Chương 1767: Thoát di (2)
Chương 1767: Thoát di (2)Chương 1767: Thoát di (2)
Chuong 1767: Thoat di (2)
Lý Cốt trong chớp mắt đã xông tới trước người Chu Phàm.
- Ngươi chắc không phải là không hiểu chứ?
Chu Phàm hơi ngây ra, hắn thiếu chút nữa thì quên Tiểu Muội chỉ là chó bình thường, có đôi khi nó có thể nghe hiểu mệnh lệnh của hắn, nhưng có một số mệnh lệnh quá phức tạp, nó chưa chắc đã có thể nghe hiểu.
- Để ta thử xem, nếu nó nghe không hiểu, vậy sẽ giết nó, lấy ra Toái Không Cốt.
Lý Cốt vươn tay ra nhanh như gió chộp tới tiểu cẩu, hắn thê không thể thương tổn tới Chu Phàm, nhưng không đề cập tới linh thú này.
Hắn muốn khống chế linh thú ở trong tay mình mới triệt để yên tâm.
Hắn vừa ra tay như vậy, đã làm tốt các loại chuẩn bị Chu Phàm có lẽ sẽ thuấn di tránh đi, hắn phải trong mấy chiêu đoạt lại linh thú này.
Hắn chộp tới một trảo, Chu Phàm và tiểu cẩu đều phốc một tiếng, hóa thành sương khói màu vàng tiêu tán, hắn bắt được là một tấm phù chỉ màu xanh, phù tuyến của phù chỉ đang nhanh chóng biến mất.
- Huyễn Thân Phù?
Mắt Lý Cốt đột nhiên trợn trừng, hắn bị lừa rồi, hắn biết Chu Phàm khẳng định là khi hắn xoay người lại sử dụng loại phù Ngân cấp hạ phẩm hiếm có này.
Huyễn Thân Phù có thể phục chế nhất cử nhất động của người sử dụng ở xa xa, đồng thời trông rất sống động, rất khó nhìn thấu.
Nhưng hắn nghĩ không thông là, hắn chỉ xoay người một chút, cho dù Chu Phàm sử dụng Huyễn Thân Phù, sao có thể trốn xa không còn thấy bóng dáng tăm hơi?
Cho dù là thuấn di cũng không nhanh như vậy, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng hắn không ngờ Chu Phàm lại sử dụng Huyễn Thân Phù.
Nhưng những cái này đã không quan trọng, Lý Cốt nhanh chóng giải trừ trận pháp của mình, hắn giống như phát điên tìm kiếm thân ảnh của Chu Phàm, hét lớn:
- Ra đây, đi ra cho ta, ngươi không thể làm như vậy, không thể...
Chu Phàm ở xa xa đang ở trong trạng thái ẩn giáp, hắn nhìn Lý Cốt giống như nổi điên đang tìm kiếm hắn, không ngừng thúc giục tiểu cẩu:
- Tiểu Muội, ngươi vào thời khắc mấu chốt đừng tuột xích, nếu không hai người chúng ta sẽ thảm đó, ngươi mau nghĩ xem làm thế nào thôi động Toái Không Cốt, mang ta rời khỏi nơi này.
Tiểu cẩu sủa khẽ mấy tiếng, con ngươi đảo quanh.
Quang mang đỏ thẫm sáng lạn từ trong cơ thể nó trào ra, bao bọc lấy hai người, quang mang van veo tieu tan.
Lý Cốt cũng nhìn thấy một màn này, hắn phát ra tiếng hét cực kỳ thê lương.
Nhưng đáng tiếc Chu Phàm vĩnh viễn không nghe được thanh âm của Lý Cốt.
Khi Sắc trời sắp tối, Chu Phàm và tiểu cẩu từ trong không trung xuất hiện, sau đó ngã xuống đất.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Chu Phàm ôm tiểu cẩu, hắn bật cười ha ha, hắn cuối cùng cũng trốn ra khỏi Tàng Cốt Sơn trước khi trời tối.
Lúc trước hắn ném ra hai đạo phù, một đạo là phù tiêu trừ thanh âm, mà đạo còn lại thì là Huyễn Thân Phù hắn đổi được từ Nghỉ Loan Ti Phủ.
Có lẽ Huyễn Thân Phù không có sức chiến đấu, nhưng có thể lừa gạt tu sĩ đã tiến vào Đạo cảnh.
Đương nhiên chỉ dựa vào Huyễn Thân Phù là không đủ, trong nháy mắt sử dụng Huyễn Thân Phù, hắn mở ra trạng thái ẩn giáp, đưa hắn và tiểu cẩu cùng ẩn thân nhanh chóng rời khỏi chỗ đó, mới qua mặt được Lý Cốt.
Trước khi sắc trời tối triệt để, Chu Phàm đầu tiên là xác nhận tính an toàn của nơi này.
Có lục thức phụ trợ, rất nhanh hắn đã xác nhận nơi này không phải nơi quá nguy hiểm, về phần Toái Không Cốt đưa hắn đến đâu, Chu Phàm cũng khó có thể xác nhận.
Dẫu sao dùng Toái Không Cốt cũng là một con chó...
Chu Phàm nhặt củi lửa, lại săn một con lợn rừng, sau khi nướng chín thì cùng ăn với tiểu cẩu, Tiểu Quyển.
Chỉ là Chu Phàm chưa ăn no, đá ở bên trái hắn đột nhiên nhô lên, tảng đá to bằng cái đầu lại từ trong đá chui ra.
Là Không Chuyển Đồng!
Chu Phàm một mực tai nghe bốn phương tám hướng, trong nháy mắt có động tĩnh, hắn đã phát hiện Không Chuyển Đồng.
Hắn lập tức sâm mặt cầm lấy Pháp Tắc Chuyển Luân đặt bên cạnh xoay một cái.
Pháp Tắc Chuyển Luân chuyển động, lần này trên luân bàn từng vâng phù văn màu vàng tỏa ra phù văn màu vàng, cuối cùng thì chỉ còn lại một vâng phù văn màu vàng là sáng.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, Pháp Tắc Chuyển Luân khởi động rồi.
Phù văn màu vàng chui ra, lại hình thành một bàn tay phát ra ngân quang.
Lúc này mắt Không Chuyển Đồng cũng mở, bàn tay ngân quang chỉ thuấn di một cái đã tới bên cạnh Không Chuyển Đồng, nó nhanh chóng biến to, bao phủ Không Chuyển Đồng.
Quang mang đỏ cam Không Chuyển Đồng tỏa ra giãy giụa. Nhưng nó phải đối mặt chính là pháp tắc của Chu Tiểu Miêu, loại giay giua này lập tức bị hóa giải, bàn tay ngân quang bao phủ nó, trên con mắt to bằng cái đầu hóa thành một tầng ngân mô (màng màu bạc) phát ra ánh sáng.
Con mắt đỏ cam của Không Chuyển Đồng trở nên ảm đạm, giống như bị ngưng kết.
Nó bị nhốt rồi.
Chu Phàm thấy vậy cũng thở phào, cho dù hắn biết khi Pháp Tắc Chuyển Luân chuyển tới tàng pháp, với pháp tắc của Chu Tiểu Miêu, khẳng định sẽ không có vấn đề, nhưng nếu không tận mắt nhìn thấy, vẫn khó nghĩ khỏi lo lắng.