Chương 1738: Muốn hết
Chương 1738: Muốn hếtChương 1738: Muốn hết
Chương 1738: Muốn hết
Có điều cũng bởi vì công kích của Kim Nguyệt Khâu Diệp, khiến cho hắn không thể ẩn thân tiềm hành, nếu không hắn có thể không phải khó khăn như vậy.
Khi hắn lên đến độ cao nhất định, có võ giả đang chém giết trên đại thụ nhìn thấy Chu Phàm, những võ giả đã giết tới đỏ mắt này đương nhiên không muốn để mặc cho Chu Phàm trèo lên trên, có ba bốn võ giả vung đao sử kiếm bổ tới Chu Phàm.
Chân khí quét ra, không thể lưu lại bất kỳ dấu vết nào trên Kim Nguyệt Khâu Thụ, nhưng lại khiến cành lá rung loạn.
- Tự tìm chết.
Đao gỉ Trong tay Chu Phàm nhấp nhoáng.
Mấy đạo đao cương trong suốt cấp tốc lóe lên, xé rách những võ giả dám công kích hắn, nhục văng khắp nơi, rơi xuống phía dưới.
Chu Phàm giết chết ba bốn võ giả đó, hắn chẳng thèm nhìn, tiếp tục nhảy lên trên.
Có người đui mù dám nhảy tới làm phiền hắn, đều bị hắn một đao kết liễu.
Hắn dũng mãnh thẳng tiến không lùi, chỉ là trong nháy mắt hắn đã đi tới đoạn giữa của Kim Nguyệt Khâu Thụ.
Nhưng ở đoạn giữa hắn không thể không dừng chân.
Bởi vì nơi này có tám người đều đứng trên một cành cây, bọn họ không nhúc nhích.
Nhìn thấy tình hình quỷ dị như vậy, Chu Phàm tất nhiên dừng bước.
Tám người đó cũng nhìn thấy Chu Phàm tới, bọn họ hoặc lạnh lùng hoặc bình tĩnh nhìn, một lão giả dáng người thấp bé trong đó hừ một tiếng, hắn vỗ một chưởng về phía Chu Phàm.
Cương chưởng đen xì vô cùng nhanh chóng, cuốn lên một trận gió mạnh.
Chu Phàm khẽ nhướn mày, đao gỉ trong tay hắn chém ra, một đạo đao cương bay ra, chém nát cương chưởng đen xì, lại tiếp tục bay về phía trước, đến trước người lão giả dáng người thấp bé.
Điều này khiến sắc mặt lão giả dáng người thấp bé khẽ biến, hắn vội vàng đánh ra một chưởng, lúc này cương chưởng mới đánh nát được đao cương.
- Khí Cương Cao Đoạn.
Sắc mặt bảy người còn lại đều biến thành vi diệu.
Lão giả cũng kiêng kị nhìn Chu Phàm, hắn chính là Khí Cương Cao Đoạn, một đao của đối phương có uy thế khủng bố như vậy, tuyệt đối là Khí Cương Cao Đoạn.
- Bên trên chính là dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ, các ngươi ở đây làm gì?
Chu Phàm lạnh giọng hỏi. Hỏi là hỏi như vậy, nhưng trong lòng hắn đã có mấy suy đoán.
- Khí Cương Cao Đoạn thì sao? Tám người chúng ta cũng không đủ chia, nếu ngươi không muốn rút đi, chúng ta giết ngươi.
Lão giả thấp bé nhếch miệng cười âm hiểm.
- Ồn ào.
Chu Phàm quát lạnh một tiếng, hắn bổ ra một đao, chính là năm đạo đao cương nhanh tới tuyệt luân.
Đao cương nhanh chóng di tới trước người lão giả thấp bé, lão giả thấp bé gam lên một tiếng, hai tay vỗ liên tục, tay chân luống cuống mới vỗ nát được đao cương, dù là như vậy, vẫn có một đạo đao cương sắc bén lưu lại một vết máu mờ mờ ở chỗ xương sườn của hắn.
- Còn dám nói chuyện, ta sẽ giết ngươi.
Chu Phàm nhìn lão giả thấp bé lạnh lùng nói.
Lão giả thấp bé câm như hến, không dám lên tiếng nhằm vào Chu Phàm nữa.
Bảy người còn lại cũng mặt mày sợ hãi, võ giả Khí Cương Đoạn mới tới này thực lực rất mạnh, khiến tiểu tâm tư trong lòng bọn họ lập tức thu liễm.
Chu Phàm không phải không có bản sự lập tức giết chết lão giả thấp bé, nhưng hắn không thể làm như vậy, nếu không bảy người còn lại khẳng định sẽ bị kích phát bắn ngược liên thủ đối nghịch với hắn.
Cho dù hắn có thể giết chết bảy cao thủ Khí Cương Đoạn này, nhưng nếu vì vậy mà lãng phí quá nhiều thời gian bị tu sĩ Đạo cảnh tới, dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ chưa chắc đã có thể lọt vào trong tay hắn.
Vào lúc thế này phải tranh thủ thời gian, cho nên Chu Phàm chỉ thể hiện ra bộ phận thực lực để chấn nhiếp những hạng người lòng mang ý xấu này.
- Võ giả cường đại sẽ càng lúc càng nhiều, tu sĩ Đạo cảnh khẳng định cũng sẽ tới đây, chúng ta còn ở đây lãng phí thời gian sao?
Một nam tử trung niên giống như tháp sắt trong đó tức giận nói.
Bọn họ vốn chính là thủ lĩnh của tiểu đội Liệp Quyệt Giả của mình, mỗi một người đều là võ giả Khí Cương Đoạn, bốn thủ lĩnh còn lại đều chết, hiện tại vẫn còn lại tám người bọn họ, nhưng đến nơi này, giằng co chẳng ai chịu nhượng bộ ai, ai dám đi lên trước, nhất định sẽ gặp phải sự quấy nhiễu của người khác.
- Đúng, chúng ta cứ lên đã rồi tính.
Một hán tử mặt đen trong tám người gật đầu nói, thân thể hắn nhảy về phía trước.
Chỉ là hắn vừa nhảy lên, có mấy đạo cương khí chủng loại khác nhau đánh tới hắn, bức hắn chỉ có thể vận chuyển chân khí trâm xuống, tránh được những cương khí đó. -Nguoi gấp cái gì, chúng ta chưa nói xong là phân thế nào mà?
Có người bất âm bất dương nói.
- Đương nhiên là chia đều, chẳng lẽ còn ai muốn nhiều thêm một phần à?
Một võ giả nhãn quang lấp lánh nói.
- Chia đều cũng được, nhưng ai cầm lấy trước? Danh dự của ta không tồi, hay là để ta bảo quản trước.
- Bảo quản gì, còn không phải muốn độc chiếm à, chúng ta ở ngay tại chỗ chia dịch của Kim Nguyệt Khâu Thụ.