Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1040 - Chương 1726: Đêm Thứ Nhất Ở Nhân Tước Sơn (2)

Chương 1726: Đêm thứ nhất ở Nhân Tước Sơn (2) Chương 1726: Đêm thứ nhất ở Nhân Tước Sơn (2)Chương 1726: Đêm thứ nhất ở Nhân Tước Sơn (2)

Chương 1726: Đêm thứ nhất ở Nhân Tước Sơn (2)

Vấn đề đạo đức của Nghe trộm?

Trên vấn đề có thể dính dáng đến an toàn sinh mệnh của mình, Chu Phàm không cho rằng cái này được coi là vấn đề.

Mà nghe trộm của nhĩ thức đủ kín đáo, rất khó bị phát hiện.

Bên thương đội đang cao hứng nói chuyện phiếm, mà tiểu đội võ giả đó thì yên lặng ngươi nói gì.

Chu Phàm hơi nhướng mày, nhĩ thức của hắn tập trung đặt ở bên tiểu đội võ giả, hắn phát hiện ngay cả thanh âm củi lửa bốc cháy thỉnh thoảng phát ra cũng không có, hắn hiểu được, đối phương khẳng định là sử dụng cấm âm phù hoặc phù trận.

Xem ra tiểu đội võ giả này muốn thương lượng chuyện rất trọng yếu, không ngờ ngay cả vấn đề có người sẽ nghe lén cũng cân nhắc đến.

Chu Phàm chỉ có thể thu hồi nhĩ thức, yên lặng nhắm mắt dưỡng thần, cân nhắc đao cương mới.

Khi đêm dài, Chu Phàm sau khi giải quyết tập kích quái quyệt tập kích hắn, bắt đầu bố trí phù trận phòng ngự, đồng thời âm thầm bảo Tiểu Quyển ra bố trí Tiểu Tiểu Quyển cho hắn.

Tiểu Muội hiện tại cũng sẽ thay hắn trực đêm, nhưng Tiểu Muội có thể tạo được bao nhiêu tác dụng, Chu Phàm cũng không dám khẳng định, vẫn là Tiểu Tiểu Quyển có thể khiến hắn yên tâm hơn một chút.

Làm xong những cái này, Chu Phàm nằm xuống ngủ, xuất hiện ở trên thuyền, hắn vẫn giống như thường ngày hàn huyên vài câu với Thực Phù rồi xoay người đi tu luyện.

Chu Tiểu Miêu mấy ngày nay không có mặt, người dẫn dắt thỉnh thoảng sẽ biến mất, đừng nói là Chu Phàm, cho dù là Thực Phù cũng đã quen rồi.

Tu luyện một lúc, đột nhiên truyên đến cảm giác bị kéo ra ngoài, Chu Phàm không quá khẩn trương, bởi vì hiện tại có người ngoài, nếu phát hiện quái quyệt tập kích phù trận phòng ngự của hắn, hắn đã dặn dò Tiểu Quyển, đừng để Tiểu Tiểu Quyển xuất thủ, bằng không trước kia ở dã ngoại đều là Tiểu Tiểu Quyển tự thu thập quái quyệt đột kích thay hắn.

Nếu Tiểu Tiểu Quyển không giải quyết được, mới lay tỉnh Chu Phàm, nhưng hiện tại tình huống hiển nhiên là khác.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc di nói một câu cáo biệt với Thực Phù, cả người thoát ly khỏi thuyền.

Vừa mở mắt, Chu Phàm ngồi dậy, tay hắn tóm lấy đao gỉ và phù đại ở bên cạnh, vừa quan sát bốn phía, sau khi hắn phát hiện không có quái quyệt trùng kích phù trận phòng ngự, nhíu mày hỏi: - Chuyện gì thế?

Hắn là hỏi Tiểu Quyển, trao đổi với Tiểu Tiểu Quyển vẫn rất phí sức.

Tiểu Quyển đã bị đánh thức từ lâu, nàng không dám lơ là, nhìn quét xung quanh, trao đổi với Tiểu Tiểu Quyển đánh thức nàng.

Nhưng Chu Phàm rất nhanh phát hiện chỗ dị thường, trước sau hắn là một mảng đen xì, không nhìn thấy lửa trại của thương đội và tiểu đội võ giả giống như trước khi ngủ.

- Chủ nhân, Tiểu Tiểu Quyển nói bọn họ đều biến mất rồi.

Tiểu Quyển gấp giọng nói, đây là chỗ dị thường Tiểu Tiểu Quyển phát hiện.

Tiểu Tiểu Quyển ngốc, nhưng gặp phải chuyện không thể lý giải, sẽ ưu tiên đánh thức Chu Phàm và Tiểu Quyển trước.

- Ta nhìn thấy rồi, ngươi bảo Tiểu Tiểu Quyển dung hợp với ngươi, xem bọn họ nhìn thấy gì.

Chu Phàm trầm giọng nói.

Tiểu Tiểu Quyển nói còn không bằng đẻ Tiểu Quyển dung hợp bọn họ với nhau, xem có thể thấy bọn họ nhìn thấy gì.

Vì sao bọn họ lại biến mất?

Là lặng lẽ rời khỏi?

Hay là bị quái quyệt giết chết mang đi rồi?

Deu không giống, đây chính là đêm tối, vì sao bọn họ phải không hẹn mà cùng lặng lẽ rời khỏi vào lúc thế này?

Từ trong quan sát của Chu Phàm, thương đội và tiểu đội võ giả chắc không có liên hệ gì, đương nhiên cũng không loại trừ bọn họ đang diễn kịch, chỉ là bọn họ diễn kịch như vậy để làm gì?

Không thể là vì đối phó hắn chứ?

Nếu là quái quyệt giết chết rồi mang đi, vậy quái quyệt này không khỏi quá mạnh rồi, nhiều người như vậy, lại một chút tiếng vang cũng không phát hiện.

Tiểu Quyển trong lúc Chu Phàm đang suy tư, nàng đã dung hợp ký ức của Tiểu Tiểu Quyển mở mắt, nàng hơi sửng sốt nói:

- Chủ nhân, Tiểu Tiểu Quyển nhìn thấy lửa trại của bọn họ đột nhiên tắt, sau đó thì không thấy gì nữa?

Lửa trại tắt, sau đó thì người đã không thấy tăm hơi?

Hai mắt Chu Phàm nghiêm lại, hắn đầu tiên là ngồi xổm xuống dán một tấm Cấm Tà Phù lên trên người Tiểu Muội, sau đó mới rút phù trận đi.

Đêm tối gió lạnh thổi tới, lửa trại lay động. Ý thức của Chu Phàm lập tức triển khai đến cực hạn mười bước, ý thức của hắn không báo trước được nguy hiểm.

Nhĩ tị lưỡng thức đồng thời triển khai.

Lỗ tai nghe thấy tiếng gió vù vù, lại không nghe thấy bất kỳ tiếng nói chuyện, tiếng bước chân, tiếng hít thở dù rất nhỏ nào ở bên ngoài.

Mũi cũng không ngửi được khí vị của con người, Chu Phàm trước khi ngủ đã nhớ kỹ khí vị của bọn họ.

Phạm vi nhĩ tị lưỡng thức có thể bao phủ rất rộng, nhưng trong phạm vi lớn như vậy cũng không thăm dò được dấu vết của bọn họ.

Bọn họ thật sự biến mất rồi.

Cảm thấy chân khí đang nhanh chóng mất đi, Chu Phàm trước tiên rút ý thức vê phạm vi năm bước, nhĩ tị lưỡng thức vẫn duy trì cùng triển khai.
Bình Luận (0)
Comment