Chuong 1782: Tren song xich dao
Chuong 1782: Tren song xich daoChuong 1782: Tren song xich dao
Chương 1782: Trên song xích đạo
Mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người bởi vì đủ loại nguyên nhân mà tới Tiêu Lôi Châu Phủ, cũng có rất nhiều người rời khỏi Tiêu Lôi Châu Phủ, tới nơi khác.
Cũng bởi vì người trên xích đạo quá nhiều, không thiếu cao thủ võ giả, cũng không quái quyệt nào dám xông tới chịu chết, phải nói phụ cận xích đạo đã sớm không có quái quyệt sinh hoạt.
Tư liệu Chu Phàm đã xem qua trước khi đến có đề cập, song xích đạo giống như hiện tại hắn đang đi tới Tiêu Lôi Châu Phủ, còn có chín cái.
Mười song xích đạo mỗi thời mỗi khắc đều có người nhiêu không đếm được lui tới, chỉ là nghĩ một chút cũng biết Tiêu Lôi Châu Phủ phồn vinh thế nào.
Chu Phàm đi nửa ngày trên song xích đạo, cũng không có đại sự gì phát sinh.
Sau khi vào đêm, cho dù người trên song xích đạo rất nhiều, nhưng tất cả thương đội lữ nhân đều dừng lại.
Một là bọn họ đi đường cả một ngày đã mệt rồi, thứ hai ban đêm đi đường còn phải nghĩ cách ứng đối với Âm Ảnh Quái Quyệt, rất ít có người sẽ nguyện ý làm chuyện như vậy.
Tất cả thương đội lữ nhân đều rời khỏi xích đạo, hạ trại cạnh xích đạo, đốt lên từng đống lửa trại hoặc trực tiếp dùng phù châu để chiếu sáng.
Sở dĩ không hạ trại ở trung tâm xích đạo, là vì có thể sẽ có một số người có việc gấp, phải đi đường vào ban đêm, bên Tiêu Lôi Châu Phủ tuyên bố mệnh lệnh, qua đêm ở song xích đạo không cho phép chiếm xích đạo, nếu có người làm trái, sẽ gặp phải sự nghiêm trị của châu phủ.
Song xích đạo ban đêm sẽ có đội tuần tra của châu phủ xuất động tuần tra, để bảo đảm song xích đạo vào ban đêm không phát sinh án kiện chết người diện tích lớn.
Trong lịch sử, trên song xích đạo Tiêu Lôi Châu Phủ từng phát sinh không ít lân án kiện chết người diện tích lớn khá nghiêm trọng.
Sở dĩ lại như vậy, đó là bởi vì người trên song xích đạo quá nhiều, ban ngày còn đỡ, người đều bận đi đường.
Nhưng vừa đến buổi tối, trong hoàn cảnh tăm tối, chuyện gì cũng có khả năng phát sinh.
Án kiện chết người Diện tích lớn có người làm cũng có quái quyệt làm.
Cho nên Tiêu Lôi Châu Phủ mới xuất động đội tuần tra tuần tra song xích đạo, có đội tuần tra tuần tra, án kiện như vậy biến thành ít đi rất nhiêu, một năm trôi qua cũng không mấy vụ.
Những quy củ này Chu Phàm đều biết, hắn cũng giống như những người đó, dựa theo quy tắc ở ngoài xích đạo, lấy ra Dạ Quang Phù Châu làm vật chiếu sáng.
Ở nhặt củi gỗ đốc lửa trại ở nơi nhiều người như vậy cũng không phải chuyện dễ dàng, một số thương đội khá nghèo đều tự mang củi gỗ.
Lợi ích của lửa trại dùng củi gỗ là ở có thể ăn một số đồ nóng, không có lửa trại muốn ăn đồ nóng sẽ phiên hơn một chút.
Chu Phàm lại bày ra phù trận ở xung quanh mình, che lấp tâm mắt có thể hướng tới.
Đêm khuya lữ nhân làm gì trên song xích đạo đều có, người giống như Chu Phàm, bày ra phù trận che chắn tâm mắt cũng không phải không có, đây không phải chuyện kỳ lạ gì.
Cho nên Chu Phàm cũng không thể vì vậy mà dẫn tới sự chú ý của người khác, hắn bố trí phù trận như vậy là để giải trừ trạng thái ẩn thân của tiểu hắc long, để tiểu hắc long có thể ăn cơm chiều.
Đợi sau khi tiểu hắc long ăn xong, Chu Phàm lại bảo tiểu hắc long tiến vào trạng thái ẩn thân, hắn mới giải trừ phù trận.
Phù trận che chắn này có thể che chắn tâm mắt của người khác, nhưng đồng thời cũng ngăn cách tâm mắt hắn nhìn ra bên ngoài, nếu có chuyện bất ngờ gì phát sinh, vậy thì phiền rồi.
Chu Phàm lại bố trí hai phù trận loại hình phòng ngự, ăn một vài thứ, rồi bắt đầu tu luyện.
Ở dã ngoại, người tranh thủ thời gian để tu luyện cũng không thiếu, chỉ cần không phát ra tiếng vang quá kinh người, đều sẽ không dẫn tới sự chú ý của người khác.
Đương nhiên mua vui uống rượu tìm vui trên xích đạo cũng có, nhưng bất kể là như thế nào, cũng không có ai sẽ triệt để buông lỏng cảnh giác.
Trên song xích đạo nhiều người như vậy, bất ngờ tùy thời đều có khả năng phát sinh.
Đợi sau khi hoàn thành tu luyện, đã là đêm khuya, Chu Phàm đánh thức tiểu cẩu đang ngủ, hắn xua đầu chó cười nói:
- Tiểu Muội, đêm nay phải phiên ngươi.
Ở nơi người nhiều như vậy, Chu Phàm không thể để Tiểu Quyển xuất hiện, Tiểu Quyển vẫn có chút đặc thù, dễ dẫn tới một số phiền phức.
Trải qua đoạn thời gian này, Chu Phàm cũng coi như đã có đủ hiểu biết ve Tiểu Muội, cho dù Tiểu Muội không thông minh như Lão Huynh, gác đêm vẫn không thành vấn đề.
Lại thêm phù trận hắn bố trí, một khi có tình huống, Tiểu Muội sẽ lập tức lay tỉnh Chu Phàm.
Vấn đề chắc không lớn, Chu Phàm suy nghĩ một lượt roi nằm xuống ngủ.
Sau khi ngủ Chu Phàm xuất hiện ở trên thuyền, cùng đồng thời xuất hiện với hắn là tiểu hắc long.
Tiểu hắc long ngắn vẫn chưa rõ sự khác biệt giữa thực tại và thuyền, nhưng nàng nhìn thấy Chu Phàm vẫn sung sướng sủa gâu gâu.
Chu Phàm bảo tiểu hắc long đi sang bên chơi, trải qua dạy dỗ mấy ngày nay, tiểu hắc long cuối cùng cũng hiểu không thể nhảy xuống sông.