Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1044 - Chương 1730: Hồ Đồ Không Biết

Chương 1730: Hồ đồ không biết Chương 1730: Hồ đồ không biếtChương 1730: Hồ đồ không biết

Chương 1730: Hồ đồ không biết

Dẫu sao thương đội có nhiều người như vậy, hàng hóa cũng không ít, bọn họ không ngờ mình lại bị dịch chuyển đi một cách chỉnh thể, cũng không phải chuyện thần kỳ gì.

Cho dù là Chu Phàm lúc ban đầu cũng không ngờ, nếu không có Tiểu Tiểu Quyển điều tra, chắc phải tới hừng đông mới có thể phát hiện.

Nhãn thức của Chu Phàm có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt trên mặt những võ giả trực đêm đó, hắn từ biểu cảm của những võ giả trực đêm này, cảm thấy bọn họ không giống bị quái quyệt phụ thân ký sinh.

Những trực đêm trực đêm đó có lẽ chú ý thấy đuốc của Chu Phàm, nhưng đuốc không tới gần, bọn họ cũng không hề có động tĩnh.

Chu Phàm chậm rãi tiến ve phía trước, võ giả trực đêm của thương đội lờ mờ trở nên rối loạn, bọn họ có người xoay người di gọi người.

Có người bắt đầu kéo cung đáp phù tiễn, nhưng trước khi chưa có mệnh lệnh xác thực, bọn họ không bắn tên.

- Đừng làm ẩu, ta là người.

Chu Phàm vận dụng chân khí phát ra tiếng quát.

- Cho dù ngươi là người, cũng không thể tới gần chỗ chúng ta.

Thương đội có người mở miệng trả lời.

Có lẽ bọn họ không nhìn rõ Chu Phàm, nhưng Chu Phàm có thể thấy rõ bọn họ, người mở miệng là một nam tử trẻ tuổi mặc quần áo màu xám, nhìn qua tuổi chỉ khoảng hơn hai mươi.

- Lúc trước ta là người độc hành đi ở phía trước các ngươi.

Chu Phàm tỏ rõ thân phận.

Nghe thấy là người độc hành, người của thương đội lại cúi đầu nghị luận.

- Hắn không chết à?

- Ai biết được hắn là người hay quái quyệt?

- Không thể đầy tin được.

Đủ loại tiếng nghị luận đều bị Chu Phàm mở ra nhĩ thức nghe rất rõ ràng, điều này khiến hắn càng khẳng định thương đội này chắc là không rõ tình huống.

Một người trung niên thấp béo mặc cẩm y đang thương lượng với nam tử trẻ tuổi.

- Đinh đội trưởng, hiện tại chúng ta nên làm thế nào?

Người trung niên khách khí hỏi.

Nam tử trẻ tuổi là đội trưởng Đinh Phi Hàn của đội hộ vệ thương đội này, hắn nhướng mày nói:

- Trước tiên nghe xem hắn nói gì đã.

- Vị huynh đài này, chắc ngươi biết vào lúc thế này tới gần chúng ta chính là phạm tối ky.

Đinh Phi Hàn cao giọng hô:

- Nếu không có gì, hiện tại mau chóng rời khỏi, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí.

- Nếu các ngươi không muốn nghe ta nói vậy ta có thể không nói.

Chu Phàm bình tĩnh nói:

- Có điều ta nghĩ các ngươi tốt nhất hãy nghe ta nói đã.

- Các ngươi biết hiện tại các ngươi đang ở vị trí nào không?

Người của Thương đội ngơ ngác nhìn nhau, Đinh Phi Hàn nói:

- Đây là ngươi có ý gì?

- Xem ra các ngươi không biết rồi.

Chu Phàm nói:

- Ý của ta là các ngươi đã không ở nơi hạ trại lúc ban đầu, vị trí của các ngươi bị dịch chuyển, nơi này có thể không phải sơn đạo thứ năm của Nhân Tước Sơn, thậm chí ngay cả Nhân Tước Sơn cũng có khả không phải.

- Sao có thể như vậy được? Hắn đang lừa chúng ta.

Người trung niên mặc người trung niên hô khẽ.

Doanh địa của bọn họ vẫn tất cả như thường, người, hàng hóa thậm chí ngay cả lửa trại cũng là lửa trại trước đó, sao có thể không phải là nơi trước đó?

- Ta chỉ là nhắc nhở các ngươi một chút thôi, vê phần các ngươi có tin hay không là chuyện của các ngươi.

Chu Phàm bắt đầu đi ra ngoài sơn đạo,

- Ta muốn vòng qua các ngươi, muốn làm rõ đây là nơi nào, hi vọng các ngươi đừng công kích ta lung tung.

Người của thương đội đều nhìn Chu Phàm cầm đuốc di xa, bắt đầu vòng qua thương đội tiến vê phía trước.

Trong lòng không ít người dâng lên hàn ý, ở ngoài hoang dã, đáng sợ nhất chính là loại tình huống hồ đồ tình cảnh đặc thù mà lại không biết này, bởi vì vào lúc thế này, bất kỳ nguy hiểm rất nhỏ nào cũng sẽ bị phóng to vô hạn.

Bọn họ đều nhìn về phía Đinh Phi Hàn và người trung niên mặc cẩm y.

- Hắn chỉ là một người lạ, chúng ta không cần để ý tới hắn nói hưu nói vượn, nói không chừng hắn là rap tâm hại người đối với thương đội chúng ta.

Người trung niên mặc cẩm y nhìn Đinh Phi Hàn nói:

- Nếu chúng ta không ở nơi trước đó, không thể ngay cả một chút cũng không phát hiện.

- Ở ngoài hoang dã, không có gì là không thể, nếu thực sự nghĩ như vậy, chính là rất nguy hiểm.

Đinh Phi Hàn lắc đầu nói:

- Có phải hay không, chúng ta chỉ cần sai người đi kiểm tra một chút hoàn cảnh xung quanh lúc hạ trại, các ngươi có ai nhớ rõ gân đây có vật dấu hiệu gì không?

Đinh Phi Hàn phụ trách an toàn của thương đội, hắn đã nói như vậy, người trung niên mặc cẩm y cũng ngậm miệng lại.

Rất nhanh các võ giả nhất nhất nói ra vật dấu hiệu mà mình nhớ.

Rất nhanh bọn họ quyết định dùng ba vật dấu hiệu làm đối tượng để tiến hành điều tra.

Phân ra ba tổ, cầm đuốc đi ra khỏi doanh địa, kiểm tra xem vật dấu hiệu có còn hay không?

Không bao lâu sau, bọn họ trở về báo cáo, nói ba vật dấu hiệu đều không thấy, thương đội phát ra tiếng ôn ào, điều này chứng tỏ những gì độc hành giả đó nói đều là thật, bọn họ quả thật không ở vị trí trước đó.
Bình Luận (0)
Comment