Chương 1717: Đi đi
Chương 1717: Đi điChương 1717: Đi đi
Chuong 1717: Di di
Thực Phù bị chọc cho ôm bụng cười to.
Chu Phàm bất đắc dĩ, chỉ có thể thở dài một tiếng, xem ra muốn mang tiểu nha đầu về thế giới nhân loại, là gánh thì nặng mà đường thì xa rồi.
Lúc này, có ba Thảo Tử Quyệt bước nhanh tới, chít chít kêu vê phía Thực Phù.
Thực Phù hơi ngẩn ra, nàng nhìn Chu Phàm, sau đó cúi đầu, nàng dường như có chút không biết làm thế nào.
- Làm sao vậy?
Chu Phàm thấy biểu cảm của Thực Phù trở nên quái lạ, hắn không nhịn được mở miệng hỏi:
- Là có quái quyệt đột kích à?
Ở ngoài hoang dã, giữa quái quyệt sẽ vì địa bàn mà phát sinh tranh đấu.
Lúc trước Phất Liễu Khưu cũng không phải thuộc về Thực Phù, là Thực Phù dẫn theo Thảo Tử Quyệt đánh hạ được.
- Không phải.
Thực Phù lắc đầu, trên mặt nàng lộ ra vẻ do dự lo lắng, nhưng nàng vẫn không giấu giếm nói:
- Chúng nói có Ma chi nhất tộc tới tìm ta.
Chu Phàm không biết Thực Phù là trao đổi với Thảo Tử Quyệt thế nào, nhưng Thực Phù nói như vậy khẳng định không thể sai được.
Chu Phàm nghe thấy là Ma Cô Yêu, tâm tình của hắn biến thành phức tạp, hắn cao hứng vì Thực Phù không giấu hắn, nhưng Ma chỉ nhất tộc tìm tới cửa, chắc không phải là Bạch Lãnh Tôn chứ?
Hay là Bạch Lãnh Tôn phái người đến gọi Thực Phù về?
Nếu là như vậy, Thực Phù khẳng định sẽ trở về, hắn muốn Thực Phù trở về thế giới nhân loại sẽ biến thành càng khó hơn.
Thực Phù nhìn Chu Phàm, nàng vừa muốn gặp tộc nhân của mình, nhưng lại sợ Chu Phàm sẽ tức giận.
Tâm tư Chu Phàm chuyển động, nhìn Thực Phù, hắn cười khổ nói:
- Nha đầu ngốc, chẳng lẽ ta lại có thể cản ngươi à, ngươi đi đi, nếu không ta tránh một chút cũng được.
- Không cần, ngươi đợi ta, ta đi rồi sẽ trở lại.
Trên mặt Thực Phù lộ ra nụ cười, đứng lên. Nàng đi mấy bước lại lo lắng quay đầu dặn dò:
- Ngươi không được phép lén lút bỏ đi, nhất định phải chờ ta.
Chu Phàm cười gật đầu.
Sau khi Thực Phù đi rồi, Chu Phàm ngồi xuống, hắn nhíu mày thầm nghĩ nên làm thế nào mới thích hợp, nhưng biết những Ma Cô Yêu đó là vì gì mà tới tìm Thực Phù, hiện tại hắn có nghĩ gì cũng là dư thừa.
Một lát sau, Thực Phù trở lại, cả người nàng có chút thất hồn lạc phách.
- Có phải xảy ra chuyện gì không?
Chu Phàm hỏi.
- Mẹ ta đi rồi.
Thực Phù có chút nghẹn nói.
Bạch Lãnh Tôn chết r6i? Chu Phàm nghe mà lòng hoa nở rộ, chỉ là thấy Thực Phù thương tâm như vậy, hắn có chút đau lòng an ủi:
- Nén bi thương, quyệt chết rồi là không thể sống lại, ta cùng ngươi đi an táng nàng, để nàng ra đi an tường một chút.
Thực Phù nghe Chu Phàm nói vậy thì hơi ngẩn ra, sau đó mới có phản ứng:
- Ngươi hiểu lầm rồi, mẹ ta không phải chết, mà là rời khỏi Hủ Cốt Chiểu Trạch rồi.
Hại ta cao hứng vô ích một hồi, Chu Phàm thở dài một tiếng, hắn có chút lúng túng nói:
- Nàng chỉ rời khỏi mà thôi, ngươi thương tâm như vậy làm gì.
- Nhưng Tam ca nói mẹ quyết định rời khỏi, đồng thời vĩnh viễn không trở lại, ta có thể sẽ không còn được gặp lại nàng nữa.
Mắt Thực Phù lộ vẻ đau thương nói.
Cho dù từ sau khi nàng sinh ra, mẹ một mực rất nghiêm khắc với nàng, chưa từng có bất kỳ lời quan tâm nào, chỉ biết trách cứ nàng, nhưng đó chung quy cũng là mẹ nàng, hiện tại nghe nói mẹ đi không trở lại, Thực Phù khó tránh khỏi cảm thấy thương tâm.
Chu Phàm đầu tiên là cảm thấy vui vẻ vì Bạch Lãnh Tôn đã rời khỏi, nhưng hắn lại cảm thấy không đúng, vội hỏi:
- Não Quân Sư có nói vì sao nàng rời khỏi không?
- Tam ca nói mẹ chậm chạp không thể đột phá, đi tìm biện pháp để trở nên mạnh hơn.
Thực Phù nói.
Lý do này cũng nói thông được, nhưng Chu Phàm cũng trở nên cảnh giác hơn:
- Lần này bọn họ tới đây chỉ là vì nói với ngươi, mẹ ngươi rời khỏi sao?
- Mẹ đi rồi, hiện tại Ma chi nhất tộc đã không có vương, chúng ở Hủ Cốt Chiểu Trạch liên tiếp bại lui, cứ tiếp tục như vậy sẽ bị Lão Nhân Mi trong đầm lầy diệt tộc, Tam ca bảo ta trở vê kế thừa vương vị, nói đây cũng là chuyện mẹ dặn dò...
Trên mặt Thực Phù lộ ra vẻ lo lắng nói.
Âm mưu, đây tuyệt đối là âm muul
Lửa giận trong lòng Chu Phàm bốc lên, một đàn quái quyệt nhỏ, kế thừa vương vị cái quái gì, còn không phải là muốn lừa nữ nhi của ta trở vê sao.
Bạch Lãnh Tôn khẳng định cũng cố ý rời khỏi, như vậy nàng có bậc thang để xuống, lại có thể mượn cơ hội này lừa tiểu nha đầu trở về Ma chi nhất tộc.
- Chu Phàm, ta...
Vẻ mặt Thực Phù khó xử, nàng không nói ra được câu tiếp, bởi vì nàng biết Chu Phàm rất không thích Ma chỉ nhất tộc, khẳng định cũng không thích nàng về Ma chỉ nhất tộc.
Nhưng nấm của Ma chỉ nhất tộc đều là tộc nhân của nàng, mẹ không còn, nàng không nỡ nhìn các Ma Cô Yêu bị người ta sát tận diệt tuyệt.
Chu Phàm thở dài một tiếng nói:
- Ta quả thật không muốn ngươi trở về, nhưng bảo ngươi từ bỏ tộc nhân của ngươi, loại chuyện này ta cũng không làm được, nhưng ngươi phải đáp ứng ta ba chuyện.