rất nhanh liên biến mất trong sương mù. ...
Chu Phàm ở nhà bảy ngày, thời gian bảy ngày này trừ bầu bạn với cha mẹ, cùng Tiểu Liễu đến dã ngoại, để Tiểu Liễu có kinh nghiệm thực chiến với quái quyệt, cuối cùng Chu Phàm còn tự mình xuất thủ, bồi luyện với Tiểu Liễu.
Khiến Tiểu Liễu không đến mức một chút kinh nghiệm chiến đấu cũng không có.
Ngày đầu tiên vê nhà, Chu Phàm thuận lợi mượn sự trợ giúp của Luyện Khí Tinh Ngọc màu vàng, tiến vào Khí Cương Trung Đoạn.
Mà hiện tại bảy ngày trôi qua, hắn cách bước vào Khí Cương Cao Đoạn cũng chỉ cân thêm sáu, bảy ngày là có thể đột phá.
Mà một khi bước vào Khí Cương Cao Đoạn, vậy hắn sẽ làm chuẩn bị cho Đạo cảnh.
Vì thế rạng sáng bảy ngày sau, Chu Phàm cáo biệt cha mẹ và Tiểu Liễu, bước lên con đường tới Tiêu Lôi Châu Phủ.
Từ Thiên Lương Lý đến Hương Hỏa Lý có một hoang dã rộng lớn, nơi nguy hiểm trong đó như Hủ Cốt Chiểu Trạch lại nhiều vô số kể.
Cho dù là thương đội và tiểu đội võ giả ở ngoài hoang dã tìm kiếm vật quý hiếm, ở những nơi này đều phải cẩn thận, không dám vào quá sâu.
Nhưng dưới thời tiết vào đông lạnh lẽo, lại có một người độc hành trong hoang nguyên của địa vực này.
Nếu thương đội hoặc tiểu đội võ giả lên loại địa phương hoang nguyên này thấy độc hành giả như vậy, khẳng định sẽ bảo trì thái độ cẩn thận, đồng thời không dám có bất kỳ tiểu tâm tư gì.
Bởi vì dám đơn độc một mình ở loại địa vực nguy hiểm này, tuyệt đối có bản lĩnh cường đại.
Người mặc áo bông đen xám này chính là Chu Phàm, hắn rời nhà, đi tới bên này, hắn muốn tới Tiêu Lôi Châu Phủ, nhưng có thể tiện đường đến thăm tiểu nha đầu.
Hắn nghĩ đến sắp được gặp tiểu nha đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tiểu Muội chạy chậm phía sau hắn.
Chỉ hơn mười ngày, Tiểu Muội hiện tại đã to hơn lúc trước một vòng, chỉ là vì nó gần đây ăn quá nhiều, biến thành mập mạp, chạy giống như một cuộn len di động.
Tiểu Quyển đang ngôi trên lưng nó, cười khanh khách.
Trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, Tiểu Muội và Tiểu Quyển biến thành rất thân thiết, đương nhiên có đôi lúc vì thể hiện loại thân thiết này, Tiểu Muội sẽ ngậm Tiểu Quyển ở trong miệng để chơi.
Hoang nguyên vẫn là khô vàng khô vàng xuân hạ thu đông không thay đổi, Chu Phàm nhớ tới những chuyện lúc trước phát sinh khi lần đầu tiên đi qua hoang nguyên, nhất là ở đây gặp Quỷ Táng Quan, điều này khiến khóe miệng hắn giật giật.
Nhưng may mà hắn đã sắp ra khỏi hoang nguyên, cũng không gặp phải Quỷ Táng Quan.
Hắn phân biệt phương hướng một chút, lại lấy ra bản đồ xem, xác nhận mình chỉ cần đi thêm về phía trước một lúc là có thể đến Phất Liễu Khưu.
Tiểu nha đầu hiện tại đang ở Phất Liễu Khưu.
Ra khỏi hoang nguyên, Chu Phàm xách Tiểu Muội lên, bắt đầu thi triển thân pháp thuấn dị, rất nhanh liên nhìn thấy rừng cây liễu.