Chương 1731: Vẫn ở trong núi
Chương 1731: Vẫn ở trong núiChương 1731: Vẫn ở trong núi
Chương 1731: Van ở trong núi
Nơi này có phải Nhân Tước Sơn hay không cũng là một vấn đề.
-Im lặng.
Đinh Phi Hàn quát lạnh.
Tất cả mọi người ngậm miệng lại, Đinh Phi Hàn tuổi không lớn, nhưng hắn ở trong võ giả của thương đội có quyền uy rất lớn.
- Đinh đội trưởng, hiện tại chúng ta nên làm thế nào?
Người trung niên mặc cẩm y mặt hơi trắng, nhưng vẫn coi như là trấn định nói.
Thế giới này nguy hiểm là nhiều không đếm xuể, dám ra ngoài làm kinh thương, lá gan quá nhỏ thì không làm được loại chuyện này, cho nên cho dù người trung niên mặc cẩm y thực lực thường thường, nhưng cũng vẫn có thể duy trì đủ bình tĩnh.
Đinh Phi Hàn trở nên trâm ngâm, hắn nhìn quét mọi người một vòng, nói:
- Hiện tại cách hừng đông chắc còn hai canh giờ, nếu ta nhớ không nhầm, lửa trại của độc hành giả là biến mất vào một canh giờ trước, sợ rằng chính là lúc đó vị trí của chúng ta đã thay đổi.
- Một canh giờ này chúng ta có thể bình an vô sự, không có nghĩa là hai canh giờ tiếp theo chúng ta có thể không sao, bởi vì chúng ta không biết nơi này là đâu? Các ngươi có thể yên tâm ở lại nơi này sao?
- Hiện tại lập tức lên đường, trước tiên rời khỏi nơi này đã.
- Đinh đội trưởng.
Người trung niên mặc cẩm y không nhịn được thấp giọng nói:
- Nhưng chúng ta có nhiêu hàng hóa như vậy, nơi này lại là nơi chúng ta không quen thuộc, chúng ta cứ xông loạn như vậy, rất có thể sẽ xâm nhập vào trong nguy hiểm không biết, còn không bằng ở lại đây chờ tới hừng đông.
- Dương quản sự, những cái này ta đều hiểu rõ, nhưng ngươi đừng quên, quái quyệt trốn trong chỗ tối dịch chuyển chúng ta đến đây.
Sắc mặt Đinh Phi Hàn ngưng trọng nói:
- Quái quyệt có năng lực như vậy, ngươi cho rằng xác suất nó đang trêu chúng ta là bao lớn?
- Nó có khả năng rất lớn là muốn coi chúng ta như đồ ăn, nó dịch chuyển chúng ta tới đây là sẽ không một mực chờ đợi, thậm chí nó đã thẩm thấu vào trong thương đội chúng ta rồi cũng chưa biết chừng.
- Cứ đợi tại chỗ, so với rời khỏi thì càng nguy hiểm hơn.
Lời nói của Đinh Phi Hàn khiến sắc mặt Dương quản sự trở nên âm tình bất định. - Nghe lời ngươi.
Dương quản sự do dự một chút cũng không kiên trì thêm.
Rất nhanh thương đội bắt đầu thu dọn đồ lên đường.
- Nhưng chúng ta nên đi theo phương hướng nào?
Dương quản sự lại hỏi ra vấn đề mình quan tâm nhất.
- Vừa rồi độc hành giả đó là từ bên này đến.
Đinh Phi Hàn chỉ vào phương hướng Chu Phàm ban đầu đi tới, nói:
- Vậy chúng ta lại đi tới bên kia, chắc cũng khó có thể có phát hiện gì, nếu là như vậy, chúng ta nên đi theo phía sau hắn.
Đinh Phi Hàn lại chỉ vê phía trước sơn đạo Chu Phàm biến mất, nói:
- Như vậy, cho dù phía trước có nguy hiểm gì, độc hành giả cũng sẽ giải quyết thay chúng ta, như vậy chúng ta sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
- Ý kiến hay.
Dương quản sự gật đầu tán dương.
Ở ngoài hoang dã, lợi dụng và bị lợi dụng giữa người với người vốn chính là chuyện rất thường thấy.
Thương đội bắt đầu đi theo phương hướng của Chu Phàm, tốc độ của bọn họ không quá chậm, bởi vì nếu kéo giãn cự ly với độc hành giả quá xa, vậy nguy hiểm bọn họ dọc theo phương hướng này đụng phải sẽ gia tăng rất lớn.
Đinh Phi Hàn còn phái ra mấy võ giả tạo thành một đội thăm dò tiên phong, một là để loại trừ nguy hiểm phía trước, thứ hai là muốn xem có phát hiện tung tích của độc hành giả không.
Đương nhiên, đi tới trong đêm đen, chuyện phải chú ý thật sự quá nhiều, tốc độ đi tới của thương đội không thể nhanh như lúc ban ngày.
Rất nhanh bọn họ bắt đầu chịu tập kích của từng đợt quái quyệt.
Thương đội chỉ có thể dừng lại giải quyết những quái quyệt này, sau đó lại tiếp tục đi tới.
- Chẳng lẽ độc hành giả đó không gặp phải những quái quyệt này à?
Dương quản sự nhíu mày hỏi.
- Không biết.
Đinh Phi Hàn lắc đầu nói:
- Có thể hắn thay đổi phương hướng, cũng có khả năng những quái quyệt đó bị chúng ta dẫn tới.
Người càng nhiều, lại càng dễ hấp dẫn quái quyệt, nếu không phải vì hàng hóa, thương đội sẽ không mang theo nhiều người như vậy. Cho đến khi sắc trời sáng lên, thương đội mới ngừng lại.
Tất cả mọi người của thương đội thở phào như trút được gánh nặng, trời đã sáng, vậy rất nhiều nguy hiểm đều sẽ không còn.
Bọn họ một đêm gặp phải không ít quái quyệt tập kích, nhưng lại không gặp phải quái quyệt quá nguy hiểm.
- Nơi này vẫn là Nhân Tước Sơn.
Rất nhanh thương đội xác nhận được sự thực này.
- Vậy là ở đâu trong Nhân Tước Sơn?
Thương đội lại thảo luận vấn đề này.
Có điều bọn họ xác nhận, nơi này chắc không phải sơn đạo an toàn nhiều người nhất của Nhân Tước Sơn, bằng không sẽ không đi cả một đêm cũng không gặp được một tiểu đội võ giả hoặc thương đội nào.
- Hiện tại không cần quan tâm tới cái này, chỉ cân phương hướng chính xác, vậy chúng ta dọc theo sơn đạo mà đi, rồi cũng sẽ ra khỏi Nhân Tước Sơn.