Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1056 - Chương 1742: Điểm Đỏ (2)

Chương 1742: Điểm đỏ (2) Chương 1742: Điểm đỏ (2)Chương 1742: Điểm đỏ (2)

Chương 1742: Điểm đỏ (2)

Trên thực tế Lôi Xuân Sơn và Đinh Phi Hàn cũng suy đoán Chu Phàm không có thu hoạch, dẫu sao bọn họ nghe những người tay không mà về đó nói, người lấy đi dịch cây có thực lực rất mạnh, một tu sĩ Đạo cảnh cũng không cả được hắn, người như vậy sợ rằng thực lực đã đạt tới Đạo cảnh.

Bọn họ không tin thực lực của Chu Phàm đã đạt tới Đạo cảnh.

Sau một nén hương, mọi người phát hiện một chuyện đặc biệt, đó chính là bọn họ đi lâu như vậy, lại không bị một quái quyệt nào tập kích.

Đầm lầy này giống như không có quái quyệt nội sinh vậy.

Điều này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy sởn gai ốc.

Ngoài Hoang dã quái quyệt trải rộng, muốn tìm được một nơi an toàn không người mà lại quái quyệt ít ỏi là chuyện rất khó, loại tình huống như vậy đều là bất thường.

- nhanh lên cho ta.

Đinh Phi Hàn và Dương quản sự hạ giọng thúc giục võ giả của thương đội.

Chu Phàm và tiểu đội võ giả Lôi Xuân Sơn mang theo, đề cao cảnh giác, bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác rời rạc, một khi không thích hợp, sẽ mặc kệ sự sống chết của đối phương, lập tức thoát đi.

Hiện tại vẫn tụ cùng một chỗ, chỉ là để lợi dụng lấn nhau mà thôi.

Chu Phàm áp chế ý định thuấn di rời khỏi, bởi vì đây không phải xích đạo, đây là một nơi hoàn toàn xa lạ, không phải bất đắc dĩ, hắn sẽ không lập tức thuấn di.

Nếu không nói không chừng trong quá trình thuấn di sẽ gặp phải các loại chuyện kỳ quái.

Tình huống đi lâu như vậy vẫn không gặp phải một quái quyệt nào như vậy, ở đầm lầy này rất có thể là lãnh địa của quái quyệt cường đại nào đó hoặc là đầm lầy này nguy hiểm đến ngay cả quái quyệt cũng không muốn tiến vào.

Trong lòng mọi người đều căng thẳng, bèo dưới chân bị giãm cho kêu vang, đang đẩy nhanh tốc độ, đồng thời còn cảnh giác cao độ tình huống xung quanh.

Chỉ là bọn họ không nhìn thấy gì, trừ bọn họ, tĩnh lặng tới ngay cả một con ruồi cũng không nhìn thấy.

- Cẩn thận.

Sắc mặt Chu Phàm đột nhiên khẽ biến, hô khẽ. Ý thức của hắn đang không ngừng nhắc nhở hắn có nguy hiểm ập tới.

Động tác của mọi người cứng ngắc ngừng lại, đều nhìn về phía Chu Phàm.

- Cẩn thận gì? Lôi Xuân Sơn cảnh giác hỏi.

Cẩn thận gì?

Chu Phàm cũng không biết, hắn không chỉ ý thức mở, nhãn nhĩ tị thiệt deu mở, nhưng đều không phát hiện nguy hiểm ý thức nhắc nhở ở đâu?

Giống như nguy hiểm này là từ bốn phương tám hướng lan tới, ý thức điên cuồng nhắc nhở khiến đầu Chu Phàm cũng to ra.

Chu Phàm chỉ có thể đóng ý thức, hắn tóm tiểu cẩu lên, không trả lời Lôi Xuân Sơn, bởi vì hắn cũng không biết nên trả lời thế nào.

Chu Phàm thậm chí tạm thời nín thở có ý thức, hắn dán mấy đạo phù dán lên trên người tiểu cẩu, hắn hoài nghi nguy hiểm đến từ không khí, nếu không vì sao lại là bốn phương tám hướng?

Mọi người rất khó hiểu nhìn Chu Phàm.

Đinh Phi Hàn bỗng quát:

- Chuẩn bị chiến đấu.

Lôi Xuân Sơn cũng nhanh chóng lấy ra phù dán lên trên người mình.

Hai người bọn họ đều hiểu rõ Chu Phàm sẽ không bắn tên không đích, bọn họ đã chính mắt kiến thức Chu Phàm là nhanh chóng xuyên qua cạm bẫy phù trận nguy hiểm như thế nào, lời nói của độc hành giả lợi hại như vậy đáng để đối đãi nghiêm túc.

Chỉ trong nháy mắt, thương đội có không ít võ giả toàn thân run rẩy, hét lên, mặt của bọn họ nhăn thành một đoàn, dường như gặp phải đau đớn cực độ.

- Làm sao vậy?

- Là độc hay là nguyền rủa?

Những người còn lại đều cảnh giác rời xa người kêu đau ở bên cạnh.

Nhưng nó nhanh chóng lan ra giống như ôn dịch, tất cả người ở đây đều khó tránh khỏi toàn thân run rẩy, có người đau đớn hét lên.

Người có ý thức còn có thể khống chế thân thể, vội vàng khoanh chân ngồi dưới đất hoặc lấy ra phù hoặc lấy ra đan dược, ý đồ giải trừ trạng thái dị thường trên thân thể.

Sắc mặt Chu Phàm cũng đột nhiên trắng bệch, hắn cảm thấy thân thể của mình giống như không chịu khống chế, thống khổ to lớn truyền đến, nhưng hắn trên Thiên Huyễn Tuyết Sơn đã gặp phải tra tấn thống khổ lớn hơn, hắn vẫn có thể chịu được loại đau đớn này, vội vàng khoanh chân ngôi xuống.

Tiểu cẩu ngược lại không sao, chỉ dồn dập sủa về phía Chu Phàm, dường như đang hỏi Chu Phàm thế nào rồi?

Chu Phàm đã vận chuyển tâm pháp nội thị, hắn phát hiện tạng phủ, mạch máu, cốt nhục trong thân thể mình đều có điểm đỏ dày đặc, hắn quan sát tiến thêm một bước, mới phát hiện những điểm nhỏ hình bầu dục này giống như tim hô hấp đang đập, chúng là một số trứng nhỏ, tùy thời sẽ từ trong phá ra.

Trong lòng Chu Phàm rất kinh ngạc, những trứng nhỏ đỏ sậm này vẫn đang dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nhanh chóng tăng thêm, mỗi một chỗ trong cơ thể hắn đều phủ kín trứng nhỏ xíu này.

Phòng ngự chân khí của hắn một mực bao phủ bên ngoài thân tại thân thể, những trứng nhỏ đỏ sậm này là làm thế nào mà xuyên qua được phòng ngự chân khí để tiến vào trong cơ thể hắn?
Bình Luận (0)
Comment