Chuong 1737: Cam bay phutran (2)
Chuong 1737: Cam bay phutran (2)Chuong 1737: Cam bay phutran (2)
Chuong 1737: Cam bay phu tran (2)
Chu Phàm chỉ liếc ba người bọn họ một cái, rồi thuan di qua bên cạnh bọn họ.
- Vừa rồi có phải có người lướt qua bên cạnh chúng ta không?
Võ giả trẻ tuổi trong ba người do dự hỏi.
Hai người còn lại đều giật mình, bọn họ cũng nhìn thấy, nhưng lại không dám khẳng định.
Chu Phàm thuấn di mấy hơi thở, lại thấy Lôi Xuân Sơn và Đinh Phi Hàn, hai người vẫn duy trì không tốc độ tương đương.
Tốc độ của Đinh Phi Hàn và Lôi Xuân Sơn không thể nói là nhanh.
Hai hàng lông mày Chu Phàm nhướng lên, hắn cũng thả chậm tốc độ.
Dưới chân Lôi Xuân Sơn và Đinh Phi Hàn bỗng nhiên có từng đợt quang mang màu vàng nổ tung, đá núi bay tung tóe, hai người lui vê phía sau né tránh, nếu không phải bọn họ tránh nhanh, khẳng định đã bị nổ cho bị thương.
Đây là cạm bẫy phù trận, những tiểu đội Liệp Quyệt Giả đó khẳng định sớm đã đoán được sẽ có người tới tranh đoạt bảo vật, mới bày ra cạm bẫy phù trận từ trước.
Lôi Xuân Sơn, Đinh Phi Hàn đều sắc mặt khó coi dừng chân, cho dù bọn họ đã sớm có suy đoán, thả chậm bước chân, nhưng khi xác nhận có cạm bấy phù trận, vẫn cảm thấy khó giải quyết, chờ bọn họ loại trừ hết cạm bẫy phù trận, sợ rằng dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ đã bị người ta tranh đoạt xong rồi.
Hai người bọn họ dừng chân, nhưng Chu Phàm không dừng bước, hắn ngay cả hứng thú dừng lại nói chuyện với hai người cũng không có, chỉ lao về phía trước.
Lôi Xuân Sơn, Đinh Phi Hàn nhìn Chu Phàm lao thẳng tới như vậy, đều ngẩn người, nhưng rất nhanh bọn họ liên thấy lộ tuyến đi tới của Chu Phàm là bảy re tám ngoặt, cuối cùng trực tiếp xé rách phòng ngự phù trận, biến mất trước mắt bọn họ.
Một màn này khiến hai người Đinh Phi Hàn thấy mà trợn mắt há hốc mồm.
- Triệu huynh là làm thế nào biết được ở đó có cạm bay phù trận?
Đinh Phi Hàn ngây ra một thoáng nói.
- Không biết.
Lôi Xuân Sơn lắc đầu nói:
- Ngươi nhớ lộ tuyến hành tẩu của hắn không?
- Nhanh như vậy làm sao mà nhớ được?
Đinh Phi Hàn cười khổ nói.
Phiên phức của cạm bẫy phù trận là ở chỗ, chỉ cân đạp sai một bước, có khả năng sẽ kích phát cam bay hơn nữa còn có khả năng dẫn phát phản ứng dây chuyền. Chu Phàm mặc kệ Lôi Xuân Sơn và Đinh Phi Hàn bị cản lại phía sau hắn, hắn vẫn chạy như điên về phía trước, hắn có thể nhanh chóng vượt qua cạm bay phù trận như vậy, là vì hắn tu luyện ý thức.
Ý thức có thể cảm giác được nguy hiểm, cho nên trước khi hắn bước ra một bước nếu ý thức truyền đến nguy hiểm, hắn sẽ đổi phương hướng.
Những người đó khi bố trí cạm bẫy không thể phủ kín cạm bay dưới đất, làm như vậy một là giá vốn quá cao, thứ hai nếu bọn họ bố trí cạm bẫy như vậy, cũng không thể nhanh chóng trở lại nơi trước đó.
Cho nên những cạm bẫy phù trận này khẳng định lưu lại sinh môn.
Chu Phàm chạy ra khỏi cạm bay hắn không dùng thuấn dị, bởi vì thuấn di quá nhanh, có thể sẽ nhảy vào trong cạm bẫy.
Cây Kim Nguyệt Khâu Thụ đó sinh trưởng ở cạnh sơn đạo thứ hai, hắn đã nhìn thấy trên sơn đạo xuất hiện không ít thi thể.
Hắn lập tức hiểu được, mười hai tiểu đội Liệp Quyệt Giả tranh chấp nội bộ rồi.
Đây cũng không phải chuyện thần kỳ gì, dẫu sao có ai không muốn dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ? Có thể bớt đi mấy đối thủ cạnh tranh tất nhiên là chuyện tốt, tốt nhất là có thể độc chiếm!
Tình huống tâm mang ý xấu như vậy nếu có người ra tay trước, nhất định sẽ dẫn phát một hồi nội chiến lớn.
Nhưng đối với Chu Phàm mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt.
Những người này đánh một hồi, dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ chắc chưa đã bị lấy đi.
Chu Phàm rất nhanh đi tới dưới tàng cây, không biết là ai, dưới Kim Nguyệt Khâu Thụ không ngờ còn bố trí mấy đạo phù cạm bay nếu không phải Chu Phàm có cảm tri nguy hiểm của ý thức, có thể sẽ bị lừa.
Dưới tàng cây có tới hơn mười thi thể, người khác ngược lại không thấy bóng dáng.
Chu Phàm ngẩng đầu, thấy trên cây đang có người cấp tốc nhảy lên, những người đó vừa giãm lên cành cây vàng óng ánh vừa chém giết, đều đánh tới điên rồi, tiếng chém giết từ trên cây truyền xuống dưới tàng cây.
Không chỉ là chém giết giữa người với người, lá cây giống như rắn của Kim Nguyệt Khâu Thụ cũng đang vươn ra tập kích người trèo lên cây.
Chu Phàm hừ một tiếng, thân thể hắn tỏa ra tử kim quang mang, hình thành Tử Kim Giáp Trụ bao phủ lấy thân.
Sức phòng ngự của Tử Kim Giáp Trụ đối với hắn hiện tại mà nói là rất khó mang tới tác dụng quá lớn, nhưng có thể giúp hắn che giấu diện mạo, để tránh người khác sau này nhận ra hắn.
Chu Phàm giam một chân lên thân cây, cả người nhảy lên, hạ xuống cành giống như vàng, không ngừng nhảy về phía trước.
Kim Nguyệt Khâu Diệp cắn xé tới Chu Phàm đầu tiên.
Chỉ là Chỉ Chu Phàm căn bản chẳng buồn để ý những Kim Nguyệt Khâu Diệp giống như rắn này, Kim Nguyệt Khâu Diệp ngay cả phòng ngự chân khí của hắn cũng không phá được, hắn căn bản không cần lo lắng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ